Lập tức Cơ Dã Hỏa click mở cái ảnh đại diện này, gọi video.
“Bíp bíp bíp.”
Tiếng video vang lên hồi lâu, đèn đỏ cũng đã chuyển xanh rồi, còi ô tô phía sau không ngừng vang lên, Cơ Dã Hỏa dứt khoát ngừng xe ở ven đường, tiếp tục chờ đợi.
Lại qua mười máy giây, video mới kết nói được.
Trong di động xuất hiện gương mặt kinh ngạc của Tôn Thiền.
*Cơ cái gì?”
Phía sau, bạn bè cô tựa hồ hỏi một câu, Tôn Thiến nhanh chóng che điện thoại: “Không, không có gì!”
Ngay sau đó, cô cùng bạn nói một câu: “Mình có cuộc gọi video.”
Lại một lát sau, cô tìm đến một chỗ tương đối an tĩnh, lúc này mới buông lỏng ra camera.
“Cơ Dã Hỏa?”
“Em đang làm cái gì vậy?”
“Em, em mới vừa tan học.” Nhìn thấy Cơ Dã Hỏa,gương mặt Tôn Thiến trong nháy mắt nóng bỏng, đôi mắt rực rỡ lắp lánh: “Sao anh lại biết QQ của em?”
“Ảnh đại diện!”
“AI” Tôn Thiến ngượng ngùng đỏ mặt: “Cái kia, anh tìm em có việc gì sao?”
“Đưa anh số di động.”
*A?” Tôn Thiến sửng sốt một chút, ngay sau đó vội nói: “Vâng, vâng, vâng, em đưa liền!”
Cô cúi đầu đưa anh một chuỗi con só, lập tức Cơ Dã Hỏa gọi qua một chiếc điện thoại. “Cơ Dã Hỏa?” Đầu điện thoại bên kia truyền đến, Tôn Thiên không xác định thanh âm.
“Là anh!”
“Ách…”
“Tôn Thiến, hiện tại em có rảnh không?” Cơ Dã Hỏa vào thẳng vấn đề.
Bên này, Tôn Thiền yên lặng nhìn thời khoá biểu buổi trưa, nghĩ đến Cơ Dã Hỏa, khẽ cắn môi, mở to mắt nói dối, “Có rảnh, vừa vặn chiều nay không có tiết học.”
“Có thể đi một chuyến không, anh có chuyện cần nhờ em hỗ trợ.”
“Được thôi!” Không cần suy nghĩ Tôn Thiền đáp.
“Đại học Vân Thành đúng không?”
“Vâng!”
Cơ Dã Hỏa nhanh chóng quyết định: “Anh sẽ đón em!”
Một bên khác.
Trong biệt thự.
Cơ Dã Hỏa đi rồi, Liễu Uyễển Lê tức giận quăng ngã máy chậu hoa!
Một đám này quả thực chính là quỷ đòi nợ!
Qủa là biết cách làm tức chét bà!
Ngực Liễu Uyển Lê đau nhức.
Bà ôm ngực, không ngừng thở hồn hển.
Phát tiết nửa ngày bà mới bình tĩnh trở lại.
Thoáng mắt nhìn.
Nhìn tháy tư liệu trên bàn.
Là tư liệu về Lâm Quán Quán.
Đêm qua bà cùng Kính Niên nói qua một lúc, cố ý sai người điều tra tư liệu về cô ở đoàn phim.
Đưa tới cùng tư liệu của cô còn có diễn viên chính của bộ *Uyển phi truyện”, quan hệ của Lâm Quán Quán cùng với diễn viên chính.
Đột nhiên.
Ánh mắt bà dừng ở tên một người con gái.
Chu Tư Tư!
Ánh mắt Liễu Uyễển Lê sáng lên, không biết nghĩ tới cái gì, đường cong khóe miệng bỗng nhiên gợi lên một vẻ sung sướng.
“A Dận, trước mắt mẹ sẽ cho con một chút động lực, để tránh… con làm việc không đủ nghiêm túc!”
Cùng thời gian đó.
Đoàn phim đang khẩn trương ghi hình.