Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 486: Chương 486: Chương 484




Cơ Dã Hỏa châm chọc nhìn anh ta.

Trước kia anh ta không quen Tiêu Dục, bây giờ càng khinh thường anh ta.

Anh ta hát tóc, khinh thường nói, “Tiêu Dục, anh có biết không, hành vi của anh giống như chuột trong mương, căn bản là không thấy người!”

“Cậu câm miệng đi!”

“Muốn tôi câm miệng, thì cũng là hành động của anh chặn miệng tôi thôi! Những tài sản này trong nhà, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tranh giành với anh, nhưng anh lại coi tôi là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, anh nói xem anh có nực cười hay không.”

Tiêu Dục đột nhiên ngẳắng đầu lên, “Không tranh sao?

Haha! Nếu cậu đã không tranh không cướp, vậy tại sao cậu lại quen Tôn Thiến? Tiêu Dận ơi Tiêu Dận, anh thật sự xem thường cậu rồi! Bề ngoài thì khinh thường việc kinh doanh trong nhà, nhưng trên thực tế, lúc thời khắc máu chốt thì lại cướp với anh! Anh nói cho cậu biết, sau khi tốt nghiệp thì anh đến công ty của gia đình làm việc, nhiều năm như vậy, cho dù không có công lao cũng có khổ lao.

Còn cậu thì sao, chuyện trong nhà cậu có quản qua không, cậu không hy sinh gì cả, vậy dựa vào cái gì mà muốn ngồi hưởng thụ thành công?”

Cơ Dã Hỏa mím môi.

Anh ta đứng dậy, nhìn Tiêu Dục từ trên cao xuống.

Lúc này, sắc mặt anh ta dữ tợn, ánh mắt âm u, nhìn anh ta giống như đang nhìn kẻ thủ, đâu có nửa phần tình anh em.

Đáy lòng anh ta phát lạnh.

Quả nhiên.

Ở trước mặt lợi ích, tình anh em có là gì, chó má cũng không phải!

Anh ta không mắt, lại lần nữa khẳng định lập trường của mình, “Tôi nói lần cuối cùng, việc làm ăn trong nhà… tôi không chút hứng thú nào cả, tùy anh có tin hay không!

Nếu anh thực sự đối xử với tôi như là một kẻ thù, được thôi! Có chuyện gì cứ hướng về phía tôi, nếu như còn để tôi phát hiện anh làm gì với Tôn Thiền nữa, chọc giận tôi…

thì đừng trách tôi cạnh tranh với anh!”

Cơ Dã Hỏa nâng cằm lên, tự tin lạnh lùng, “Không phải tôi xem thường anh, tin tôi đi, nếu như tôi thật sự tranh giành với anh, thì anh hoàn toàn không có sức đấu lại đâu.”

Đôi mắt Tiêu Dục tức giận đỏ tươi, cả người run rầy.

“Cậu khinh thường anh sao?”

“Đúng! Nói rõ cho anh biết, là tôi xem thường anh!”

“Khốn kiếp!”

Tiêu Dục nhịn không được, nhảy xuống giường một đấm hướng về phía mặt Cơ Dã Hỏa! Nhưng mà, tay anh ta vừa mới giơ lên, Cơ Dã Hỏa đã nắm chặt cổ tay anh ta, hung hăng gấp lại.

Không đợi Tiêu Dục phản ứng lại, một nắm đắm của anh ta nặng nề đắm vào bụng Tiêu Dục.

“Ứ) “

Tiêu Dục đau đớn ôm bụng, kêu lên một tiếng.

Gần đây trong khoảng thời gian này anh ta cũng áp lực rất lớn, lúc này bị đánh, tính nóng nảy cũng bị kích động ra, anh ta ôm lấy Cơ Dã Hỏa, vặn vẹo đánh nhau.

Kết quả… rõ ràng.

Cơ Dã Hỏa ở trong giới giải trí, vì duy trì hình thể mà quanh năm tập gym, anh ta nhìn thì gầy, nhưng trên người đều là cơ bắp. Hơn nữa thường xuyên bị Lâm Quán Quán đánh, bị đánh cũng rút ra kinh nghiệm, tích lũy được năng lực chiến đấu nhất định.

Mà Tiêu Dục… Mấy năm nay ngoại trừ công việc chính là yêu đương, thì không có một chút sức lực nào, ra tay có vẻ tương đối mềm mại.

Cơ Dã Hỏa không tốn sức vật Tiêu Dục ngã xuống, một tay gập hai cánh tay anh ta, đánh anh ta một trận trên mặt đất.

Cho nên.

Nói là hai anh em đánh nhau, nhưng trên thực tế là Cơ Dã Hỏa đơn phương đánh Tiêu Dục.

Cơ Dã Hỏa đã sớm muốn đánh anh ta.

Từ khi biết anh ta là bạn trai cũ của Lâm Quán Quán, anh ta vẫn luôn muốn đánh hắn, cuối cùng đã tìm được cơ hội.

Lúc này là hận mới hận cũ tính lại, đè lại Tiêu Dục, một quyền một quyền đánh ra, hướng trên người anh ta mà chào hỏi.

“Ạ_ “Tiêu Dận! Đồ khốn kiếp, dừng tay lại!”

Cả căn phòng vang vọng tiếng kêu thảm thiết của Tiêu Dục.

May mắn thay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.