Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 937: Chương 937: Chương 936




“Trước ăn tết biết con cùng Lâm Quán Quán ở chung liền như vậy.” Nói xong, lão gia tử nhìn anh một cái: “Biết con không làm tổng giám đốc cho đàng hoàng lại chạy tới cùng Lâm Quán Quán đóng phim, tình trạng càng nghiêm trọng.”

Long Ngự Thiên là qua tết mới về nước.

Chẳng lẽ.

Anh suy đoán sai rồi?

Trạng thái tinh thần của mẹ hoàn toàn là bị kích thích bởi hành vi của anh, không liên quan gì tới Long Ngự Thiên?

Nếu là như thế này, từ “Long” trong miệng bà là ý gì, không có khả năng chỉ là trùng hợp được!

Tiêu Lăng Dạ nâng ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn.

Lâm vào trầm tư.

Thấy thế, lão gia tử còn tưởng rằng anh đang lo lắng Khương Ninh, ông nghĩ nghĩ, vẫn là khuyên anh: “Lăng Dạ, ba biết con có tình cảm sâu với Lâm Quán Quán, tình cảm sâu nặng rồi muốn kết hôn là chuyện bình thường nhưng con cũng biết, mẹ con thật sự không thích Lâm Quán Quán.”

Tiêu Lăng Dạ lập tức nhíu mày nhìn qua.

Xem ánh mắt của anh, lão gia tử liền biết anh hiểu sai, vội vàng nói: “Ba không phải phản đối con cùng Lâm Quán Quán ở bên nhau, con có thể tìm được người con yêu, ba thực sự rất vui. Nhưng là tình trạng của mẹ con hiện tại con cũng thấy rồi, trạng thái này của bà ấy không thẻ lại chịu kích thích. Về sau, con ở trước mặt mẹ con vẫn là không nên nhắc tới cô ấy.”

Cằm Tiêu Lăng Dạ căng chặt.

Ông nói nửa ngày mà anh chẳng buồn đáp lại máy câu.

Lão gia tử hộc máu.

Hiện tại, ông có chút đồng tình Lâm Quán Quán, đứa con trai này của ông giống như khối hàn băng vạn năm, cả người đều tản ra hơi thở người sống chớ gần, Lâm Quán Quán quả thực chính là một con tiểu cường nha, cùng Lăng Dạ ở bên nhau lâu như vậy, sinh mệnh thế nhưng còn có thể ngoan cường như vậy.

Khu!

Lạc đề rồi.

Lão gia tử anhg giọng nói: “Lăng Dạ, không phải ba nói nhiều con xem con đi. Sau khi ở chung với Lâm Quán Quán, bao lâu rồi con chưa về nhà? Không chỉ là con mà còn A Diễn cùng Tâm Can cũng đều không trở lại, mẹ con mỗi ngày đều canh giữ ở cửa nhà, ba nói bà ấy hẹn máy người bạn ra ngoài dạo phố đánh bài đi giết thời gian đi bà ấy cũng không chịu. Nói lỡ như các con trở về mà bà không ở nhà sẽ không gặp được thì sao. Con nói xem trước đây mỗi tuần con đều sẽ về nhà ăn cơm, có tình sau khi ở cùng Lâm Quán Quán lại không trở lại, trong lòng bà ấy sẽ nghĩ như thế nào? Khẳng định là nghĩ Lâm Quán Quán xúi giục.”

*Cô ấy không có!”

Lão gia tử bàn tay vung lên: “Cô ấy có xúi giục hay không không quan trọng, quan trọng là mẹ con cho rằng cô ấy xúi giục!”

Mặt Tiêu Lăng Dạ vô biểu tình.

Chậc chậc!

Hai đứa con trai một đứa quá bình tính, một đứa quá hoạt bát, nếu tổng hợp một chút có phải tốt hơn bao nhiêu không.

Trong lòng nghĩ như vậy nhưng miệng ông cũng không dừng lại, nhẫn nại tính tình nói: “Lăng Dạ, kỳ thật ba cảm thấy hành vi mẹ con tuy rằng có chút cực đoan nhưng cũng không thể trách bà ấy hoàn toàn. Bà ấy cùng Lâm Quán Quán lần đầu tiên gặp mặt đã không thoải mái, hơn nữa cô ấy có nhiều tin tức như vậy, còn cùng Tiêu Dục ở’ bên nhau, mẹ con có thành kiến với cô ấy cũng là bình thường, bởi vì bà không hiểu Lâm Quán Quán. Nhưng chuyện này con không có trách nhiệm sao?”

Tiêu Lăng Dạ đã đoán trước được lão gia tử sẽ nói cái gì.

Quả nhiên.

Ý niệm vừa chuyển liền nghe được lão gia tử tiếp tục nói: “Ba tin vào ánh mắt nhìn người của con! Bất quá mẹ con lại không thầy được, ba thấy nều con thật sự muốn tiêu trừ thành kiến của mẹ con với cô ấy thì nên thường xuyên dẫn cô ấy về nhà chính! Có lẽ vừa mới bắt đầu thái độ mẹ con sẽ không tốt, nhưng mẹ con cũng không phải không nói đạo lý, chờ thời gian dài, bà tự nhiên nhìn thấy Lâm Quán Quán khác biệt. Mẹ con cũng không phải người không nói đạo lý chờ khi bà phát hiện cô ấy là thật lòng ở với con tự nhiên sẽ không làm khó cô ấy, con cảm thấy thế nào?”

Tiêu Lăng Dạ trực tiếp phủ quyết: “Chẳng ra gì!”

Sát Lông mày lão gia tử run run, ông nhẫn nhịn, không nhịn được, đập bàn một cái trực tiếp mắng thô tục: “Phi! Tiêu Lăng Dạ, con nói chuyện nhiều thêm mấy chữ thì chết à!

Mỗi lần nói có mấy chữ, con có biết thái độ này khiến người ta muốn đánh lắm không! Lão tử bô bô nói nhiều như vậy, con là đang coi lão tử đánh rắm thôi à! Mẹ nó!

Cái mặt suốt ngày như hầm hầm như mặt than thế mà cũng có thể tìm được bạn gái! Phil Nếu con không phải con trai lão tử có cho lão tử tiền, lão tử đều không muốn nhìn cái mặt như đi đòi nợ này đâu!”

Khóe miệng Tiêu Lăng Dạ run rảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.