La Mỹ Mỹ đó lúc trước ở cùng Tiêu Dục, bị truyền thông chụp ảnh.
Tố chất vóc người diện mạo… không thể chịu đựng được.
Vậy mà bọn họ bảo Cơ Dã Hỏa đi kết hôn sao?
Căn bản là để cho anh ta đi dâng đầu mà!
Tại sao đứa trẻ này lại đáng thương như vậy.
Trước kia cô và Tiêu Dục từng yêu đương, biết một chút tình hình của Cơ Dã Hỏa.
Tuổi còn nhỏ đã một mình lang bạt trong giới giải trí.
Ba mặc kệ, mẹ không hỏi.
Chưa bao giờ có sự giúp đỡ trong sự nghiệp của mình.
Cơ Dã Hỏa ở trong giới giải trí không có một đêm bạo hồng, anh ta có thể có được danh tiếng hiện tại tắt cả đều là từng bước một mà đi lên, từng chút từng chút tích lũy.
Từ âm nhạc đến phim ảnh.
Lúc vào giới giải trí, là một người mới khó khăn đến mức nào, nhưng lúc trước cô và Tiêu Dục ở bên nhau, chưa từng nghe ba mẹ anh ta nói chuyện với anh ta, điều này chứng minh, bọn họ căn bản chưa từng quan tâm đến Cơ Dã Hỏa.
Thờ ơ, giống như Cơ Dã Hỏa không phải là con trai của bọn họ.
Khi sắp phá sản lại nhớ tới anh ta, muốn anh ta hy sinh hạnh phúc cho bọn họ để làm nạn nhân của hôn nhân, đâu thể có chuyện tốt như vậy.
Lâm Quán Quán vỗ vỗ bờ vai Cơ Dã Hỏa, “Anh đừng tự trách mình nữa, chuyện phá sản không liên quan gì đến anh, cho dù anh đồng ý liên hôn, thì theo cách kinh doanh này của ba mẹ anh, sớm muộn gì cũng sẽ phá sản.”
“..” Cơ Dã Hỏa, “Cô an ủi như vậy, đúng là không giống người bình thường.”
“Ha ha, đương nhiên rồi, cũng không nhìn xem tôi là ai.”
Không thể không nói, tán gẫu với Lâm Quán Quán trong chốc lát, tâm tình của anh ta tốt hơn rất nhiều, Cơ Dã Hỏa xụi lơ trên sô pha, quay đầu nhìn cô, “Lâm Quán Quán.”
“Gì?”
“Có phải là bạn tốt hay không.”
Lâm Quán Quán nhát thời cảnh giác, “Anh muốn làm gì?”
“Xin chào người anh em bây giờ trên người tôi không có một xu, cho nên, sau này chắc phải ở chỗ cô ké ăn uống, cộng thêm ở phòng bên cạnh, cô không có ý kiến chứ.”
“Đi đi đi! Ai là người anh em của anh chứ, theo thế hệ, bây.
giờ anh nên gọi tôi là thím.”
Cơ Dã Hỏa nghiền răng, “Đậu xanh, sự chú ý của người phụ nữ cô sao lại kỳ quái như vậy, trọng điểm là tôi hiện tại không có một xu! Không có một xu, được chưa?”
“…” Lâm Quán Quán, “Chứ có mấy nghĩa hả?”
“Khoảng thời gian trước tôi có ván đề về tiền, thì ra là chú hai của tôi sợ ba mẹ tôi đánh chủ ý tài sản của tôi, nên đã đóng băng tài sản của tôi. Nhưng tôi với chú hai đã nói chuyện qua, ba mẹ tôi cho dù có nhiều hơn nữa, thì cũng đã sinh ra tôi nuôi dưỡng tôi. Vì vậy, tôi yêu cầu chú hai mở tài khoản tài sản của tôi. Tôi đã bán tất cả bất động sản của tôi, cổ phiếu quỹ và những thứ khác có thể được bán, nhiều năm tích lũy tài sản … tất cả đều cho ba mẹ tôi, coi như là báo đáp ân sinh dưỡng của họ.”
“Ba mẹ anh có lấy không?”
*.. lấy rồi.”
Lâm Quán Quán quả thực ha ha.
Đậu xanh.
Liễu Uyển Lê và Tiêu Kính Niên hai vợ chồng này quả thực là người không biết xấu hỗ mà cô biết.
Không phải luôn miệng trách cứ Cơ Dã Hỏa khiến cho bọn họ phá sản, luôn miệng muốn cắt đứt quan hệ với anh ta sao?
Nếu đã đoạn tuyệt quan hệ, thì phải có cốt khí chứ.
Tài sản của Cơ Dã Hỏa, bọn họ ngược lại đừng lấy chứ.
Đậu xanh.
Một bên cầm tài sản anh ta vất vả tích góp được, một bên còn trách cứ anh ta không có lương tâm, là một đứa con bắt hiếu… mặt mũi đâu?
“Vừa rồi anh nói có việc muốn tôi giúp đỡ, chính là cái này sao?”
“Ừm”
Lâm Quán Quán sảng khoái đồng ý, “Không thành vần đề!
Gần đây Tiêu Lăng Dạ chuyển đến chỗ tôi, Tiêu Diễn vẫn la hét, nói bên cạnh chỉ có một mình anh ấy, ở quá tịch mịch trống rỗng lạnh lếo, vừa hay, anh tới có thể ở cùng anh ấy. Về phần ăn uống, dù sao cũng không thiếu anh một đôi đũa một cái bát.”
Cơ Dã Hỏa nhếch miệng cười, “Hì hì, tôi biết ngay, vẫn là cô biết ý tứ.”