4 tháng sau.
Đã 4 tháng kể từ ngày Hoả vương “vĩ đại” đưa ra quyết định sai lầm nhất đời mình và trong quãng thời gian này, hắn đang dần phải trả giá cho sai lầm vĩnh viễn không thể sửa đó.
Mỗi đêm khi nhắm mắt lại, sẽ có một bóng người quen thuộc với mái tóc màu hồng, nàng sẽ hiện ra trước mắt hắn. Không phải là bộ dạng vui vẻ, năng động như ngày xưa nữa, mà lộ một nét mặt u buồn, thống khổ, trầm tĩnh. Đôi mắt lục đã hoá đỏ khi nào cũng ngập tràn nước mắt. Nàng nhìn hắn trân trối, ngập đầy oán trách, hướng hắn không ngừng khóc hỏi:
“Tại sao?”
“Tại sao không chọn ta?”
“Tại sao lại vứt bỏ ta?”
“Tại sao lại đối xử với ta như vậy?”
“Tại sao.....”
“Tại sao.....”
......
Muôn vàn câu hỏi “tại sao” nhưng hắn không trả lời câu nào. Nói chính xác hơn là hắn không thể trả lời. Mỗi khi hắn muốn cất tiếng nói với nàng rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, rằng hắn xin lỗi, hắn đã sai rồi thì cổ họng như bị đá chặn lại, không thể phát ra tiếng.....
Rồi dần dần bóng hình nàng cứ thế cách xa thật xa, mờ nhạt rồi cuối cùng trở nên vô hình. Hắn đã nhiều lần cố gắng đuổi theo bóng hình đó nhưng càng đuổi nàng càng xa rời khỏi hắn.....
Mỗi lần như vậy, hắn đang trong giấc ngủ đều bất thình lình thức dậy, cả người căng thẳng, mồ hôi lạnh đầy trán.
Ngày qua ngày, tình yêu, kí ức về nàng trở thành nỗi ám ảnh với hắn. Những giấc mơ không chỉ dừng lại ở những câu hỏi oán trách, mà còn là đoạn kí ức hắn phụ nàng được lặp lại.....
Ở Lễ hội Đông Xuân, hắn ra tay đánh nàng đến ho ra máu..... Hắn không tiếc lời vũ nhục nàng là loại gái lầu xanh..... Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt khinh rẻ, coi thường.....
Ở Đảo Quỷ, hắn nói mặc kệ sống chết của nàng..... nói những lời bội bạc, phụ lại tình yêu của nàng..... ôm trong tay người con gái khác, xoay người rời đi, mặc nàng rơi xuống dòng dung nham nóng bỏng.....
Đoạn kí ức này cứ lặp đi lặp lại như muốn nhắc hắn phải luôn nhớ đến sự thật rằng:
Kẻ xua đuổi nàng đi là chính hắn!
Kẻ đẩy nàng vào đường cùng là chính hắn!
Nhưng..... Hắn cũng không phải là hung thủ duy nhất.....
Sau cùng, tất cả mọi chuyện đều là cái bẫy của..... Orochimaru.....
Thù cũ thù mới chồng chất lên nhau. Bây giờ, lí do duy nhất giữ hắn còn sống đó chính là giết chết Orochimaru, trả thù cho gia tộc, trả thù cho nàng..... Rồi sau đó, hắn sẽ đi theo nàng, xuống Địa ngục chuộc lỗi với nàng.....
---------------
- Đây là nơi nghi lễ diễn ra!
Kakashi chỉ tay lên tấm bản đồ da đặt trên bàn.
Xung quanh, mọi người theo hướng chỉ tay nhìn theo, đồng loạt nhíu mày.
- Thầy chắc là nơi này chứ? - Tenten không tin hỏi lại.- Nhìn ta trông có giống nói đùa không?
- Không hẳn.... Nhưng mà thầy biết chúng ta không thể đến được nơi này mà....
- Phải đấy! Đây là núi Fuyu thuộc Tuyết quốc! - Ino đồng tình.
- Thì? - Kakashi vẫn bộ dạng thản nhiên, ung dung.
Ino có hơi bất mãn, không ngại gợi lại chuyện cũ.
- Từ sau.... ngày hôm đó, toàn bộ chúng ta chính thức trở thành kẻ thù xuyên quốc gia của cả Tuyết quốc và Băng quốc đấy! Cần em nói luôn là kẻ thù gặp kẻ thù thì phải làm gì không?
- Giết nhau à? - Kakashi hơi nhướn mày bình thản hỏi lại, hại Ino tức điên lên thiếu chút nữa là giết ông già này.
- Tất nhiên! Chẳng lẽ là bắt tay chào nhau chắc!??