sánh anh em tốt của mình với cá mục, Lãnh Quân Lâm sẽ nghĩ như thế nào!
“Vậy em có muốn nghĩ đến việc công khai không?”
Ánh mát Tiêu Lăng Dạ thâm thúy.
Lâm Quán Quán cảm thấy mình bị mê hoặc. Phải nói rằng đề nghị của Tiêu Lăng Dạ thật sự rất hấp dẫn.
Nếu mối quan hệ được công khai.
Những lời nhục mạ của Lâm Song Song đều là vớ vần.
Khụ!
Mặc dù Tiêu Lăng Dạ tự tin nhưng người ta là có vốn liếng.
Đường đường là Tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Tiêu Thị, đẹp trai hơn Lãnh Quân Lâm, năng lực mạnh hơn Lãnh Quân Lâm, gia thế tốt hơn Lãnh Quân Lâm, quan trọng nhát là dịu dàng hơn Lãnh Quân Lâm.
Có bạn trai như Tiêu Lăng Dạ còn nói cô dụ dỗ Lãnh Quân Lâm, đây không phải là một trò đùa mang tầm quốc tế sao?
Càng quan trọng hơn.
Nếu công khai.
Cô trở thành bạn gái mà Tiêu Lăng Dạ công khai thừa nhận. Có người bạn trai như Tiêu Lăng Dạ, địa vị của cô trong làng giải trí chắc chắn lên cao như thuyền gặp nước.
“Tiểu Quán Quán, em cảm thấy đề nghị này của anh trai quả thực hoàn hảo không thể nào hoàn hảo hơn! Chị nghiêm túc suy xét xem, chị ngẫm lại xem, nếu công khai không những tin đồn thất thiệt biến mất, mà em còn đảm bảo với chị, trong giới giải trí cũng không có ai dám khi dễ chị! Không đúng không đúng, không chỉ trong giới giải trí, mà trong kinh doanh cũng không ai dám khi dễ chị!”
Đôi mắt Giản Ninh cũng dần sáng lên.
Cô cũng cho rằng đây là một biện pháp vô cùng hoàn hảo.
Lâm Quán Quán chật vật.
Một lúc lâu sau, cô mới chống lại được sự dụ dỗ, cô liều mạng lắc đầu: “Không được, không được! Không thể công khail”
Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ tối sằm.
“Anh luôn phải làm người ở trong bóng tối sao?”
“Không phải đâu.” Lâm Quán Quán dở khóc dở cười, đây.
không phải là lần đầu tiên Tiêu Lăng Dạ yêu cầu công khai, cô nắm tay anh làm nũng: “Em muốn có chỗ đứng trong làng giải trí bằng khả năng của mình. Em không muốn phản ứng đầu tiên của người khác về em là bạn gái của!.”
Tiêu Lăng Dạ thở dài.
Đôi khi có bạn gái quá hiếu thắng cũng không phải là một chuyện tốt.
Nhưng mà!
Đây không phải là điểm mà anh thích Lâm Quán Quán sao?
Anh sờ vào tóc cô và không nói gì thêm.
Lâm Quán Quán cùng Tiêu Lăng Dạ đều ăn ý không nhắc tới Chu Tư Tư.
Tuy rằng không biết tại sao Tiêu Lăng Dạ lại không xử lý Chu Tư Tư nhưng chắc anh có cân nhắc của riêng mình, vì cô đã quyết định toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, nên cô sẽ tin vào bất kỳ quyết định nào của anh mà không cần suy nghĩ.
Về phần Tiêu Lăng Dạ không đề cập tới.
Anh không muốn Lâm Quán Quán nhớ lại nỗi sợ hãi kinh hoàng đêm hôm đó ở khách sạn Quân Hoàng.
Mặc dù cô ấy luôn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng khi anh lao đến khách sạn ngày hôm đó, dù đã bị bỏ thuốc nhưng cả người cô vẫn run sợ.
Nhưng không nhắc đến không có nghĩa là anh định quên nó đi.
Mắt Tiêu Lăng Dạ nheo lại.
Chu Tư Tư!
Lúc trước anh còn chưa tính sổ cô bắt cóc Quán Quán mà bây giờ lại xúi giục Lâm Song Song xuống tay với Quán Quán.
Chạm vào điểm mắu chót của anh một lần nữa, rất tốt!
Biệt thự Lãnh gia.
Vì ngoài cổng Hoa Hạ có rất nhiều phóng viên nên Lãnh Quân Lâm tan ca rất muộn, về đến nhà cũng đã gần mười giờ tối.