Sao có thể bỏ đi được!
Nghe tiếng nghị luận bên tai, Chu Tư Tư vừa thẹn vừa giận.
Lại lần nữa hạ thấp giá trị con người, trong lòng cô ta cũng rỉ máu, cô cũng biết trong lòng mọi người nghĩ như thế về nào cô.
Nhưng cô không có cách nào. Cô ta vốn cho rằng cướp đại sứ của người mới như Lâm Quán Quán là dễ như trỏ: bàn tay cho nên vừa rồi cô liền khoe cho toàn bộ người trong công ty biết cô làm đại sứ DM.
Nếu lúc này, đột nhiên lại nói người đại sứ đổi thành Lâm Quán Quán!
Vậy cô ta chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho nghệ sĩ công ty!
Cho nên.
Mặc kệ trong lòng cô ta có cáu giận bao nhiêu, cái đại sứ này cô ta phải giành cho bằng được!
“Giám đốc Triệu ông cẩn thận suy xét một chút.”
Triệu Tử Long do dự.
Ông nhìn Chu Tư Tư lại nhìn xem Lâm Quán Quán, do dự.
Thấy thế, Lâm Quán Quán cũng buông bút ký tên, ánh mắt bình tĩnh nhìn Triệu Tử Long: “Giám đốc Triệu, néu không ông về suy xét lại đi, hợp đồng này chúng ta ký sau cũng được?”
Hứa Dịch kinh ngạc.
Lâm Quán Quán vẫn không thay đổi sắc mặt, một bộ dáng khí định thần nhàn.
Cô không phải không để bụng.
Ngược lại.
Cô cực kỳ để ý cái hợp đồng này.
Nhưng cô càng để ý thái độ cùng nhân phẩm đối tượng hợp tác, nếu bởi vì Chu Tư Tư nói một câu vô cùng đơn giản liền dễ dàng thay đổi quyết định ban đầu của mình, đối tượng hợp tác do dự không quyết đoán như vậy, cô thà rằng không cần!
Thấy thé, Triệu Tử Long cắn chặt quai hàm, cái trán toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Cái lựa chọn này, thực gian nan.
Chu Tư Tư nói ra điều kiện đích thực rất mê người.
Nhưng vứt bỏ Lâm Quán Quán ông càng thêm đau lòng.
Sở dĩ do dự, là vì không xác định được Lâm Quán Quán rốt cuộc có chính xác là nữ chính trong phim mới của Lý Mưu hay không.
Nếu phải.
Ký với Lâm Quán Quán khẳng định là chính xác.
Chỉ sợ là, một phen hành động vừa rồi của Lâm Quán Quán là vì cố ý mê hoặc suy nghĩ của ông.
Dù sao.
Hiện tại “Uyễn Phi Truyện” còn đang hot, tin tức giải trí cũng không có tin tức Lý Mưu muốn quay phim mới.
Đây là một trận cá cược.
Đánh cược thắng, tuyển đúng đại sứ sẽ kéo lợi nhuận công ty lên, ông chính là công thần công ty nhưng ngược lại, ông chính là tội nhân công ty.
Triệu Tử Long do dự không thôi.
Toàn bộ phòng họp tràn ngập áp lực dọa người.
Sau một lúc lâu.
Triệu Tử Long rốt cuộc ngắng đầu, ánh mắt do dự của ông đã trở nên kiên định, thấy thế, mọi người liền biết ông đã có quyết định.
*Giám đốc.”
“Đừng nói nữa, tôi đã quyết định.”
Triệu Tử Long kiên định đem hợp đồng đầy đến trước mặt Lâm Quán Quán: “Cô Lâm, hy vọng sắp tới chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!”
Lâm Quán Quán nhướng mày, cô chuyển động bút ký tên trong tay.
“Giám đốc Triệu, ông xác định mình suy xét rõ ràng rồi chứ?”
“Đúng vậy!” Triệu Tử Long kiên định gật đầu.
Thấy thế, Lâm Quán Quán xoát xoát xoát ký tên mình cuối hợp đồng, cô ấn vân tay, đẩy hợp đồng đến trước mặt Triệu Tử Long, Triệu Tử Long lập tức lấy con dấu công ty trong bao công văn ra, ấn lên.
Hợp đồng hoàn thành.