Tiêu Dục mỉm cười, có chút cứng đờ.
Cùng lúc đó.
Bệnh viện.
Trong phòng bếp.
Tiêu Lăng Dạ mặc tạp dề lên, dùng thìa khuấy đều nước trong nồi cơm.
Tiêu Diễn chạy vào bếp, vui vẻ đem tin tức anh biết được nói cho Tiêu Lăng Dạ: “Dù sao chuyện trước mắt chính là Lâm Vi mang thai, theo em đánh giá thì đứa cháu lớn đó chắc hẳn phải tức tối lắm.”
Tiêu Lăng Dạ gật đầu: “Anh đã biết.”
Tiêu Diễn mồm há hóc: “Anh biết rồi á?”
“Thì sao?”
Tiêu Diễn sờ sờ cái mũi một cách ngượng ngùng.
Khu.
Anh còn tưởng rằng, đứa cháu trai cả bên kia hoang mang thì ông anh mình sẽ rất vui vẻ.
Sau khi Lâm Vi bị phong sát, anh trai vẫn không thả lỏng cảnh giác đối với cô ta, vẫn luôn sai người theo sát cô.Không nghĩ đến gần đây cô ta lại rất thành thật, cũng không làm chuyện xấu gì, ngay cả nghĩ đến chuyện xấu cũng không dám chứ đừng nói là làm, thành thành thật thật ở chung cư không bước ra khỏi cửa.
Hôm nay vừa ra khỏi cửa, người bọn họ liền theo sau.
Kết quả tìm hiểu ra chuyện Lâm Vi mang thai.
Chậc chậc.
Gần đây anh ta đang suy nghĩ cách liên hôn thương nghiệp nếu lúc này biết Lâm Vi mang thai… Ha ha, chuyện này sẽ rất thú vị nha.
“Anh, anh nói xem, chúng ta có cần châm dầu vào đám lửa này một chút nữa không?” Tiêu Diễn cọ xát cằm: “Em xem như đã nhìn ra, cả nhà bọn họ cũng chỉ có A Dận là bình thường. Anh nhìn Tiêu Dục đi, vì danh lợi tiền tài lại bán đứng hôn nhân của mình, liên hôn thì liên hôn đi, tốt xấu gì thì cũng không khác biệt lắm, thế nhưng lại tìm La Mỹ Mỹ, quả thực làm người ta choáng váng! Anh, anh có muốn em ra tay không, đủ để vụ liên hôn này của bọn họ tan tành?”
Động tác Tiêu Lăng Dạ đột nhiên ngừng lại, híp mắt nhàn nhạt, liếc anh một cái.
*.,.” Tiêu Diễn vò đầu: “Ách, anh trai.”
“Đừng vẽ vời thêm chuyện.”
“Hả?”
Tiêu Lăng Dạ quấy nước cháo thật thong thả ung dung, sau đó đậy nắp nồi, tiếp tục nấu,vừa rửa tay vừa nói: “Nghĩ cách thúc đầy liên hôncủa bọn họ.”
“Hả?”
Tiêu Diễn có chút sững sờ: “Thúc đẩy? Như vậy bọn họ không phải sẽ có tài chính sao?”
Vừa dút lời, đột nhiên anh liền suy nghĩ cẩn thận.
Tiêu Diễn đột nhiên vỗ đùi: “Em hiểu rồi! Anh, anh có ý đúng không! Ha ha, bởi vì cháu trai lớn của chúng ta mê tiểu Quán Quán quá, trong lòng anh khó chịu, ha ha, cố ý để anh ta cưới cái bà mập trong nhà làm anh buồn nôn.
Ha ha, anh, anh thật sự quá xấu xa rồi!”
Tiêu Lăng Dạ bị nói trúng tâm tư, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, ánh mắt anh nhàn nhạt đảo qua.
Tiêu Diễn cứng đờ, cười gượng nói: “Ha ha, em nói bậy, ha ha, nói bậy…”
Đang nói, trong nồi ục ục bốc lên hơi nóng, Tiêu Diễn nhanh tay chỉ vào nồi: “Cháo đã nấu xong rồi!”
Tiêu Lăng Dạ không rảnh so đo cùng Tiêu Diễn, cuống quít tắt bếp.
Tiêu Diễn thở phào nhẹ nhõm, chạy nhanh như làn khói.
Ôi mẹ ơi.
Anh trai này đang ăn dám chua mà.
Thật là đáng sợ.
Hai người này chia tay đã bao nhiêu năm rồi, tiểu Quán Quán đã sớm không còn một tí xíu tình cảm nào với Tiêu Dục, anh trai lại còn đề phòng anh ta.
Tấm tắc!
Khi đàn ông yêu đương… Thật là quá khó hiểu mà.
Năm phút sau.
Tiêu Lăng Dạ bưng một chén cháo nóng hôi hồi xuất hiện ở bên cạnh giường bệnh.