“VI sao?”
Tiêu Diễn phẫn nộ, anh đập cái rằm trên bàn trà khiến bàn tay tê dại. Anh “A a” kêu to hai tiếng, ôm tay chịu đựng đau, sắc mặt vặn vẹo nói: “Phát sinh chuyện lớn như vậy vì cái gì không nói cho anh trai em! Long Ngự Thiên thật quá đáng, khuya khoắt không nói một tiếng liền mang chị đi, nói cái gì đón gió tẩy trần, em khinh! Tiểu Quán Quán, em lấy kinh nghiệm của một người tình trường già đời nói cho chị biết, một người đàn ông hơn nửa đêm đem phụ nữ.
mang về nhà, tuyệt đối không có ý tốt! Theo em thấy, Long Ngự Thiên khẳng định là tà tâm bắt tử với chị, chị về sau nhất định phải đề phòng anh ta một chút! Chuyện này khẳng định phải nói cho anh trai em, để anh trai cho anh ta một bài học! Không cho anh ta một cái giáo huấn, về sau không chừng anh ta còn làm chuyện quá đáng hơn!”
Lâm Quán Quán đau đầu: “Tiêu Diễn cậu cũng đừng gây thêm phiền nữa, chị chính là không muốn hai bọn họ đối đầu nhau nha.”
“Chị sợ anh trai em thua tên kia sao?” Tiêu Diễn trừng mắt: “Tiểu Quán Quán, chị phải tin tưởng người đàn ông của mình nha, em nói cho chị biết anh trai em lợi hại hơn chị tưởng tượng nhiều, tuyệt đối sẽ không thua!”
Lâm Quán Quán đỡ trán.
Cô biết Tiêu Diễn là fan não tàn của Tiêu Lăng Dạ, biết không thuyết phục được anh, chỉ có thể bắt đắc dĩ thở dài: *Tùy cậu, bất quá muốn nói thì cũng chờ anh ấy từ Kinh Thành trở về. Anh ấy còn đang đi công tác đấy, công trường ở Kinh Thành xảy ra chuyện liên quan đến mạng người, nếu không giải quyết tôt mà trở về, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới công ty.”
“Vậy được.”
Tiêu Diễn đáp ứng một cách cực kỳ không tình nguyện.
Giờ phút này, đã hơn 3 giờ sáng.
Nguyên bản mọi người đều đang căng thẳng, hiện tại nhìn thấy Lâm Quán Quán bình an trở về, căng thẳng cũng biến mắt, tinh thần cũng bắt đầu héo mòn.
Cơ Dã Hỏa liên tục ngáp mắy cái.
Lâm Quán Quán cũng mệt mỏi muốn chết.
Mẹ nó!
Ngày thường giờ này cô còn chuẩn bị sắp rời giường, nghĩ tới lúc trời sáng còn phải đi đóng phim, cả người cô đều không tốt.
“Hôm nay mọi người vất vả rồi, mau về tắm rửa ngủ đi, ngày mai còn đi làm nữa.”
*Đúng rồi.” Cơ Dã Hỏa vỗ vỗ trán: “Quên nói cho cô, không phải tôi nói với đạo diễn thân thể cô không thoải mái bị đưa đến bệnh viện rồi sao?”
*Ừm hừ!” Lâm Quán Quán ngáp một cái: “Cho nên?”
“Đạo diễn nói để cô nghỉ ngơi thật tốt cho cô nghỉ một ngày, ngày mai không cần đi đoàn phim đóng phim!”
Hai mắt Lâm Quán Quán tỏa ánh sáng, đột nhiên ngồi ngay ngắn: “Thật sao?”
“Tôi lừa cô làm gì!”
Cơ Dã Hỏa trợn trắng mắt.
Thật tốt quát Ha hat Ngày mai không cần đóng phim, cô là có thể ngủ bù cho đã rồi!
Càng quan trọng hơn là ngày mai không cần ở đoàn phim gặp Long Ngự Thiên nha.
Chỉ cần chịu đựng ngày mai nữa thôi.
Ngày kia Tiêu Lăng Dạ sẽ trở lại, đến lúc đó cô có núi dựa căn bản không cần sợ Long Ngự Thiên nữa.
Quả thực quá hoàn mỹ!
Có gì giấu tôi Lâm Quán Quán ngủ một giấc này thực không an ổn.
Ngủ khá lâu nhưng là chất lượng giấc ngủ cũng không tốt.
Cô vẫn luôn nằm mơ.
Hơn nữa vẫn luôn mơ thấy Long Ngự Thiên.
Trong mộng.
Anh dùng cặp mắt đào hoa hẹp dài kia ẩn chứa ánh sáng lạnh băng, không có cảm tình nhìn chằm chằm cô.
“Tê”
Lâm Quán Quán trực tiếp bị do tỉnh.
“Như thế nào lại mơ thấy anh ta cơ chứ.”