Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 972: Chương 972: Chương 971




Cái gì gọi là “coi như cô sai”, vôn là lỗi của cô mà!

“Này! Anh không lớn hơn tôi là mấy! Nói chuyện với ai vậy, không biết lớn nhỏ như vậy.” Lâm Quán Quán hừ nhẹ một tiếng, giương cằm nói, “Ngày mai bà chính là thím hai của anh rồi, sau này gặp mặt ngoan ngoãn gọi thím hai, đừng có xưng hô không biết lớn nhỏ như vậy, tôi sẽ bảo chú hai anh dạy dỗ anh đấy!”

Tiêu Lăng Dạ đúng lúc cho Cơ Dã Hỏa một ánh mắt cảnh cáo.

Khốn kiếp!

Thím hai!

Cơ Dã Hỏa kéo tóc, tỏ ý vẫn không chấp nhận được sự thật này!

“Ngoan!” Lâm Quán Quán sờ sờ bộ tóc của anh ta, “Nghe lời một chút, chờ qua năm mới thím hai chuẩn bị cho anh tiền mừng tuổi.”

“Cút!

“Ha ha ha!”

Sau khi ăn trưa, lại tiếp tục quay phim.

Cảnh buổi chiều sẽ được quay trong studio.

Bộ phim truyền hình tiên hiệp thường xuyên như vậy, bởi vì một số cảnh không phải là thực tế, cần sản xuất hậu kỳ, vì vậy hầu hết thời gian đều được quay trong studio, đằng sau studio là màn hình màu xanh lá cây, các diễn viên ở phía trước của màn hình để quay phim.

Mấy ngày trước có mấy cơn mưa, lúc này ban ngày đã có chút nóng, nhiệt độ trong studio vốn đã cao, hơn nữa lúc này đang giữa trưa, các diễn viên động một cái là cả người đổ mồ hôi.

Đổ mồ hôi là không tốt, dễ dàng trôi lớp trang điểm.

Trôi lớp trang điểm sẽ ảnh hưởng đến vẻ đẹp trong ống kính, vì vậy khi quay không diễn ra suôn sẻ, thường xuyên phải trang điểm.

Vào buổi chiều, Lâm Quán Quán đột nhiên cảm thấy có chút bồn chồn.

“Sao vậy?”

Tranh thủ giờ nghỉ giải lao, Tiêu Lăng Dạ đưa cho cô một chai nước, ánh mắt anh nhìn vào khuôn mặt cô, nhíu mày nói: “Sắc mặt của em rất khó coi!”

Rõ như vậy sao?”

“ừm!”

Lâm Quán Quán iau mồ hôi trên đầu và ngồi trên chiếc ghế đẩu trong góc, Tiêu Lăng Dạ đi theo cô, cô mở miệng chai uống vài ngụm nước và nói, “Có thể là do quá nóng nên đổ mồ hôi quá nhiều, em cảm thấy hơi bồn chồn.”

“Đi!”

“Đi đâu?”

“Đi ra ngoài để hít thở không khí!”

Lâm Quán Quán thực sự cảm thấy hơi ngột ngạt trong lồng ngực, cô nghi bản thân có thể bị cảm nhiệt, nên cô đi chào hỏi Lý Mưu, Lý Mưu nhìn thấy sắc mặt cô không tốt lắm, nghĩ ngày mai là ngày quan trọng cô đi lấy chứng chỉ, dù thế nào cũng phải có thân thể khỏe mạnh mới có thể lấy được chứng chỉ. Nghĩ xong, lập tức lo lắng nói: “Ra ngoài đi dạo đi, nếu không được thì kiếm chỗ thông gió rồi nằm nghỉ đi! Đừng đề bị say nắng! Sắp tới thời tiết sẽ càng ngày càng nóng, khi quay phim cần chuẩn bị một cái quạt nhỏ hay thứ gì đó, như vậy sẽ không còn nóng như vậy nữa.”

“Cảm ơn đạo diễn.”

Tiêu Lăng Dạ dìu Lâm Quán Quán bước ra khỏi phòng thu và rời khỏi trường quay, bên ngoài có gió nhẹ, Lâm Quán Quán hít một hơi không khí trong lành, cơn tức ngực cũng giảm bớt.

Tiêu Lăng Dạ đang tiếp cận đối phương, “Đỡ hơn chưa?”

“ừm!”

Giản Ninh chu đáo bày hai chiếc ghế đẩu, “Quán Quán, cô ngồi nghỉ một lát đi.”

“Được!”

Lâm Quán Quán tìm một bóng cây cách studio không xa rồi ngồi xuống.

Uống thêm chút nước đi.

“Được!”

Lâm Quán Quán đổ mồ hôi rất nhiều, lúc này cô quả thực có chút khát, cầm lấy nước, ngẩng đầu uống nửa chai nước để cổ họng thoải mái hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.