“Đừng sợ, có anh ở đây.”
Tiêu Lăng Dạ vẫn nói máy chữ ngắn gọn nhưng lại có thể làm người khác an tâm.
Một bên.
Lí Mưu nhìn Tiêu Lăng Dạ, lại nhìn phương hướng Long Ngự Thiên rời đi, ông chớp chớp mắt, lại chớp chớp mất…… Cảm thấy chính mình giống như hiểu ra cái gì.
Thật tốt!
Ông nói mà bộ “Khuynh Thành Truyện” này lúc đầu không kéo nổi đầu tư nhưng sau khi tuyên bố Lâm Quán Quán đóng vai nư chính, nhà đầu tư lại tự mình tìm tới cửa.
Truyền thông Hoa Hạ là công ty trực thuộc của tập đoàn Tiêu thị, Lâm Quán Quán cùng Tiêu Lăng Dạ là bạn trai bạn gái cho nên truyền thông Hoa Hạ đầu tư cũng coi như có tình có lý.
Nhưng Long Ngự Thiên của Tập đoàn Long thị.
Bọn họ rõ ràng là làm sản phẩm điện tử thế nhưng đột nhiên chạy tới đầu tư “Khuynh Thành Truyện” mà Long Ngự Thiên còn điểm danh muốn tới đoàn phim đóng vai nam phụ chính.
Ngay từ đầu, ông còn đắc chí, vô cùng tự luyến cảm thấy khẳng định là kịch bản “Khuynh Thành Truyện” thật tốt quá, cho nên mới hấp dẫn Long Ngự Thiên tham diễn nhưng hiện tại nhìn rõ ràng là ý của Tuý Ông không phải ở rượu a.
Trách không được tin tức Long Ngự Thiên tham diễn được thả, Tiêu Lăng Dạ liền đạp bay nam chính Cơ Dã Hỏa.
Hai người đàn ông này rõ ràng đều là vì Lâm Quán Quán mà tới nha.
Lí Mưu cọ xát cằm, ánh mắt nhìn Lâm Quán Quán càng trở nên thán phục.
Chậc chậc!
Có thể làm hai đại lão thương giới phí thời gian theo đuổi như vậy không hồ là người ông xem trọng!
Ha ha ha!
Lí Mưu thẳng eo, giống như Lâm Quán Quán là con gái của ông mà trở nên kiêu ngạo.
Thay quần áo, tháo trang sức, về nhà!
Về nhà bằng xe chuyên dụng của Lâm Quán Quán. Diễn cả một buổi chiều, lúc này Lâm Quán Quán rốt cuộc cũng cảm thấy mỏi mệt, cả người nhức mỏi dựa vào trên người Tiêu Lăng Dạ, cô xoa bóp bả vai, khuôn mặt nhỏ khổ sở: “Mệt mỏi quá đi.”
Tiêu Lăng Dạ ấn đầu cô nằm ở trên đùi anh, duỗi tay cho mát xa bả vai cho cô, thở dài nói: “Nói em nghỉ ngơi, em lại không nghe!”
“Bộ phim này của đạo diễn Lý còn muốn tham gia lễ bình chọn phim quan trọng của năm nay nữa cho nên khẳng định phải quay thật tốt, bằng không sẽ không kịp.”
Cô thay đổi tư thế, nằm thẳng ở trên đùi Tiêu Lăng Dạ, mỉm cười nhìn đôi mắt anh: “Chúng ta không phải lập tức sẽ đi đăng ký kết hôn sao! Bây giờ thành thành thật thật đóng phim đuồi kịp tiến độ. Chờ đăng ký xong, em tính toán dùng da mặt dày xin đạo diễn Lý hai ngày nghỉ.”
Trong lòng Tiêu Lăng Dạ mềm nhữn.
Không nghĩ tới cô kiên trì tới đóng phim là vì cái này.
Anh nghĩ nghĩ: “Ngày 1 tháng 5, chúng ta đi một chuyến tới huyện Tuyền đi!”
“Ách?”
Cảm nhận được thân thể cô cứng đò, Tiêu Lăng Dạ sờ sờ.
tóc dài mềm mại: “Trở về thăm bà ngoại một chút!”
Lâm Quán Quán sửng sót, hốc mắt đột nhiên ướt át.
Lúc trước Tiêu Lăng Dạ đã đề cập qua một lần, muốn mang cô về huyện Tuyền nhưng sau đó bọn họ đều bận quá nên không có nhắc lại vụ này, cô còn tưởng rằng Tiêu Lăng Dạ đã quên, không nghĩ tới…
“Tiêu Lăng Dạ.”
Lâm Quán Quán ôm lấy cổ anh, bĩu môi làm nũng: “Sao anh có thể tốt như vậy chứ!”
*Có phải em hối hận vì không gặp được anh sớm hơn một chút hay không?”
Hiếm khi thấy anh tự luyến như vậy.
Lâm Quán Quán cười ha ha, cô ôm lấy eo anh, khuôn mặt nhỏ cọ cọ trên eo anh, giống như mèo nhỏ lười biếng làm nũng: “Em mới không thèm hối hận đâu!”
*A?”
Mái tóc dài mềm mại cách áo lông, chạm vào làn da của anh.