Cô gái này, không phải là vì Cơ Dã Hỏa mới chạy đến đoàn phim đấy chứ?
Nếu vậy.
Cô đã bị Cơ Dã Hỏa đầu độc sâu đến mức nào vậy.
“Thiến Thiến?”
“A!”
Tôn Thiến tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Quán Quán, cô ngượng ngùng nói: “Em đang học ở đại học Vân Thành, hiện tại còn chưa tốt nghiệp. Năm ngoái, em đột nhiên có hứng thú với diễn xuất nên đã tìm hiểu qua một chút, cũng không nghĩ sẽ phát triển ở phương diện này. Nhưng em vừa nghe nói Khuynh Thành Truyện chuẩn bị quay, đạo diễn Lí Mưu đang tuyển chọn diễn viên nữ. Sau khi biết tin, em đi thử một lần xem sao, không ngờ rằng lại thực sự được chọn.”
Lâm Quán Quán nhướng mày.
“Đừng khiêm tốn! Đạo diễn Lí Mưu yêu cầu rất cao về diễn viên. Vì ông ấy đã chọn em chứng tỏ em rất giỏi.”
Lâm Quán Quán hỏi cô ấy: “Còn việc học của em thì sao?”
“À em bảo lưu một học kỳ.”
Lâm Quán Quán gật đầu.
Phía trước.
Nghe vậy, Cơ Dã Hỏa quay đầu nhìn lại, cau mày nhìn Tôn Thiến không đồng ý.
“Quay phim xong, em nên về trường sớm. Ngành giải trí không dành cho em.
Cơ Dã Hỏa nói chuyện với cô.
Tôn Thiến sững người một lúc, bắt gặp ánh mắt của anh, cô chợt tỉnh lại mở một đôi mắt trong veo, nói nhỏ: “Em nghĩ quay phim khá vui.”
Cơ Dã Hỏa nhíu mày chặt hơn.
Tôn Thiến nhìn anh, nhỏ giọng phản bác: “Cơ Dã Hỏa, em nghĩ anh nói quá rồi. Nhìn Quán Quán, không phải cô ấy phát triển thuận lợi sao?”
Cơ Dã Hỏa tức giận trợn mắt: “Cô ấy khác!
“Khác chỗ nào?”
“Vừa rồi anh đã nói với em rằng người phụ nữ này rất bạo lực, cô ấy đã học kung fu, nếu ai muốn dùng quy tắc ngầm với cô ấy, thì cố ấy sẽ là ngoài mặt thì im lặng, còn sau lưng cô ấy chắc canh có thể lôi người mang chủ ý kia vào ngõ đánh cho một trận!”
Chết tiệt!
Cơ Dã Hỏa hiểu rất rõ cô nha.
Mặc dù anh nói thật nhưng nghe có vẻ quá bất lợi cho hình tượng nữ thần của cô nha, Lâm Quán Quán nghiến răng nghiến lợi: “Cơ Dã Hỏa, ăn nói cẩn thận cho tôi!”
Cơ Dã Hỏa không để ý đến cô mà nhìn Tôn Thiến một cách nghiêm túc: “Còn có một lý do.”
“Hả?” Tôn Thiến rất nghiêm túc nghe.
“Cô ấy có hậu trường! Còn là hậu trường rất to, vững chắc. Ai dám đánh chủ ý xấu lên người cô ấy, trừ khi người đó không muốn sống nữa.”
Tôn Thiến ngạc nhiên nhìn Lâm Quán Quán.
Lâm Quán Quán và Lâm Vi đã từng xảy ra mâu thuẫn. Cuộc sống của Lâm Quán Quán đã bị báo chí phanh phui từ lâu, Tôn Thiến cũng biết một chút về tin tức cùa cô.
Mẹ ruột chết trẻ.
Ba là đồ cặn bã, mẹ kế là đồ cặn bã. Bây giờ, ba và mẹ kế của cô đang ở trong trại tạm giam. Rõ ràng, hậu trường này không phải là gia thế của cô.
Vậy là… Một người đàn ông?
Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Quán Quán, Tôn Thiến cảm thấy chùn tay trong giây lát nhưng cô đã phủ nhận ngay khi vừa lóe lên ý tưởng đó.
Cô và Cơ Dã Hỏa là bạn tốt cùa nhau.
Cơ Dã Hỏa có thể nói cô ấy có người chống lưng một cách thoải mái như vậy, hiển nhiên, người chống lưng này nhất định không phải loại quan hệ đáng xấu hổ.
Tôn Thiến đơn thuần nhưng không ngốc.