Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ tươi đẹp của Tôn Thiến nháy mắt ảm đạm xuống, trong lòng Lâm Quán Quán có chút băn khoăn, vội vàng nói: “Nếu không chị dùng champagne thay thế, được không?”
“Được.”
Chai Champagne ở trước mặt, Lâm Quán Quán rót cho chính mình một ly, cô vừa mới chuẩn bị cầm ly rượu đứng lên, mu bàn chân lại bị người ta hung hăng dẫm một cái.
“A.”
Cô kêu lên một tiếng, mặt đau vặn vẹo.
Làm sao vậy?
Không, không có việc gì.”
Lâm Quán Quán cắn chặt răng, quay đầu, hung tợn trừng mắt nhìn Cơ Dã Hỏa liếc mắt một cái, Cơ Dã Hỏa chớp chớp mắt, nhìn champagne lại nhìn cô, dùng ánh mắt ám chỉ: “Không phải vừa rồi cô đồng ý với chú hai không uống rượu sao?”
Lâm Quán Quán liếc mắt một cái.
Lão nương uống là champagne!
Cơ Dã Hỏa không cam lòng yếu thế: “Champagne cũng có cồn! Tôi đã bảo đảm với chú hai tuyệt đối không cho cô uống rượu, cô là muốn hại chết tôi à?
Một chân Lâm Quán Quán đạp lên mu bàn chân anh, hung hăng nghiền nghiền.
“A.”
Cơ Dã Hỏa hét lên một tiếng.
Mọi người bị thanh âm của anh hấp dẫn, động loạt nhất trí nhìn qua.
Cơ Dã Hỏa ôm chân nhịn xuống xúc động kêu thảm thiết, anh buông chiếc đũa, cười gượng: “Hai ngày nay hơi nóng, trong miệng bị lơ, vừa rồi ăn cái ớt cay, cay chết tôi rồi!”
Thì ra là thế.
Mọi người dời tầm mắt đi.
Trong đám người, chỉ có Tôn Thiến nhìn Cơ Dã Hỏa, lại nhìn xem Lâm Quán Quán, cô giơ chén rượu, ánh mắt dần dần ảm đạm, cô thu hồi ánh mắt, uống ly rượu vang đỏ một hơi cạn sạch, uống nhanh quá, bị sặc đến ho khan.
Khụ khụ, khụ khụ khụ.” Cô che miệng, kịch liệt ho khan.
“Không có việc gì chứ?”
“Không có việc gì.” Thật vất vả mới hết ho, cô che miệng, ngượng ngùng nhìn Lâm Quán Quán: “Chị Quán Quán, nếu tửu lượng chị không tốt, thì không cần uống, vừa ròi ly kia, coi như em đã kính chị đi.”
Nói xong, cô ngồi xuống, cúi đầu ăn cơm, không nói chuyện.
Chỉ là ngẫu nhiên.
Cô ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên người cô ấy, sau đó chuyển qua Cơ Dã Hỏa bên cạnh cô.
Lâm Quán Quán bừng tỉnh đại ngộ.
Nguyên lai ý Tôn Thiến không phải ở rượu, cô ấy là vì Cơ Dã Hỏa mà tới.
Bất quá trải qua lần này của Tôn Thiến, kế tiếp không có người kính rượu Lâm Quán Quán nữa.
Nhân lúc không có ai chú ý.
Lâm Quán Quán để sát vào tai Cơ Dã Hỏa, nhỏ giọng nói: “Thằng nhóc này hay thật nha, “Khuynh Thành Truyện” mới bắt đầu quay có mấy ngày thế nhưng liền câu mất tim của cô gái nhỏ người ta rồi.”
“Đừng nói bậy!” Cơ Dã Hỏa nhíu mày” “Tôn Thiến này là fans của tôi!”
“Fans?”
“Việc này nói ra thì rất dài, tóm lại tôi với cô ấy không phải quan hệ cô đang tường tượng đâu.”
Tôn Thiến không phải người khác, đúng là người mà lúc trước Liễu Uyển Lê sắp xếp xem mắt cho Cơ Dã Hỏa, cô là fans Cơ Dã Hỏa, vì trợ giúp Cơ Dã Hỏa, đã giả trang làm bạn gái anh một đoạn thời gian.
Sau đó.
Không biết ai chụp được ảnh anh cùng Tôn Thiến hẹn hò, nói anh cùng Tôn Thiến hẹn hò, còn làm hại danh dự Tôn Thiến bị hao tổn.
Sau đó nưa, Cơ Dã Hỏa cùng trong nhà gây sự, không cần Tôn Thiến giả vờ nữa, từ sau đó, trên cơ bản bọn họ xem như chặt đứt liên hệ, Cơ Dã Hỏa cũng không nghĩ tới, sẽ ở đoàn phim “Khuynh Thành Truyện” nhìn thấy Tôn Thiến.