Đào Y Y giống như là bị người ta bật công tắc, biến trở thành thục nữ, đỏ mặt: "Anh Diên Phong."
Diên Phong nhíu mày: "Đại tiểu thư, ngươi tới nơi này làm cái gì?"
Hắn lập tức buông lỏng tay ra.
Đào Y Y nhìn Diên Phong gương mặt có chút đỏ, Diên Phong mặc một chiếc áo màu đen, áo khoác bên ngoài cũng màu đen, cổ áo khoác hơi mở ra, hai tay đút túi áo khoác, hướng vệ sĩ nói: "Còn không đưa đại tiểu thư đi."
"Vâng." Một vệ sĩ tiến lên.
Đào Y Y lập tức bất mãn: "Ta không đi!" Cô mới nhớ tới hôm nay là đến để tìm Mộc Như Phương, anh trai mình quả nhiên đem người phụ nữ này trốn ở đây.
Mộc Như Phương đứng trước cổng, nhìn náo nhiệt ở bên ngoài, gương mặt xinh đẹp mang theo ý cười: "Cô có muốn vào ngồi một chút không?"
Nói xong, tại cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, cô quay người trở vào phòng khách, hướng người giúp việc câm nói: "Rót cho Đào tiểu thư chén trà."
Đào Y Y này...
Vệ sĩ bên ngoài không cản được, Diên Phong tới Đào Y Y có chút sợ sợ cùng ngượng ngùng, cô bớt phóng túng đi một chút, nhưng nhìn Mộc Như Phương, cô đi theo vào phòng khách ngay lập tức, hai người vệ sĩ nhìn theo: "Anh Phong... Cái này..."
Tiên sinh phân phó, không thể để cho những người khác đi vào.
Trong đó bao gồm của Đào Y Y tiểu thư.
Cái này không dễ giải thích a.
Diên Phong gật đầu: "Ta biết, vấn đề này ta sẽ cùng Gia nói." Sau đó cùng theo đi vào, hắn đối đối với vị Đào tiểu thư kiêu căng này thật có chút đau đầu.
- ---
"Ta không uống, đây là cái gì a." Đào Y Y đưa tay lật cốc trà người giúp việc câm đưa tới, chén trà bị trong nháy mắt bị đổ dưới mặt đất.
Làm ướt chiếc thảm lông màu xám bạc.
Người hầu đứng ở một bên, bởi vì không biết nói chuyện, chỉ dơ tay chỉ trỏ bằng ngôn ngữ ký hiệu.
Đào Y Y nhìn hiểu.
Bởi vì trước kia cô có học giao tiếp cùng Mộc Như Phương.
Mộc Như Phương ngồi một bên một mình trên ghế sa lon, uống một ngụm nước ấm, so với Đào Y Y nóng nảy, cô luôn khéo léo và ôn hòa.
Để cho người hầu đi xuống trước.
Người hầu là do Đào Gia Thiên phân phó, chăm sóc Mộc Như Phương, tự nhiên không dám tùy tiện rời đi, dù sao Đào tiểu thư này tính tình kiêu căng, người giúp việc sợ Mộc tiểu thư bị thiệt thòi, đành phải yên lặng đứng lui sang một bên.
Sau đó lấy điện thoại ra gửi cho Đào Gia Thiên một tin nhắn.
"Tiên sinh, Đào tiểu thư tới."
"Cô cũng quá không biết xấu hổ, lại còn quấn lấy anh trai ta, ngươi bỏ rơi anh trai ta còn chưa đủ hay sao?" Đào Y Y phẫn nộ mở miệng, gương mặt cũng đỏ lên, càng xinh xắn hơn: "cô chính là không có lương tâm, anh trai tôi sắp cùng chị Thanh Âm đính hôn."
Mộc Như Phương khuôn mặt trắng nõn mà ôn nhu, nhìn Đào Y Y: "cô đây hẳn là hỏi anh trai cô, cô cảm thấy tôi có thể rời nơi này đi hay sao?"
Đào Y Y bị bộ dạng hời hợt của Mộc Như Phương chọc giận, khẽ giật mình, nhớ tới những vệ sĩ bên ngoài, chính cô đi vào cũng rất khó.
Mộc Như Phương bị nhốt ở chỗ này, đi ra không được, mặc dù là như vậy, nhưng là Đào Y Y ngoài miệng sẽ không nhượng bộ: "Đó là việc của cô, cô câu dẫn anh trai tôi, đây chính là hậu quả, hiện tại anh trai tôi thích chính là chị Thanh Âm, tôi khuyên cô đừng có mơ mộng nữa. " Cô nhếch môi: "Anh trai ta mất trí nhớ, sẽ không thích ngươi, sẽ không bị ngươi lừa gạt."
"Ngu Thanh Âm sao?" Mộc Như Phương đọc lấy cái tên này, cô biết tin Ngu Thanh Âm cùng Đào Gia Thiên đính hôn, đối với tin tức này, toàn bộ Hải Thành đều biết, trước kia Ngu Thanh Âm đã thích Đào Gia Thiên, cùng Thiệu Vy Vy là chị em tốt với nhau.
Bây giờ Thiệu Vy Vy trở về.
- ---
Lúc Đào Gia Thiên đến biệt thự đã là nửa tiếng sau, xuống xe, hai vệ sĩ nhìn thấy hắn lập tức đi xuống: “Gia, ngài đã tới."
Hiện tại còn sớm, theo lý thuyết, Đào Gia Thiên không nên tới sớm như vậy.
Đào Gia Thiên trở về thường khoảng 6 đến 7 giờ tối.
Đào Y Y vẫn còn ở trong phòng khách, dù cho cô đầy một bụng tức giận, nhưng là Mộc Như Phương vẫn luôn rất ôn hòa, cô muốn nóng nảy cũng không thể nóng nảy được, chả khác gì đánh vào cục bông.
Sau khi Mộc Như Phương uống xong một chén trà, để người giúp việc câm đem bánh bích quy cùng bánh ngọt bưng tới, nàng bắt đầu ăn, cô rất hiểu Đào Y Y.
Cô gái này chính là bị người trong nhà làm hư, nên có chút kiêu căng, nhưng là lòng dạ rất hiền lành, mà lại quá đơn thuần, là người chưa tùng trải, cho nên rất dễ bị người khác lợi dụng, dựa theo tính cách đơn thuẩn của Đào Y Y, căn bản không có khả năng tìm đến biệt thự này, đây là biệt thự riêng của Đào Gia Thiên, có thể tìm đến chỉ có rất ít người, là Ngu Thanh Âm kia tìm được.
Sau đó tiết lộ cho Đào Y Y.
Mượn tay Đào Y Y đến gây sự.
Đối với tiểu cô nương Đào Y Y này, Mộc Như Phương hiểu rõ cực kỳ.
"Đào tiểu thư." Mộc Như Phương cầm một chiếc bánh đậu xanh xốp giòn đưa tới: "Vừa mới làm xong, cô có muốn nếm thử một chút không?"
Đào Y Y đâu có ăn.
"Mộc Như Phương, tôi nói cho cô biết, chị Thanh Âm lập tức cùng anh trai tôi kết hôn.”
Đào Y Y là cố ý muốn chọc giận Mộc Như Phương, để Mộc Như Phương biết khó mà lui, bởi vì cô biết anh trai cùng Ngu Thanh Âm đính hôn chỉ là quan hệ lợi ích mà thôi, căn bản sẽ không lấy Ngu Thanh Âm.
Mộc Như Phương cầm lấy một chiếc bạnh đậu xanh xốp giòn vừa mới ra lò, mùi đồ ăn tỏa ra hương thơm, hàng lông mi khẽ run lên một cái khi nghe thấy Đào Y Y nói Ngu Thanh Âm cùng Đào Gia Thiên sẽ kết hôn.
Cô cắn một miếng bánh đậu xanh xốp giòn, vỏ bánh mang theo hương vị ngọt ngào, với sự tinh tế của đậu xanh, chỗ ngón tay bị cắt đột nhiên có cảm giác nhói nhói.
Cô đứng dậy: "Đào tiểu thư, có muốn lát nữa ở đây ăn tối không? Nếu cô muốn ăn, tôi có thể nấu thêm phần của cô."
"Không ăn!" Đào Y Y vừa quay đầu, nhìn thấy người đứng ở cộng: "A anh, anh... Sao anh lại tới đây."