Thu hồi suy nghĩ, Lâm Quán Quán nói, “Nếu mà lĩnh chứng, em còn phải mượn số hộ khẩu của Hứa Dịch.”
“Ừm”
Tiêu Lăng Dạ thở dài, “Vậy chờ ngày ba mươi tháng tư đi.”
Cho nên, ngày nhận được giây chứng nhận đã được quyết định.
Ăn cơm trưa xong, tứ chỉ mềm mại rốt cục có chút sức lực, hai chân cũng không bay bổng nữa. Tiêu Lăng Dạ thu dọn bát đũa, bảo Lâm Quán Quán nằm trên giường nghỉ ngơi.
Hai đứa nhỏ đi học, Tiêu Diễn bị Tiêu Lăng Dạ cho nghỉ phép, không đi làm, nhưng cũng không ở nhà, không biết đi đâu, mà vết thương trên mặt Cơ Dã Hỏa không thể gặp người ta, nên nằm ở phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lâm Quán Quán nhàm chán gọi điện thoại di động.
Vừa bật điện thoại di động, có một tin tức được gởi đến.
“Bất động sản Hối Phi bị phá sản! Tổng giám đốc Triệu Quang Vinh bị bắt!”
Lâm Quán Quán sửng sốt, theo bản năng mở tin tức, tin tức viết vô cùng chỉ tiết, nói là tối hôm qua có người nặc danh giao cho cảnh sát một video giám sát, video giám sát này không phải cái gì khác, chính là tin con trai duy nhất của Triệu Quang Vinh mấy năm trước say lái xe tông chết người, sau đó chạy trốn. Bởi vì vụ tai nạn giao thông năm đó gây ra một cảm giác rất lớn, bằng chứng xác thực, cảnh sát đã lập tức đến nhà họ Triệu bắt giữ con trai duy nhất của Triệu Quang Vinh! . Đam Mỹ Hài
Trải qua một buổi tối cộng thêm buổi sáng hôm nay, tin tức đã âm ï khắp thành phô, người nhà nạn nhân nghe được cũng tìm tới cửa, sự tình ầm ï vô cùng lớn.
Bởi vì năm đó Triệu Quang Vinh tìm người chịu tội, sau khi con trai bị bắt, cảnh sát điều tra, con trai Triệu Quang Vinh không chịu nổi cảnh sát truy hỏi, nên đem chuyện năm đó khai hết ra.
Tất nhiên, bao gồm cả nội dung của Triệu Quang Vinh bao che cho anh ta.
Cho nên!
Trưa nay, Triệu Quang Vinh vô cùng vinh quang bị cảnh sát đưa đi điều tra.
Nhìn thấy tin tức, Lâm Quán Quán có chút thất thần.
Đừng nghỉ ngờ.
Chuyện này nhất định là Long Ngự Thiên làm.
Nhưng…
Cho dù Triệu Quang Vinh bị bỏ tù, thì bất động sản Hồi Phi dù sao cũng là công ty trên thị trường, tổng giám đốc xảy ra vụ bê bối như vậy, cổ phiếu nhất định sẽ giảm mạnh, nhưng cũng không phải không có cách nào khắc phục, tổng giám đốc từ chức cũng có thể cứu vãn được một ít danh tiếng.
Sao có thể tuyên bố phá sản qua một đêm chứ?
Lâm Quán Quán tiếp tục nhìn xuống dưới, nhìn thấy trên tin tức có một dòng chữ như vậy, “Cổ phiếu bát động sản Hồi Phi giảm mạnh, người phụ trách tập đoàn Tiêu Thị và tập đoàn Long Thị đã mua lại cỗ phiếu bất động sản Hồi Phi với giá thấp…”
Lâm Quán Quán đỡ trán.
Không thắc mắc tại sao một công ty lớn như vậy có thể phá sản qua đêm.
Tiêu Lăng Dạ và Long Ngự Thiên song song chèn ép, dưới tình huống này không phá sản mới là lạ.
Tối hôm qua cô đem chuyện xảy ra trong phòng nói cho Tiêu Lăng Dạ, cô vốn là thuận miệng nhắc tới, dù sao Long Ngự Thiên cũng đã để Hoằng Dụ đánh Triệu Quang Vinh một trận, còn bẻ gãy một ngón tay của ông ta, coi như là báo thù rồi. Nhưng không ngờ tới, Tiêu Lăng Dạ lại đem chuyện này để ở trong lòng, hôm nay lại để cho ông ta phá sản.
Cái này có tính là… nỗi giận vì hồng nhan không?
Lâm Quán Quán nhéch miệng, hắc hắc nở nụ cười.
Đối với chuyện của Triệu Quang Vinh, cô một chút cũng không đồng tình, nhìn ông ta mang theo nhiều vệ sĩ như vậy biết ngay là ông ta đã làm bao nhiêu chuyện thiệt thòi, nhân phẩm kém như vậy, bị bắt cũng là chuyện sớm muộn.
Đáng đời!
Cuối cùng.
Ánh mắt Lâm Quán Quán rơi vào bốn chữ “tập đoàn Long Thị”, nghĩ đến chuyện Long Ngự Thiên mời phú hào Vân Thành, hàng lông mi cô lại có chút thắt lại.
Hôm qua cô đem chuyện trong phòng nói cho Tiêu Lăng Dạ, cũng không biết anh có để trong lòng hay không.
Lâm Quán Quán có chút bắt đắc dĩ.
Tiêu Lăng Dạ không để cô đề Long Ngự Thiên trước mặt anh, nếu không, cô chắc chắn phải dặn dò anh đề phòng Long Ngự Thiên.