Mong cả nhà thông cảm cho hình ảnh nhé! Vì nhiều trang lấy của truyen one về đăng nên phải làm vậy! Chúc cả nhà vui khỏe!
Cơ Dã Hỏa “ xoạt” mặt tối sầm lại.
Hừ!
Lâm Quán Quán không thể yêu đương với chú ba hai lúa của mình được, theo như hắn biết, chú ba cũng không có thẻ đen.
Vậy là….
Quán Quán đã nhận thẻ đen của chú hai.
Suy ra mà nói, trong lòng cô đã sớm thích chú hai rồi!
‘Vẻ mặt của Tiêu Dục cũng có chút phức tạp.
HH Vừa rồi nói tới rất chính đáng, anh ta còn thực sự cho rằng Lâm Quán Quán không mơ tưởng đến anh ta nữa.
Nhưng cô thế mà lại qua lại với Tiêu Diễn và A Dận cùng một lúc.
Hai người này, một người là chú ba của anh ta, người kia là em trai của anh ta, cả hai đều có quan hệ rất thân thiết với anh ta!
Vì vậy…
Lâm Quán Quán vẫn là vì anh ta!
Anh ta còn suýt bị máy lời của cô lừa!
Người phụ nữ này còn dám nói rằng cô không còn tình cảm với anh ta.
Haha— “CHỈ “Nói xong chưa?”
“Chị, em thực sự chỉ muốn tốt cho chị…”
“Chà, quả thực là vì tốt cho cô.” Lâm Quán Quán đảo mắt, không lưu tình vạch trần cô ta. “Vì lợi ích của bản thân, có ý nói với Cơ Dã Hỏa rằng tôi bất hiếu với bố cô, cố ý làm cho mọi người hiểu lầm rằng tôi chân đạp hai thuyền! Nếu tôi và Cơ Dã Hỏa chỉ vừa quen biết, e rằng những lời cô vừa nói đã làm hắn hoàn toàn ghét bỏ tôi rồi! “
Vẻ mặt Lâm Vi hơi thay đổi,” Em, em chỉ không muốn chị tiếp tục phạm sai lầm. “
“Lâm Vi, mỗi ngày đều giả làm bạch liên hoa có mệt không?”
“Chị…” Lâm Vi chực khóc.
Tiêu Dục vội vã ôm lấy cô, anh lườm Lâm Quán Quán, “Lâm Quán Quán! Những năm qua, Vi Vi luôn thấy có lỗi với em, muốn bồi thường cho em, làm thế nào em có thể nói thế với cô ấy!”
Lại là bồi thường!
Tai Lâm Quán Quán nghe sắp mòn câu đó rồi, “Thé thì em gái thân yêu của chị, em muốn bù đắp cho chị thế nào?”
“Em, miễn là chị có thể tha thứ cho em, em sẵn sàng làm bắt cứ điều gì.”
Giống hệt Tiêu Dục nói.
Lâm Quán Quán cũng giống như đối với Tiêu Dục đáp lại, “Được rồi! Vì cô đã nói như vậy, vậy thì tôi cũng không khách khí nữa, cô chia tay với Tiêu Dục đi!”
Lâm Vi trợn tròn mắt nhìn không thể tin được.
Người cô ta run rẫy, như thể cô ta sắp ngất đi trong giây tiếp theo.
“Chị … trừ chuyện này ra, cái gì khác cũng được. Anh A Dục là cuộc sống của em. Em không thể sóng thiếu anh áy được. Chị, chị không thể bắt em làm như thế này…”
Lâm Quán Quán sốt ruột ngắt lời, “Được! Vậy thì tôi không yêu cầu cô chia tay, cô đến đồn cảnh sát đầu thú và nói rõ mọi chuyện là được.
Lâm Vi đứng hình.
Cô chưa kịp nói thì Tiêu Dục đã không kìm được, ôm lấy Lâm Vi, buồn bực nói: “Quán Quán! Mới có ba năm, sao em lại trở nên hung ác như vậy! Cho dù Lâm Vi không phải là em gái ruột của em, nhưng cũng đã lớn lên cùng nhau, vậy tại sao lại không quan tâm đến tình chị em chút nào! Cô ấy gia nhập làng giải trí máy năm nay cũng không dễ dàng gì mới có được mọi thứ như ngày hôm nay, em làm như vậy, thì cũng có khác gì cô ấy! “
Cô biết kết quả như vậy mà.
Lâm Quán Quán thở dài.
Cô giang hai tay bất lực nói: “Các người, thật là đạo đức giả! Các người cứ bảo tôi yêu cầu đi, tới lúc tôi nhắc tới, các người lại không làm, không làm được thì quên đi, lại còn ở đó làm ra vẻ bị tôi bắt nạt, thật nực cười! “
Cơ Dã Hỏa cũng cười lạnh, nắm lấy tay Lâm Quán Quán,”
án nhảm với bọn họ làm gì, chúng ta đi. “
“Đi”
“ Dã Hỏa! “Lâm Vi đột nhiên gọi, “Anh, anh vẫn muốn ở bên chị tôi sao?”
Cô không thể tin được.
Cô đã dội nước bản lên người Lâm Quán Quán, nhưng anh ta vẫn như cũ với Lâm Quán Quán?
“Lâm Vi, phải không?”
Lâm Vi gật đầu, nở một nụ cười nhạt, “Cơ Dã Hỏa, anh là em trai A Dục, anh có thể gọi tôi là Vi Vi như anh ấy, hoặc có thể gọi tôi là chị dâu cũng được.”
“Chị dâu?“
Cơ Dã Hỏa tinh nghịch cười, anh ta nhìn Lâm Vĩ từ trên xuống dưới, ánh mắt khá là mỉa mai.
“Tôi, có chuyện gì sao?”
“Không, không, không! Tôi đang nhìn độ dày của khuôn mặt của cô.”
Lâm Vi cứng ngắc cười, “Dã Hỏa, anh, anh có ý gì?”
Vừa ngắng đầu lên, chạm phải ánh mắt trìu mến của Cơ.
Dã Hỏa, Lâm Quán Quán đột nhiên cảm tháy giật mình.
Chết tiệt!
Cơ Dã Hỏa đừng nói là chơi thật đây nhé..
Năm phút sau.
Cơ Dã Hỏa và Lâm Quán Quán lần lượt chào hỏi những người trong phòng riêng, rời KTV, về nhà trên cùng một con đường, dĩ nhiên là Cơ Dã Hỏa đưa Lâm Quán Quán lên xe.
Trong xe hơi.
Lâm Quán Quán ngồi trên ghế phụ, nhìn thẳng vào Cơ Dã Hỏa đang lái xe.
Đôi mắt cô bỏng rát, nóng bỏng đến mức khiến người ta không thể chịu nỗi.
Cơ Dã Hỏa sắc mặt ửng hồng, trong lúc chờ đèn đỏ quay.
đầu lại cười, “Em đột nhiên phát hiện tôi là mỹ nam hay sao cứ nhìn hoài vậy?”
“Không, không, không!” Lâm Quán Quán lắc đầu, “Tôi đang nghĩ, Cơ Dã Hỏa, anh vẫn còn cảm giác với tôi sao?
Vừa rồi anh nói thế với Lâm Vị, tôi rất cảm động.”
Cơ Dã Hỏa thân thể cứng đờ, mắt hắn né tránh, miệng nói cứng rắn, “Ày! Tôi không có bất kỳ xu hướng thích ngược đãi nào. Tôi không muốn bị em đánh chết khi ở bên em đâu! Tôi nghĩ em bị Lâm Vi và Tiêu Dục bắt nạt, nên là cố ý nói như vậy! “
“ôI”
Sau đó cô liền yên tâm.
Đèn xanh đã bật.
Cơ Dã Hỏa nhìn thẳng về phía trước, cầm vô lăng, lòng muốn tự sát.
Kì cục!
Những lời thổ lộ rõ ràng đã đến môi rồi, vậy mà còn có thể kìm lại!
Cơ Dã Hỏal Đồ vô dụng!
“Quán Quán…”
*Hả?” Lâm Quán Quán mở cửa kính xe, nhắm mắt tận hưởng làn gió mát.
Cơ Dã Hỏa đột ngột hỏi.
“Em nhận thẻ đen của chú hai à?”