Lâm Quán Quán thở phào nhẹ nhõm.
Anh ấy có thể nghĩ như vậy thì tốt.
Cô ta vỗ vỗ vai của Tiêu Lăng Dạ: “Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần nỗ lực hơn!”
” Tiêu Lăng Dạ nắm lấy tay cô, ánh mắt nặng trĩu: “Em giúp anh nhé!”
THỜ”
“Giúp? Giúp như thế nào?”
Lâm Quán Quán buồn rầu: “Em đã giúp anh rồi, những điều có thể nói đều đã nói ra hết nhưng căn bản là Duệ Duệ không muốn nghe những điều đó.”
“Phương pháp của em đang dùng không đúng!”
*A2”
Tiêu Lăng Dạ ôm lấy bả vai cô, nghiêm túc phân tích cho cô hiểu: “Lúc em nói chuyện với Duệ Duệ, sở dĩ cậu hận anh có phải nguyên nhân lớn chính vì anh đã khiến em chịu nhiều cực khổ, đúng không?”
Lâm Quán Quán gật đầu.
Ách…
Suy nghĩ của Duệ Duệ chính là như vậy.
Cô gật đầu.
Tiêu Lăng Dạ tiếp tục nói: “Cho nên, nguyên nhân chính vẫn là em, em cũng cảm thầy như vậy đúng không?”
Lại lần nữa Lâm Quán Quán gật đầu.
Tiêu Lăng Dạ hướng dẫn từng bước: “Trước tiên em cần phải đổi cách nghĩ đi, có phải nếu anh có thể khiến em cảm nhận được hạnh phúc vậy thì nỗi hận của cậu đối với anh từ từ sẽ giảm bớt, em hiểu ý anh không?”
Lâm Quán Quán chân chờ một chút: “Là như thê nào.”
“Vì vậy nên em và anh phải ở bên nhau.”
Đầu cô có chút hỗn loạn.
Vừa rồi Lâm Quán Quán khóc theo Duệ Duệ thời gian quá dài, cho nên bây giờ đầu cô giống như bột bị nhão vậy, nghe Tiêu Lăng Dạ nói, trực giác cô cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng lại không nghĩ ra được rốt cuộc là không chỗ nào không đúng.
“Tiêu Lăng Dạ.”
“Chỉ cần Duệ Duệ nhìn thấy hai người chúng ta ở bên nhau hạnh phúc thì sẽ không còn hận anh nữa.”
Lâm Quán Quán có chút chưa hiểu: “Anh nói chậm một chút, em còn đang load.”
“Quán Quán.” đột nhiên anh ôm lấy mặt cô: “Trước đây em nói rằng sau khi Duệ Duệ ra viện thì sẽ cho anh câu trả lời, bây giờ đã qua quãng thời gian dài như vậy, tình hình cơ thể cậu nhóc cũng chuyển biến tốt đẹp hơn, không phải em nên thực hiện lời hứa của mình sao?”
Bốn mắt nhìn nhau.
Anh lúc nào cũng lạnh lùng vậy mà nay đôi mắt anh nhìn cô tràn đầy sự sỉ tình.
Thịch thịch thịch!
Trái tim Lâm Quán Quán loạn nhịp.
Trong lòng cô sớm đã có câu trả lời rồi.
Lúc trước, chính xác cô đã đáp ứng yêu cầu của anh, sau này Duệ Duệ ra viện chắc chắn sẽ cho anh một câu trả lời, nhưng sau đó Duệ Duệ lại xuất hiện bài xích, trong tình huống nguy hiểm như vậy, đương nhiên cô sẽ không có tâm trạng cùng anh bàn chuyện này.
Sau đó nữa.
Thân thể Duệ Duệ chuyển biến tốt đẹp một hơn chútt nhưng bởi vì Duệ Duệ quá bài xích với Tiêu Lăng Dạ, đến nỗi cô sợ sẽ làm tổn thương Duệ Duệ cho nên vẫn luôn không thể cùng Tiêu Lăng Dạ nói qua ván đề này.
Lâm Quán Quán do dự: “Vậy còn Duệ Duệ thì sao… Con hiện tại hận anh như vậy, nếu em với anh đến bên nhau, chắc chắn con sẽ nghĩ là em phản bội con như vậy sẽ làm tổn thương đến con!”
“Người ta nói đau dài không bằng đau ngắn!”
Lâm Quán Quán vẫn còn do dự.
Tiêu Lăng Dạ nói thêm vào một câu nữa: “Chẳng lẽ, em định để mói quan hệ của hai chúng ta cứ dừng lại ở đây?”
Cô đương nhiên không nghĩ như vậy.
“Em là mẹ Duệ Duệ, là người quan trọng nhất của cậu bé, mặc kệ quyết định của em như thế nào đi chăng nữa, cậu ấy đều sẽ tự hiểu được, lúc bắt đầu có thể sẽ khó cho cậu tiếp nhận nhưng rồi cậu cũng sẽ tiếp nhận!”
“Phải không?”
“Đương nhiên!”