Cô cứ như vậy thuận miệng nói.
Trong đầu cô ảo tưởng một Tiêu Lăng Dạ líu ríu nói không ngừng, nhất thời rùng mình.
Khoát khoát tay, cô vội vàng nói, “Không cần thay đổi không cần sửa, anh cứ như vậy là tốt rồi, em chỉ thích anh như vậy.”
Con ngươi Tiêu Lăng Dạ chợt lóe, “Thích anh như vậy sao?”
Rễ tai Lâm Quán Quán đỏ lên.
Khiếp!
Người đàn ông này cố ý trêu chọc cô nói những lời như vậy.
Không đợi cô mở miệng, Tiêu Lăng Dạ đột nhiên thâm tình nhìn cô, “Quán Quán…”
“Hửm?”
“Em thích anh như vậy, vậy em chuẩn bị khi nào gả cho anh?”
Gả sao?!
Lâm Quán Quán bị kinh hãi, một miêng bít tết bị kẹt trong cổ họng, nghẹn đến hai má cô đỏ bừng.
Tiêu Lăng Dạ vội vàng đưa cho cô một ly nước, Lâm Quán Quán cuống quít uống nước, nuốt bít tết xuống, sau đó, cô buông chén xuống, hoảng sợ nhìn Tiêu Lăng Dạ, “Anh anh anh anh, anh đang cầu hôn em sao?”
Tiêu Lăng Dạ nhíu mày, có chút khó chịu, “Kết hôn với anh có đáng sợ như vậy không?”
“Không phải… em chỉ bị sóc.” Lâm Quán Quán nuốt nước bọt, đồng tử mở to, “Chúng ta xác định quan hệ mới hơn nửa tháng, điều này, quá nhanh rồi.”
Nhanh sao?
Anh cảm thấy ngày tháng như năm, hận không thể từng phút cưới cô về nhà mới yên tâm.
Người phụ nữ này!
Quá đào hoa rồi..
Để cho cô trở thành Tiêu phu nhân, anh mới có thể an tâm.
“Tiêu Lăng Dạ, không phải anh nghiêm túc chứ?”
“Chuyện hôn nhân như vậy, anh sẽ không đùa đâu.”
Lâm Quán Quán cười gượng, “Chúng ta mới quen biết hơn nửa năm, xác định quan hệ mới hơn nửa tháng…
Khụ, Tiêu Lăng Dạ, anh cân nhắc rõ ràng đi, thiểm hôn nguy hiểm rất lớn, lỡ như sau khi chúng ta kết hôn, anh đột nhiên phát hiện em với anh không giống nhau, vậy anh phải làm sao?”
“Em như thế nào anh đều thích.”
Chỉ một câu, chặn tát cả lời nói của cô.
Trong lòng Lâm Quán Quán nóng bỏng, cô di chuyển mông, vặn vẹo nói, “Thế nhưng, còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa giải quyết.”
Vậy là cô không phản đối việc kết hôn với anh?
Tiêu Lăng Dạ gõ bàn ăn, “Vấn đề gì?”
“Rất nhiều. Đầu tiên chính là phía bên Duệ Duệ, tuy rằng Duệ Duệ đồng ý để cho em yêu anh, nhưng trong lòng nó còn chưa chân chính tha thứ cho anh, nếu hai người chúng ta đột nhiên kết hôn, nó nhát định không thể tiếp nhận được. Còn có ba mẹ anh bên kia, mẹ anh không thích em, anh cũng không phải không biết…”
Lâm Quán Quán có chút uẻ oải.
Tiêu Lăng Dạ nhíu mày.
Ba mẹ bên kia anh dường như đã nói, anh đã là người lớn, biết mình muốn cái gì, chỉ cần anh đồng ý, cho dù mẹ phản đối, anh cũng sẽ lấy giấy chứng nhận kết hôn.
Nhưng phía Duệ Duệ… thực sự là một vấn đề.
“Quan trọng hơn là… lý do của em.” Lâm Quán Quán cúi đầu từng ngụm từng ngụm nhỏ gặm bít tết, nhỏ giọng nói, “Anh cũng biết, em đối với đàn ông. So sánh loại trừ.”
Tiêu Lăng Dạ trầm mặc.
Anh thở dài một tiếng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ.
Ông trời tha cho ai chứ?
Năm năm trước, đêm anh bị bỏ thuốc, gây tổn thương về thể chát và tinh thần.
Cho nên, đến bây giờ cô rất sợ khi bị chạm vào.