Our Destiny

Chương 25: Chương 25: Kế hoạch chính thức bắt đầu




Kể từ hôm đó, Sakura kiên quyết không về Long cung mà cứ lì lợm ở cung Bạch Hổ, mặc cho Tenten và Ino khuyên ngăn thế nào cũng không chịu về.

Tenten đành phải tìm đến Thanh Long cung xin sự chỉ bảo của “sư phụ”, lĩnh giáo được vài chiêu rồi mới về.

Sáng hôm sau, Tenten và Ino đánh thức Sakura từ sáng sớm rồi lùa ra ngự hoa viên chơi. Đến giữa đường thì hai người tự động lủi đi từ lúc nào không hay, còn lại một mình Sakura bơ vơ lạc lõng đi trong ngự hoa viên, miệng lầm bầm chửi mắng cho hả giận. Ngày hôm nay còn có thể tệ đến thế nào được nữa chứ? (Rất tệ là đằng khác)

“Rầm”

Mải chửi rủa không để ý đường đi nên đột nhiên va phải ai đó, nàng loạng choạng lùi lại vài bước, trán nổi một cục u, cảm giác đau nhức truyền đến não. Nếu không nhờ khả năng tự lành của mình thì chắc hôm nay nàng không dám ra đường với cái “sừng” trên đầu mất.

'Bố khỉ, va phải cái gì mà cứng như đá thế không biết?'

Ngẩng đầu lên nhìn xem mình va phải cục gì thì thấy một người toàn thân đỏ choé đang đứng xoa xoa đầu, trên mặt đất là khay đồ điểm tâm vương vãi.

- Cô là...

- To gan. Sao ngươi dám đâm vào bổn công chúa chứ? - giọng nói the thé như xé vải vang lên, cặp mắt đỏ rực đầy tức giận bắn về phía Sakura.

- Xin lỗi. Là do ta không chú ý - nàng lãnh đạm nói, đôi chân nhanh chóng cất bước.

Vừa mới sáng sớm mà dây dưa mấy cái vụ như thế này thì đen cả ngay, tránh được lúc nào hay lúc đấy. Nhịn, phải nhẫn nhịn.

Nhưng lòng kiên nhẫn của nàng có hạn, đã xin lỗi rồi ả còn chanh chua quát lại.

- Xin lỗi là xong à? Ngươi có biết bao nhiêu tâm huyết của ta dồn vào khay điểm tâm đã bị ngươi phá sạch rồi không? Ngươi có mắt mà như mù, có người đi đường cũng không nhìn nổi - Karin vốn quen thói cũ mà tác oai tác quái, mặc kệ đối thủ không phải là người phàm.

Mấy ngày nay tâm trạng Sakura không được tốt, rất dễ dàng bùng cháy bất cứ lúc nào. Và đây chính là lúc nào đó.

- Mù? - Nàng mỉa mai - Ngươi nói ta có người đi đường cũng không nhìn nổi. Ta không nhìn thấy đường đã đành, nhưng ngươi lại va vào ta. Nhìn thấy người mù không tránh mà va, bây giờ xem ai mù đây hả?

- Ngươi... - Karin bị nói cho á khẩu, chỉ biết chỉ trỏ nghiến răng nghiến lợi.

- Ta làm sao? Hết mù rồi đến câm luôn rồi à? Tí nữa đến điếc đúng không?

- Ngươi dám xúc phạm ta, còn làm hỏng điểm tâm của hoàng thượng. Hôm nay ta nhất định sẽ thay Hoả vương trị tội ngươi.

Lọt vào tai nàng chỉ có đúng cụm từ “hỏng điểm tâm của hoàng thượng”, những thứ còn lại nàng không nghe rõ. Trong lòng nàng dấy lên bao nghi vực.

'Điểm tâm của Sasuke không phải là chỉ có ngự thiện phòng mới được làm và dâng lên thôi sao? Ngoài bọn họ ra không ai được phép đụng vào. Thế sao Karin lại được...? Chẳng lẽ...' Mặt nàng bỗng nhiên tối sầm lại, bây giờ nàng không suy nghĩ gì nhiều nữa, lập tức muốn đi hỏi cho rõ ràng...”Chát” một cái tát dáng xuống má nàng, rất mạnh và bất ngờ làm nàng không kịp ứng phó. Khi tỉnh lại thì nàng thấy mình đã ngã dưới đất, má phải đỏ rát lên, một vài chỗ còn rỉ máu.

- Ha ha... Xem bây giờ ngươi còn dám lớn tiếng nữa không? - Karin đứng chống nạnh hả hê cười, ánh mắt nhìn nàng loé lên tia khinh bỉ.

Tại một bụi cây không xa mà cũng không gần.

- Buông tớ ra, Ino. Để tớ ra nghiền nát cái mặt con ả Karin kia, để xem ai cười ai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.