Mấy ngày sau trôi qua, Hắc Khải vẫn công tác chưa về, Vân Vy càng cố hết sức né tránh Cố Thừa Duật. Chuyện xảy ra ở bếp hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, vì nó mà mấy ngày nay Vân Vy luôn tự tổng sỉ vả bản thân, cô chẳng thoải mái chút nào. Điên mất thôi.
Vân Vy ngồi trong phòng làm việc của mình, cô vò đầu bứt óc rồi nhìn vào đống tài liệu trước mặt. Cô quyết tâm không nghĩ nữa mà sẽ tập trung làm việc. Mà hôm nay nhiều việc như vậy, e là cô không thể kịp tới đón con rồi.
Vân Vy cực kì mâu thuẫn trong lòng, cô không biết có nên nhờ Cố Thừa Duật đón hộ Tiểu Nghiêm hay không nữa. Nhưng mà khi nãy cô đã tự nhắc nhở bản thân là phải tránh xa Cố Thừa Duật rồi cơ mà.
Đấu tranh tư tưởng một lúc, Vân Vy quyết định sẽ không nhờ vả ai cả. Cô phải cố làm xong công việc để tới đón con.
Cốc cốc cốc!
Đúng lúc đó, bên ngoài có tiếng gõ cửa, Vân Vy liền nói vọng ra:
- Vào đi.
Người phụ nữ vừa bước vào không ai khác chính là thư kí của Hắc Sát, không hiểu vì sao Vân Vy cảm thấy có dự cảm chẳng lành.
- Trưởng phòng Vân, tổng giám đốc mời cô qua kia ạ.
Vân Vy theo phản xạ mà muốn từ chối:
- Hôm nay tôi cảm thấy trong người không khoẻ, khi khác có được không?
Nữ thư kí cười cười:
- Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh thôi ạ.
Cô ta nói vậy là có ý gì chứ? Nghĩa là không cho phép Vân Vy từ chối chứ gì?
Vân Vy thiết nghĩ tại sao mình phải sợ Hắc Sát? Rồi cuối cùng cô cũng đứng dậy và bước về phòng Hắc Sát. Anh ta đang ngồi xoay lưng lại nhìn về phía dưới cửa kính, tư thế ngồi nhàn nhã vô cùng.
Tự nhiên Vân Vy có chút chần chừ, nhưng cô vẫn quyết định gõ cửa bước vào:
- Vào đi!
Hắc Sát lúc này mới xoay ghế lại đối mặt với Vân Vy, anh ta nhìn cô.
Vân Vy cũng ngồi xuống ghế sofa đối diện, vẻ mặt của cô bình tĩnh nhất có thể:
- Anh gọi tôi có việc sao?
- Vân Vy, mấy ngày nay cô đang né tránh tôi hả?
Hắc Sát đột nhiên hỏi ngược lại khiến cho Vân Vy giật mình, cô không biết anh ta có ý gì nữa. Nhưng cô vẫn giả vờ như không hiểu Hắc Sát nói gì:
- Anh nói gì tôi không hiểu, tại sao tôi phải né tránh anh?
Hắc Sát đột nhiên bật cười, nhưng nụ cười này Vân Vy lại cảm thấy có chút rùng rợn. Anh ta đứng dậy bước về phía cô, rất tự nhiên vỗ vai cô một cái:
- Chúng ta là bạn bè cơ mà, cô không cần phải sợ tôi.
Vân Vy có chút miễng cưỡng, cô cố nở nụ cười:
- Đương nhiên rồi.
- Ừm, không còn chuyện gì nữa thì cô về làm việc đi.
Vân Vy cũng nhanh chóng đứng dậy, trong lòng thầm nghĩ: “Anh ta bị điên hay gì, gọi mình tới nói mấy câu rồi đi.”
Hắc Sát nhìn Vân Vy xa dần, anh ta tới bàn làm việc của mình rồi lấy ta một cái túi nhỏ, cho sợi tóc của Vân Vy vào.
Mấy ngày nay cho người theo dõi Vân Vy, tuy chỉ là theo dõi xem cô gặp gỡ những ai. Hầu như mấy ngày nay Vân Vy chỉ gặp mình Cố Thừa Duật, hơn nữa đột nhiên lại xuất hiện hai đứa trẻ giống y như Vân Vy và Cố Thừa Duật. Hắc Sát đã tới trường mẫu giáo của hai bé để lấy một số đồ cá nhân rồi, bây giờ chỉ cần tóc của Vân Vy là có thể biết hai đứa trẻ kia có phải là con của Vân Vy hay không. Hắc Sát và Mạc Y Nhiên cùng chung một con thuyền, Mạc Y Nhiên thế mà không nhận ra điều này. Hắc Sát đành phải đích thân ra tay, chỉ cần những thứ gây bất lợi cho kế hoạch của họ, lập tức phải loại bỏ.
Tuyệt đối không được để Cố Thừa Duật biết chuyện của hai đứa bé kia. Tuy nói là Vân gia đã hoàn toàn phá sản, nhưng tầm ảnh hưởng của Vân Vy đối với một số cổ đông lâu năm của Vân thị cũng không thể coi thường được. Nếu như Vân Vy và Cố Thừa Duật nối lại tình cũ, Cố Thừa Duật trả lại Vân thị cho Vân Vy, thì chẳng phải kế hoạch bao lâu nay của Hắc Sát bị sụp đổ hay sao? Hắc Sát tuyệt đối sẽ không để cho chuyện đó xảy ra.
...
Cố Thừa Duật tới đón Giai Tuyết về nhà, Giai Tuyết vui vẻ kể cho Cố Thừa Duật nghe hôm nay cô bé đã được phát phiếu bé ngoan. Cố Thừa Duật mỉm cười khen ngợi cô bé:
- Ừm, ngoan lắm.
Giai Tuyết vui sướng. Kể từ khi gặp Tiểu Nghiêm và cô Vân Vy, ba Duật quan tâm cô bé nhiều hơn. Cô bé rất vui.
- Ba ơi, mình qua đón cả Tiểu Nghiêm được không ạ?
Mấy ngày nay hai nhà hết sức thân nhau, toàn đón con hộ nhau. Hôm qua Giai Tuyết được Vân Vy đón, hôm nay Giai Tuyết cũng muốn ba qua đón Tiểu Nghiêm.
Cố Thừa Duật gật đầu, hắn lái xe vòng về phía trường của Tiểu Nghiêm.
Hôm nay Vân Vy bận nên tới muộn, Tiểu Nghiêm đang chờ thì đột nhiên thấy Giai Tuyết chạy tới:
- Tiểu Nghiêm, hôm nay ba mình tới đón cậu về nè.
Tiểu Nghiêm thấy Giai Tuyết thì tâm trạng đang ủ rũ lập tức biến mất. Thằng bé vui vẻ hẳn:
- Oki nè, vừa hay hôm nay mami mình bận.
- Mẹ cháu bận sao?
Cố Thừa Duật cũng đã bước tới, hắn cúi người nhéo má Tiểu Nghiêm một cái. Không biết thằng bé giống ai mà dễ thương dữ vậy.
Tiểu Nghiêm ngoan ngoãn trả lời:
- Đúng ạ, khi nãy mẹ có gọi cho cô giáo bảo là hôm nay sẽ tới đón Tiểu Nghiêm muộn ạ.
- Vậy chú đưa con về nha.
- Vâng thưa chú.
Cố Thừa Duật dắt tay Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết lên xe, sau đó hắn cầm điện thoại ra và gọi cho Vân Vy để lát nữa cô không cần phải tới đón con nữa.
Ở phía xa xa, chuông điện thoại của Vân Vy kêu lên khiến cho cô giật mình. Cô vội vã muốn tắt điện thoại nhưng tay lại nhanh hơn não, cô đã bấm nút nghe mất rồi:
- Alo?
Vân Vy đành miễn cưỡng nghe điện thoại. Đầu dây bên kia, Cố Thừa Duật nói:
- Hôm nay tôi tới đón cả Tiểu Nghiêm rồi, lát em tan làm thì chỉ cần về thẳng nhà là được.
Lần trước Tiểu Nghiêm tới Cố gia mà không báo trước cho Vân Vy, Vân Vy đã vô cùng lo lắng tìm kiếm. Bây giờ Cố Thừa Duật nhất định không để cho Vân Vy lo lắng nữa, hắn chủ động gọi điện báo trước cho cô.
Vân Vy đứng ở phía xa xa, cô nhìn Tiểu Nghiêm vô cùng thích thú, quấn quýt bên Cố Thừa Duật thì cô cũng không nỡ chia cắt hai cha con. Cô cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Khi nãy cô đã cố gắng hoàn thành nhanh công việc của mình để tới đón Tiểu Nghiêm, khi tới nơi thì đã thấy Cố Thừa Duật tới đón Tiểu Nghiêm. Vân Vy chỉ biết đứng xa nhìn hai cha con. Cô lại vô thức nhớ tới câu hỏi của Cố Thừ Duật:
“Tiểu Nghiêm là con ai?”
Đúng vậy, thằng bé là con của Cố Thừa Duật.
Vân Vy thất thần suy nghĩ, đột nhiên giọng nói của Cố Thừa Duật lại vang lên bên tai cô. Thì ra nãy giờ hắn vẫn chưa tắt máy:
- Em đang nghĩ gì?
- Cố Thừa Duật, lát nữa chúng ta nói chuyện một lát đi.
Vân Vy chần chừ hồi lâu rồi mới đưa ra quyết định. Cô biết chuyện tiếp theo mình định làm là gì, nhưng cô vẫn quyết định sẽ làm vậy.
Cố Thừa Duật lần đầu nghe Vân Vy nói có chuyện muốn nói với mình, hắn lập tức đồng ý:
- Ừm, vậy lát nữa gặp.
...
Vân Vy trở về nhà thì Cố Thừa Duật cũng vừa đỗ xe lại. Cô gặp hắn ở dưới bãi đỗ xe, Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết cũng ngoan ngoãn chào cô. Vân Vy e ngại nhìn hai đứa nhỏ, sau đó cô ra hiệu cho Cố Thừa Duật đi theo mình.
Mặc dù đã tự nhủ rằng phải né tránh Cố Thừa Duật, nhưng khi nãy nhìn hắn và Tiểu Nghiêm, cô lại mềm lòng.
Cố Thừa Duật cũng bước theo Vân Vy, thấy cô thất thần thì hắn liền hỏi:
- Em sao vậy?
Vân Vy hít một hơi rồi ngẩng đầu lên đối diện với Cố Thừa Duật. Dù sao cô cũng đã quyết định sẽ kết hôn với Hắc Khải rồi, có giấu giếm chuyện này hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
- Cố Thừa Duật, tôi đã nói dối. Thật ra...Tiểu Nghiêm là con anh.
Câu nói của Vân Vy có phần đột ngột, Cố Thừa Duật sau khi nghe xong, tâm trạng thay đổi rõ rệt.
Lúc thì đầu hắn đơ người ra, sau đó thì hắn vui mừng vô cùng. Hắn thật sự rất vui mừng khi nghe thông tin này từ cô, cho dù cô không nói, hắn cũng sẽ làm xét nghiệm ADN để làm rõ chuyện này.
Cố Thừa Duật mừng rỡ như đứa trẻ nhận được quà, hắn ôm cô vào lòng:
- Anh thật sự rất vui, cảm ơn em.
Vân Vy nhíu mày đẩy Cố Thừa Duật ra, thấy Cố Thừa Duật vui vẻ như vậy cô hoảng loạn quá cho nên hơi lớn tiếng nói:
- Nhân tiện tôi muốn nói với anh là tôi sắp kết hôn rồi.
Nói một mạch rồi cô vội vã chạy tới dắt tay Tiểu Nghiêm lên nhà, bỏ mặc Cố Thừa Duật một mình đứng đó. Câu nói của Vân Vy như dội gáo nước lạnh lên người Cố Thừa Duật, tuy vậy hắn vẫn cười như điên. Chỉ cần Tiểu Nghiêm là con ruột của hắn, có nghĩa là hắn vẫn còn cơ hội đúng không?
Câu nói cuối cùng của Vân Vy đã vô tình lọt vào tai Giai Tuyết. Giai Tuyết khó hiểu nhìn ba, vì sao cô Vân nói là sắp kết hôn ba lại vui mừng tới vậy. Giai Tuyết thật sự không thích cô Vân kết hôn với người khác đâu. Cô bé liền kéo kéo áo ba:
- Ba ơi, con không muốn cô Vân kết hôn đâu.
Cố Thừa Duật lúc này mới ổn định lại cảm xúc của mình, hắn liền dắt Giai Tuyết lên xe, an ủi cô bé:
- Con đừng lo, ba sẽ nghĩ cách, không để cho cô ấy kết hôn đâu.
- Vâng ạ.
...
Ngày hôm sau, Hắc Khải cuối cùng cũng đi công tác trở về. Vân Vy tan làm và đi đón Tiểu Nghiêm, khi trở về nhà thấy mùi thức ăn thơm phức, cô lập tức chạy vào bếp. Hắc Khải quay người lại nhìn Vân Vy, mỉm cười.
Vân Vy xúc động vô cùng, cô lập tức chạy tới ôm anh:
- Sao trở về cũng không nói với em một tiếng?
May mà hôm nay Cố Thừa Duật không tới đây. Đột nhiên Vân Vy lại cảm thấy chột dạ, cô cảm giác như mình đang ngoại tình sợ bị chồng phát hiện ý.
Hắc Khải mỉm cười xoa đầu cô:
- Muốn làm cho em bất ngờ.
Vân Vy lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh hồi lâu, sau đó cô trịnh trọng nói:
- Chúng ta đi đăng kí kết hôn đi.
Hắc Khải sững người, anh thật sự muốn nghe cô nói lại câu đó:
- Sao em?
- Em nói chúng ta đi đăng kí kết hôn đi, ngay ngày mai.
Hắc Khải vui mừng, anh không bao giờ nghĩ cô lại đưa ra quyết định sớm như vậy. Anh liền bế cô lên xoay một vòng:
- Anh đồng ý, anh đồng ý.