Bất quá vì tìm hiểu tin tức, anh nhịn!
Tiêu Diễn tiến đến bên người Giản Ninh, duỗi tay chọc chọc cánh tay của cô: “Uy! t cay nhỏ, có chút tin tức nào không?”
“Không có!”
“Đừng như vậy, tôi mua còn không được sao.”
Giản Ninh dứt khoát quay đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ,.
trực tiếp không thèm trả lời anh.
“Uy?” Anh lại chọc chọc cánh tay của cô.
Giản Ninh không để ý tới anh.
*Ớt cay nhỏ?”
Tiêu Diễn tựa hồ chọc nghiện rồi, không ngừng ở cô cánh tay chọc một cái rồi lại một chọc. Tuy rằng vẫn là mùa đông, Giản Ninh mặc cũng rất dày, chọc như vậy cũng không đau nhưng hành vi này của Tiêu Diễn giống như đang khiêu khích, lửa giận trong cô nhanh chóng bùng lên.
Cô đột nhiên quay đầu, đôi mắt phảng phát như chứa lửa, căm tức nhìn Tiêu Diễn.
Tiêu Diễn nhìn đôi mắt cô rực lửa, sửng sốt một chút.
Mẹ nó.
Vừa rồi trong nháy mắt, anh thế nhưng cảm thấy ớt cay nhỏ tức giận rất xinh đẹp.
Thật là gặp quỷ!
“Ớt cay nhỏ.”
“Phụ nữ làm sao, anh khinh thường phụ nữ à.” Giản Ninh ngắt lời anh: “Chính anh cũng là từ trong bụng phụ nữ sinh ra đấy, về sau anh còn cưới phụ nư! Còn có muốn hỏi thăm tin tức từ tôi à, mệt anh còn là ông chủ công ty, không biết là trước khi thành trợ lý phải trải qua huấn luyện, chuyện quan trọng nhất khi huấn luyện chính là không thể tiết lộ riêng tư nghệ sĩ sao! Anh muốn hỏi thăm tôi là có ý gì? Muốn thử tôi đủ tư cách làm trợ lý hay không, sau đó nhân cơ hội để tôi cuốn gói chứ gì?”
Phi!
Anh không phải là tò mò thôi sao, thuận miệng hỏi một chút, cô có cần nghĩ nhiều với hung dữ như vậy không chứt Nhưng cố tình.
Cô ấy nói cũng có lý, anh căn bản không có chỗ phản bác.
Tiêu Diễn chặn lửa giận.
Anh hít sâu một hơi, tự nhủ chính mình.
Tiêu Diễn, anh là người đàn ông, không cần cùng chấp nhặt với phụ nữ.
Yên lặng niệm vài câu xong, lửa giận mới bị áp xuống, anh ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Giản Ninh, “Chà, tôi đây không hỏi cô chuyện của tiểu Quán Quán, tôi hỏi Long Ngự Thiên kia. Ngày hôm qua không phải gặp qua cô sao, anh ta thật sự giống như tiểu Quán Quán nói, lớn lên hoàn mỹ lắm sao?”
Giản Ninh nhớ tới khuôn mặt tuyệt thế vô song Long Ngự.
Thiên kia, hô hấp có chút đình trệ.
“Uy!”
Phục hồi tinh thần, liền nhìn thấy Tiêu Diễn đáng khinh bát quái.
Giản Ninh: “Nói như thế, gương mặt này của anh còn không có đẹp bằng một sợi tóc của người taI”
Mẹ nó!
Tiêu Diễn giận dữ!
Anh luôn luôn vô cùng tự tin với bản thân, tự nhận trên đời này trừ bỏ anh trai nhà mình ra liền không có người đàn ông nào mà anh kém hơn!