Cơ Dã Hỏa mồ hôi điên cuồng.
Tuổi còn nhỏ mà nội tâm thật phức tạp.
Không hỗ là con trai của chú hai anh ta.
Nhưng…
Anh ta không muốn dính líu đến.
Thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ như anh ta cuốn vào, ngoại trừ chết thì không có khả năng nào khác.
Vì vậy.
Cơ Dã Hỏa lau nước trên miệng, cười khan không trả lời.
“Thích thì đi tranh đi, cháu giúp chú.” Duệ Duệ xúi giục.
“Ha ha…”
Giúp anh ta sao.
Đậu xanh, anh ta không ngu ngốc.
Duệ Duệ là con ruột của chú hai! Con ruột đấy!
Mà anh ta… chỉ là cháu trai, quan hệ xa không biết tới mức nào nữa, nêu như hai người bọn họ thật sự hợp tác, chú hai sẽ không làm gì với con trai ruột cả, nhưng đồi với đứa cháu trai như anh ta… sẽ không mềm lòng.
*Chú Dã Hỏal†”
Một bên đầu.
Cơ Dã Hỏa liếc mắt nhìn Tiêu Diễn đang hướng lỗ tai nghe lén, khóe miệng anh ta hung hăng co giật, vội vàng buông ly nước chạy trốn khỏi chiến trường, “Chú đi hướng dẫn Tâm Can làm bài tập!”
Nói xong, vội vàng chạy ra xa.
Hai phút sau.
Tiêu Diễn xuất hiện ở cửa phòng bếp, anh ấy đến bên cạnh Tiêu Lăng Dạ, “Anh trai! Anh có biết vừa nãy Duệ Duệ nói cái gì với A Dận không?”
Tiêu Lăng Dạ rửa sạch tỏi tây, đầu cũng không ngắng lên, “Giúp A Dận cạy góc tường”?”
(*) giúp đỡ đối thủ cạnh tranh Có cần phải thông minh vậy không!
Tiêu Diễn nhiệt tình tám chuyện cũng giảm bót đi không ít, “Sao anh biết…”
Tiêu Lăng Dạ hừ nhẹ.
Khoảnh khắc A Dận xuất hiện ở cửa thì anh đã biết.
Lâm Quán Quán cũng bắt đắc dĩ.
Cô đồng tình nhìn Tiêu Lăng Dạ.
Duệ Duệ đợi anh ta bao lâu, dĩ nhiên mà muốn tìm Cơ Dã Hỏa cạy góc tường rồi.
Hazzl Tiêu Diễn tiếp tục nhiều chuyện, “Anh trai, anh đoán xem A Dận nói thế nào?”
Lúc này Tiêu Lăng Dạ mới cho anh ấy một ánh mắt.
Tiêu Diễn vừa định nói chuyện, thì Cơ Dã Hỏa đột nhiên một bước nhảy tới, anh ta che miệng Tiêu Diễn, sợ Tiêu Lăng Dạ hiểu lầm, vội vàng nói, “Chú hai, tôi thề, hôm nay tôi tới đây đơn thuần là đến ăn chực cơm, tuyệt đối không có ý nào khác.”
Để ngăn ngừa thương tích do nhằm lẫn, Cơ Dã Hỏa vội vàng thể hiện lập trường.
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ nhìn anh ta thật sâu.
Cơ Dã Hỏa ánh mắt thản nhiên, tùy ý để cho anh thăm dò.
Một lúc lâu sau.
Anh thản nhiên thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng phiêu phiêu nói một câu, “Cho dù có ý cũng vô ích!”
“Hả?”
“Tôi và Quán Quán đã xác định quan hệ yêu đương rồi.”
Chật!
Khó trách không sợ hãi như vậy!
Cơ Dã Hỏa theo bản năng nhìn về phía Lâm Quán Quần, lại thấy bộ dạng của một cô gái thẹn thùng hiếm có lộ ra…
Anh ta, “…”
Cơ Dã Hỏa hóa thân thành chanh tinh, trong lòng chỉ sinh ra chua xót.
Đến lúc trưa ăn sủi cảo.