Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 494: Chương 494: Chương 492




Sau nửa đêm.

Mùa đông cộng với mùa gió đầu lạnh thấu tận xương tủy.

Cơ Dã Hỏa lại cảm thấy trong lòng còn lạnh lẽo hơn so với gió lạnh ngoài trời.

Môi anh mím chặt không quay đầu lại, nghẹn ngào nói: “Không có gì đáng để nói thêm nữa, con sẽ không kết hôn cùng La Mỹ Mỹ!”

*A Dận!”

“Không có thương lượng bát kỳ cái gì nữa!” Cơ Dã Hỏa nói chém đỉnh chặt sắt.

Liễu Uyễển Lê cắn răng.

Bà cùng Tiêu Kính Niên liếc nhau.

Đột nhiên.

Bà vòng đến trước mặt Cơ Dã Hỏa, đứng yên ở trước mặt anh.

Cơ Dã Hỏa nhíu mày nhìn bà.

Ở trong ánh mắt nghỉ hoặc của anh đột nhiên Liễu Uyễển Lê nhắm mắt lại, hai chân khẽ cong, quỳ xuống thật mạnh!

Trong lòng Cơ Dã Hỏa run rầy.

“MẹP”

*A Dận! Mẹ là thật sự không còn cách nào, công ty là cả đời mẹ và ba con vất vả mới phát triển lớn mạnh được, nếu không có công ty, chúng ta thật sự không có cái gì hết! Con có biết tình thế hiện tại nghiêm trọng thế nào không, nếu không có tài chính. Thật sự công ty phải tuyên cáo phá sản!”

Liễu Uyễn Lê lôi kéo tay Cơ Dã Hỏa, khóc lóc nước mắt nước mũi giàn dụa: “A Dận, mẹ biết con không thích La Mỹ Mỹ, mẹ cũng không thích cô ta nhưng cô ta có tiền, hiện tại, chỉ có cô ta mới có thể giúp công ty vượt qua cửa ải khó khăn này. Mẹ cầu xin con, con đồng ý kết hôn cùng cô ta, được không?”

Liễu Uyễển Lê nuốt nước mắt, khẩn cầu nhìn Cơ Dã Hỏa.

Trái tim Cơ Dã Hỏa lạnh lẽo.

Thấy thé, Liễu Uyễển Lê lại kéo Tiêu Kính Niên vào, Tiêu Kính Niên cũng run rầy quỳ gối trước mặt Cơ Dã Hỏa.

Thân thể Cơ Dã Hỏa lung lay, anh lảo đảo lui ra phía sau hai bước.

“Ba mẹ là đang ép con sao!”

Đúng vậy!

Liễu Uyễển Lê thừa nhận, bà chính là đang ép anh.

Nhưng bà cũng là không còn cách nào.

“A Dận, con cũng biết mà, sau khi ba con phẫu thuật, thân thể vẫn luôn không được tốt.”

Ha ha!

Bây giờ tới chiêu dùng tình cảm gia đình.

Cả người Cơ Dã Hỏa phát lạnh.

Anh siết chặt nắm đắm, chóp mũi chua chua: “Mẹ, ở trong lòng mẹ rốt cuộc thứ gì mới là quan trọng nhất? Vì công ty, mẹ lại có thể hy sinh sự hạnh phúc của hai đứa con mình!

Mẹ sợ hãi việc phá sản như vậy sao? Con đáp ứng các người, coi như trong nhà phá sản, thiếu bao nhiêu tiền con lo được chưa? Nếu các người lo lắng sinh hoạt chịu ảnh hưởng sau này, con cũng có thể bảo đảm cùng hai người, sau này chăm sóc khi về già cũng là con phụ trách! Chỉ cần con có miếng ăn, con tuyệt đối sẽ không cho hai người bị đói.”

*Con mê sảng cái gì vậy!” Không đợi anh nói xong, Liễu Uyển Lê lạnh giọng chặn họng anh: “Rõ ràng công ty không cần phá sản, thời gian sau này cũng không cần quá kham khổ như vậy, tại sao chúng ta lại muốn thê thảm như thế chứ?”

Cơ Dã Hỏa sửng sốt.

Liễu Uyễn Lê cũng ý thức được phản ứng của mình quá kịch liệt, con ngươi bà lấp lóe, nước mắt muốn tuôn là tuôn, bà bưng mặt, khóc rồng nghẹn ngào: “A Dận, sao mẹ và ba con có thể liên lụy đến con! Chuyện này rõ ràng có phương pháp giải quyết, chúng ta không muốn sau này con quá gian khổ như vậy.”

Bà giữ chặt tay áo Cơ Dã Hỏa: “Chỉ cần con đồng ý kết hôn cùng La Mỹ Mỹ, chuyện gì cũng có thể giải quyết. 3 tỷ, đó là 3 tỷ đó. A Dận, mẹ bảo đảm, chỉ cần con đồng ý kết hôn cùng cô ta, chỉ cần tiền có thể tới tay, giải quyết nguy.

cơ công ty, đến lúc đó con muốn ly hôn với cô ta, mẹ tuyệt đối sẽ không ngăn cản.”

Cơ Dã Hỏa cười. Anh cười rất lạnh lùng: “Các người dùng loại phương pháp này thuyết phục Tiêu Dục à!” Liễu Uyễển Lê không phủ nhận.

“Con không phải Tiêu Dục!”

Trong lòng Liễu Uyễn Lê hoảng hốt: “A Dận, mẹ cầu xin con, coi như, coi như con hy sinh hôn nhân, báo đáp công sinh thành của ba mẹ, được không con?”

Liễu Uyễển Lê quỳ gồi.

Từ trên cao Cơ Dã Hỏa nhìn xuống bà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.