Our Destiny

Chương 19: Chương 19: Người giám sát




Mặt trời lúc này đã lên, tiếng chim hót líu lo đón chào một ngày mới. Không còn lạnh lẽo, u ám như mấy tuần trước nữa, bầu trời trong veo, dập dềnh vài đám mây trôi, những tia nắng vàng ấm áp phủ kín sân vườn, mái nhà, len lỏi qua khe cửa, chiếu đến hai con người đang say giấc trên giường kia.

Chói mắt, Sasuke khẽ cựa mình tỉnh dậy, đôi mắt đen tuyền xuất hiện sau làn mi mỏng. Quay đầu sang, ấm áp nhìn người con gái đang gối trên tay mình, cuộn tròn trong chăn, rúc vào người hắn mà ngủ ngon lành. Đôi mắt nhắm chặt, vài lọn tóc hồng rơi xuống trước mắt, cái miệng thỉnh thoảng chóp chép nói mớ gì đó nhìn trong rất dễ thương. Ở nàng toát lên vẻ ấm áp, hiền dịu, gần gũi, không chút toan tính của Trần tục, khác hẳn với những người khác.

Nhẹ nhàng đưa tay gạt lọn tóc chắn trước mắt nàng, cản trở tầm nhìn của mình. Hành động nhẹ hết sức để tránh làm nàng thức giấc. Sasuke cứ say sưa ngắm nàng, ước sao cho thời gian dừng trôi để lúc nào cũng được nhìn nàng thế này.

Trong khi đó, Sakura hiện giờ cực kì khó xử.

'Mày ơi, Sasuke nhìn tao ghê quá, không ngủ được nữa'

'Ơ, mày dậy lúc nào đấy =_=?'

'Con dở hơi này, mày có phải là tao không đấy? Tao dậy từ nãy đến giờ rồi, từ lúc Sasuke gạt tóc tao sang ý'

'Aaa... Ra là vậy' mặt inner trông như vừa được khai sáng.

'Bây giờ làm sao đây mày, chẳng lẽ mở mắt?' Sakura luống cuống cả lên.

'Còn hỏi, mày bị ngu à?'

'Mày mới ngu ý, bây giờ mở mắt ra ngại chết đi được °////°'

'Thế thì... NẰM IM ĐẤY. Tao đi ngủ tiếp đây' rồi inner lại biến mất.

Sasuke khẽ mỉm cười hôn lên trán nàng, ghé miệng sát lại tai, phả hơi thở nóng thì thầm vào tai nàng.

- Tỉnh rồi thì dậy đi. Không phải giả vờ.

'Ặc, bị phát hiện rồi. TẠI MÀY ĐẤY, INNER'

Chơm chớp đôi mắt lục bảo nhìn người đang cười nhẹ phía trước. Nàng cố gắng ngáp dài, vươn vai, diễn cho giống rằng mình vừa tỉnh.

- Đâu có, ta vừa mới tỉnh đấy chứ.

- Đừng cãi ta, nàng đã tỉnh từ lúc mà ta vén tóc nàng rồi, đúng không?

'Thế quái nào mà hắn biết?'

- Đ... Đâu có. Ta vừa mới tỉnh dậy ban nãy đấy chứ... - Sakura vẫn cố chối.

- Thế tại sao sau đó nàng lại đỏ mặt? - hắn dí sát mặt mình lại, tay giữ cằm nàng buộc nàng phải nhìn thẳng vào mắt hắn.

Sakura mặt càng ngày càng đỏ lên, chẳng khác với hôm qua là mấy.

- Ờ... Ừm... Thì là... là... là...

- Là gì? - giọng hắn đầy ý trêu chọc.

- Được rồi, là lúc đó ta tỉnh rồi được chưa? - nàng ngại ngùng kéo mặt mình cách xa mặt hắn.

- Có thế chứ - hắn cười đắc ý, chống tay ngồi dậy, xuống giường.

Sakura vẫn còn đang lười nên nằm ườn trên giường.Thay xong y phục hắn tiến lại ngồi cạnh giường, kéo chăn đắp lại cho nàng, ôn nhu nói.

- Vẫn còn sớm, nàng ngủ tiếp đi.

- Thôi không cần đâu. Ta không ngủ được nữa - nàng kéo chăn ngồi dậy - Ta sẽ đi qua cung của Tenten.

- Vậy tiện đường đi cùng ta.

- Ừm... Cũng được. Đợi ta về phòng thay đồ đã.

- Nhanh lên. Ta chờ nàng bên ngoài.

Sakura nhảy xuống giường chạy nhanh về phòng và với “thay đồ thần chưởng”, chỉ trong 1 phút nàng đã thay xong và bước ra ngoài đi đến cung Bạch Hổ cùng Sasuke.

Tại cung Bạch Hổ, Tenten lúc này vừa mới dậy, đang chuẩn bị dùng bữa. Từ khi Sakura chuyển đến sống với hoàng huynh thì Tenten còn mỗi Haruka bầu bạn tâm sự cùng. Cũng không hẳn là tâm sự, hầu như chỉ có nàng độc thoại thôi, nó là chim mà, làm sao mà nói chuyện được, ít ra nó còn hiểu tiếng người, thỉnh thoảng gật đầu hay vỗ vai nàng cái cho nó đỡ tủi. Bữa ăn vẫn như mọi ngày.

- Haizzz... Chán quá đi. Dạo này chẳng có ai nói chuyện cùng cả, Sakura thì bị cấm cung, mày thì chẳng biết nói, lúc nào cũng câm như hến. - nàng liếc mắt sang chỗ Haruka- Không khéo mình thành tự kỉ mất.

'Ta hiểu tiếng người cho là may lắm rồi còn già mồm'

Đang nghĩ bữa sáng nhạt nhẽo như mọi ngày thì...

“Hoàng thượng giá đáo”

Tenten nghe xong thì mừng lắm liền lon ton chạy ra ngoài nhưng chỉ thấy mỗi Sasuke chứ không thấy Sakura đâu.

- Hoàng huynh, Sakura đâu?

- Ta đến thăm muội mà muội chỉ biết có mình Sakura thôi là sao? - hắn nhíu mày nói.

- Huynh rất tốt nhưng muội rất tiếc. Hiện giờ muội chỉ quan tâm tới Sakura thôi, cậu ấy đâu rồi? - Tenten ngó ngó nghiêng nghiêng tìm bạn.

- Không tới.

- Xời... Tưởng cái trò mèo này mà lừa được muội à. Hoàng huynh à, muội cá tiền là không có Sakura rủ huynh đến đây có chết huynh cũng chẳng thèm tới đâu. Muội lạ gì tính huynh.

'Muội nhớ mặt đấy Tenten. Đợi sau này ta cho muội biết tay'

- Ra đi, Sakura.

Một cung nữ bước tới và...

“Poof” cô cung nữ đó đã biến thành Sakura.

- Ngạc nhiên không? - nàng nở nụ cười tươi nói.

- Sakuraaaaa.... - Tenten nhảy ra ôm lấy nàng hôn chụt chụt - ôi bạn yêu, tớ nhớ cậu quá. Tớ cứ tưởng cậu vui vẻ tay trong tay với hoàng huynh xong rồi bỏ tớ luôn rồi.

- Cái gì mà vui vẻ tay trong tay chứ? - Nàng đỏ mặt đẩy Tenten ra.

- Ủa, tớ nói sai gì đâu? Hôm qua Haruka còn thấy hoàng huynh bế cậu vào ngủ cùng mà - Tenten ngây thơ nói mà không biết mình vừa hại chết một sinh linh nhỏ bé vô tội.

Tenten vừa dứt lời thì Haruka lại từ trong bay ra mới chết chứ. Định bay ra ôm cô chủ thì liền nhận được ánh mắt giết người không vũ khí của Sakura làm nó lần lượt đổi màu từ hồng sang xanh, từ xanh sang tím, từ tím sang trắng. - HARUKAAAAAA.... - tiếng hét long trời lở đất của Sakura làm chim chóc bay toán loạn, cung Bạch Hổ vững chắc như vậy mà đã bị lung lay lắc lư bởi tiếng hét của nàng. Kế tiếp là hàng loạt tiếng rơi vỡ và các quan đến thiết triều, già thì đau tim, trẻ thì chấn động não.

Haruka sợ đến mất mật, cánh cứng đờ, lông rụng tá lả, trong đầu nó vừa tưởng tượng ra các cách mà cô chủ sẽ xử lí nó: đầu tiên là nó sẽ bị vặt sạch lông, moi hết ruột gan tim phổi dạ dày, rồi bị cho vào nồi luộc chín lên. Không, thế quá nhẹ, với phong cách ác má thời đại của Sakura thì nó sẽ bị xay nát ra rồi làm thịt xá xíu sốt cà chua, hoặc là bị cho lên lò nướng, tệ hơn là bị nướng sống thành tro...

Sakura từ từ bước đến, khoảng cách giữa nó với tử thần ngày càng được rút ngắn lại. Nhìn bộ dạng của cô chủ thế kia chắc là chọn món gà nướng thành tro rồi.

Khi chỉ còn cách một bước là nó được xuống chơi với hắc phượng của diêm đế thì Tenten nhảy ra ngăn.

- Sakura, tha cho nó đi.

- Cậu nói nghe như đúng rồi ý. Đâu có dễ thế.

- Dù sao thì nó cũng có công trong việc giúp cậu và hoàng huynh làm hoà mà.

- Hả? Nó thì có công gì ngoài việc đi rình mò làm gián điệp hai mang.

- Nó phải bay hai mấy cây số đến phủ Yamanaka để lấy thư có ghi kế của Ino rồi đưa cho hoàng huynh đấy. Chứ cậu tưởng cái đầu quân sự của huynh ấy mà dỗ ngọt được mỹ nhân á, xin lỗi đi.

- Tenten, muội trật tự giùm cái - hắn gần như bó tay với cái mồm của muội muội, bao nhiêu khôn khéo thường ngày quẳng đâu hết rồi. Đường đường là một vị hoàng đế uy nghi lãnh khốc, trên chiến trường chưa từng thua ai mà nay lại phải đi dùng kế của người khác để dỗ mỹ nhân, người ngoài mà biết được thì hắn còn đâu mặt mũi nữa.

- Hn... Tha cho mày đấy, nốt lần này thôi đấy - Tenten thừa hiểu Sakura rất dễ mềm lòng nên chỉ cần nói lí một chút là ổn ngay.

- Sakura à, vào ăn sáng với tớ nhanh còn đi chơi nữa - Tenten lôi nàng vào, bỏ mặc hoàng huynh ở ngoài.

- Ơ khoan... - Sakura chợt đứng lại - Sasuke, người giám sát là ai?

- Rồi nàng sẽ biết thôi - hắn nhếch môi cười rồi xoay người bỏ đi.

Sakura đứng đó chẳng hiểu gì, còn Tenten thì hơi nhăn mặt lại.

- Tớ ghét cái bộ dạng kiểu ngầu ngầu bí ẩn đó của hoàng huynh =_=.

Cả hai tọng nhanh bữa sáng, dùng thuật thay đổi tóc (tóc giống hôm trước) rồi thay y phục thường dân vào. Vì hôm nay là ngày đầu hủy bỏ lệnh cấm cung nên có rất nhiều người ào ạt kéo ra kéo vào cung, nhập hàng hoá đủ kiểu. Tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng làm cả hai phải đứng xếp hàng cả tiếng đồng hồ, ra đến ngoài rồi thì Tenten mới sực nhớ là mình có lệnh bài nên được ưu tiên. Sakura thì xỉu luôn, chắc hôm nay Tenten lại lên cơn thông minh đột xuất ngu bất thình lình rồi. Bắt xe ngựa đến phủ Yamanaka thì cũng là 8 rưỡi rồi, mà lịch hẹn là 7 giờ.

Vừa nhìn thấy Sakura và Tenten bước xuống xe, Ino trong khuôn mặt quỷ dữ tiến lại gần hai người, sát khí toát ra đủ làm hai nàng đóng băng.- HAI CẬU ĐẾN MUỘN - Ino gằn lên từng chữ, ánh mắt rực lửa nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống hai người trước mắt.

- Hì hì, xin lỗi nha. Tại giao thông đường xá khủng hoảng quá

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.