Mấy người uống hai bình rượu vang đỏ, đều là trạng thái hơi say, Tiêu Lăng Dạ ngồi bên cạnh Lâm Quán Quán, có ý không để cho cô uống nhiều, cho nên Lâm Quán Quán lần này khó có được say sỉn.
Dọn dẹp xong bát đũa đã đến giờ ngủ của hai đứa nhỏ kia.
Sau khi rửa mặt Tâm Can tự về phòng ngủ.
Duệ Duệ cũng buồn ngủ rồi.
Mí mắt cậu bé cũng sắp mở không được, nhưng vẫn có gắng chống cự, không chịu trở về phòng.
“Duệ Duệ, đi ngủ đi.”
“Con không buồn ngủ…”
Lâm Quán Quán bật cười, mắt mở không nổi còn nói không buồn ngủ, cô trực tiếp ôm lấy cậu bé, “Để mẹ đưa con về phòng.”
Duệ Duệ phòng bị nhìn Tiêu Lăng Dạ, không chịu đi.
Khóe miệng Lâm Quán Quán giật giật.
Đứa nhỏ này… có lẽ là lo lắng Tiêu Lăng Dạ ở lại chỗ này, cho nên mới không chịu đi ngủ.
Cô đỏ mặt, thăm dò nói, “Bọn họ đều đã uống rượu, hôm nay sẽ ở chỗ này giữ tuổi, nhưng con yên tâm, khụ… chú ba và anh trai Dã Hỏa của con đang ở đây đấy, hay là, con đi ngủ trước đi?”
Lần này, thằng nhóc kia đồng ý một cách sảng khoái, “Được!”
Quả nhiên là đang đề phòng Tiêu Lăng Dạ.
Lâm Quán Quán mồ hôi điên cuồng.
Lâm Quán Quán ôm cậu bé trở về phòng nghỉ ngơi, cậu bé chỉ đánh răng đơn giản, sau đó quay đầu ngủ thiếp đi.
Lâm Quán Quán nhẹ tay nhẹ chân đi ra khỏi phòng.
“Ngủ rồi à2” Tiêu Lăng Dạ canh gác ở cửa.
“Ừm, buồn ngủ, đầu dính gói đã ngủ thiếp đi.”
Tiêu Lăng Dạ chặn ở phòng, “Đợi chút nữa hãng đóng cửa.”
“Hả2”
“Anh đi vào một chút.”
Phía sau, Tiêu Diễn một tay túm lấy Tiêu Lăng Dạ, “Anh, chờ đã! Chờ đã! Còn phần của em nữa!”
Tiêu Diễn lấy bao lì xì màu đỏ từ trong túi của mình, đưa cho Tiêu Lăng Dạ, “Duệ Duệ ngủ em sẽ không đi vào đâu, tránh quấy rầy nó nghỉ ngơi, anh trai đêm phần này của em vào trong đó đi.”
Lâm Quán Quán kinh ngạc, “Em đây là… có phải là nhiều quá rồi không?”
“Hì hì, không nhiêu lãm! Hai năm trước thăng nhóc đó không đón năm mới với em, phần này coi như là bù cho nó.”
“Cái này…”
“Đừng đầy ra.” Tiêu Lăng Dạ trực tiếp thu bao lì xì màu đỏ, nói với cô, “Đợi sau này A Diễn kết hôn có con, thì lúc đó em làm bác gái không tiết kiệm được tiền lì xì đâu. Chúng ta không thể chịu thiệt thòi được.”
Tiêu Diễn nói, “…”
Lâm Quán Quán, “…”
Bác gái…
Cô đỏ mặt, nhỏ giọng lắm bẩm, “Vẫn chưa xem bát tự đâu.”
“Chỉ cần em gật đầu, thì anh sẽ xem hết cho em.”
Người này… Sao bây giờ lại có thể trêu chọc người ta như vậy chút!
Lâm Quán Quán đỏ mặt chạy xa.
Tiêu Lăng Dạ chuẩn bị xong bao lì xì màu đỏ và quà, anh đặt bao lì xì và quà lên đầu giường của hai đứa nhỏ, sau đó mới đi ra khỏi phòng.
Tuyết rơi dày bên ngoài cửa sổ.
Hôm nay không giống như ngày hôm qua, mặc dù thời gian rất muộn, nhưng ánh sáng của mọi nhà vẫn sáng sủa.
Tuyết trơn trượt đầy đường, hơn nữa Cơ Dã Hỏa uống rượu… Nghĩ đến anh ta cũng không về nhà đón năm mới, một mình ở Cẩm Cung nhát định cũng cảm thấy cô đơn, nên Lâm Quán Quán đã để anh ta ở lại nơi này.
Cơ Dã Hỏa cũng không khách sáo, trực tiếp gật đầu không đi.
Anh ta không đi, Tiêu Lăng Dạ đương nhiên cũng sẽ không rời đỉ.
Anh chưa hào phòng đến mức để Lâm Quán Quán ở chúng nhà với bạn trai cũ của cô…… Cho dù bạn trai cũ của cô là cháu trai của anh.
Tiêu Lăng Dạ không đi, Tiêu Diễn đương nhiên cũng không đi.