Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 622: Chương 622: Chương 621




“Không được, cậu nấu cơm rồi sao mà để cậu rửa chén được.” Lâm Quán Quán kiên trì: “Hôm nay cậu cũng bận cả buổi chiều rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Chính là…”

“Cậu là trợ lý của mình chứ không phải bảo mẫu.”

Trên thực tế.

Trong tình huống bình thường, nghệ sĩ giống Lâm Quán Quán, công ty cấp chung cư, tài xế cùng trợ lý còn sẽ cho một trợ lý chăm lo ẳm thực cuộc sống hàng ngày cho nghệ Sĩ.

Như vậy là vì bảo hộ riêng tư của nghệ sĩ.

Chỉ là Hứa Dịch hiểu Lâm Quán Quán.

Biết cô khẳng định không thích mọi chuyện đều được người khác hầu hạ, cho nên khi công ty sắp xếp bảo mẫu, anh liền thay cô từ chối.

Lâm Quán Quán bưng chén đĩa vào phòng bếp.

Giản Ninh sững sờ.

Còn không đợi cô phản ứng lại liền nhìn thấy Tiêu Lăng Dạ xắn tay áo đem chiếc đũa cùng cái đĩa còn dư bưng vào phòng bếp.

OMGI Giản Ninh không dám tin tưởng dụi dụi mắt.

Tiêu Lăng Dạ……

Ông chủ lớn của cô.

Tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Tiêu thị.

Đứng đầu bảng nhà giàu số một trong nước.

Anh ấy thế nhưng…… Thế nhưng làm việc nhà, hơn nữa, nhìn thế nào cũng không giống như là lần đầu.

Giản Ninh nhìn mọi người trong phòng khách.

Mọi người đều như thường.

Cái này nói lên cái gì, ông chủ thường xuyên làm như vậy nha.

Trong nháy mắt.

Giản Ninh cảm thấy người vốn dĩ cao cao tại thượng đột nhiên trở nên bình dân.

“Uy, nhìn cái gì vậy!”

Trong lúc ngây người, cánh tay bị người khác đụng một chút, nhìn qua liền thấy Tiêu Diễn đang híp mắt đào hoa, cười tủm tỉm nhìn cô.

Lưu manhl Giản Ninh hung hăng liếc anh một cái, xoay người rời đi.

Tiêu Diễn lập tức tung ta tung tăng chạy theo, anh nhỏ giọng nói với Giản Ninh: “Uy! Tôi thấy rồi nha, vừa rồi cô đang nhìn anh của tôi.”

Giản Ninh không để ý tới anh, tiếp tục đi.

“Không phải cô để mắt tới anh trai tôi đấy chứ, tôi phải cảnh cáo cô nha, anh tôi chỉ thích một mình tiểu Quán Quán thôi, cô ngàn vạn lần đừng đánh chủ ý lên anh ấy!”

Giản Ninh phẫn nộ, gương mặt đỏ bừng.

Cô đột nhiên xoay người, Tiêu Diễn phía sau không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên như vậy, nhất thời thu chân không kịp, thiếu chút nữa đụng vào người cô.

“Ách, ớt cay nhỏ, đang đi bình thường sao tự nhiên lại ngừng vậy, làm hại tiểu gia thiều chút nữa té ngã rồi!”

Giản Ninh không thể nhịn được nữa, cô xoa nắm tay, phẫn nộ trừng mắt nhìn Tiêu Diễn: “Tôi nói cho anh biết, anh đừng nói chuyện lung tung.”

*Tôi có nói bậy đâu, vừa rồi cô rõ ràng chính là nhìn anh của tôi.”

“Phil Hoá ra xem một cái chính là thích à? Tôi đây hiện tại đang nhìn anh đấy, chẳng lẽ tôi cũng thích anh à?”

Trên thế giới này sao lại có người đáng ghét như vậy chứ!

Rõ ràng là hai anh em ruột với ông chủ lớn, ông chủ trầm mặc ít lời, vì sao Tiêu Diễn này lảm nhảm nhiều như vậy.

Nếu anh ta không phải ông chủ, Giản Ninh thật muốn lấy miếng giẻ lau hung hăng lắp kín miệng anh ta!

Giản Ninh phẫn nộ trừng mắt nhìn Tiêu Diễn.

“Ôi trời! Cô nhìn chằm chằm tôi như vậy làm gì, sẽ không thật sự thích tôi đầy chứ!”

Ai tới kéo người đàn ông đang tự luyến lại lảm nhảm này ra chỗ khác cho tôi đi trời!

Giản Ninh không thèm nói câu nào với anh nữa, cô hung hãng hít một hơi, ngăn chặn lửa giận xoay người rời đi.

Tiêu Diễn cười ha ha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.