Our Destiny

Chương 45: Chương 45: Rừng Đen




Ngày hôm sau, mọi người lên đường đến phía Bắc Hoả quốc, ứng phó với binh đoàn Kim cương. Cũng sau vụ tranh chấp hôm qua, không có ai ngăn cản Sakura cả, nàng muốn đi hay không thì tuỳ. Tất nhiên là nàng sẽ vui vẻ đi rồi.

Tuy nhiên, khi đến nơi tập trung, giáp mặt với Sasuke thì nàng sững người lại, không nói gì, chỉ đứng im như pho tượng nhìn hắn. Ngược lại, ánh mắt hắn chỉ dừng trên người nàng không quá 2 giây rồi rời sang chỗ khác. Thấy đã đông đủ mới lên ngựa rồi hạ lệnh xuất phát, hoàn toàn như không để ý tới nàng.

Dọc đường, Sakura ngồi trên ngựa với vẻ mặt thất thần, ủ rũ đã thu hút sự chú ý của Tenten. Nàng tiến ngựa lên cạnh Sakura, mở lời hỏi thăm.

- Sakura, cậu ổn chứ?

- À.... Ừ... Tớ ổn... - Sakura có chút giật mình rồi mỉm cười đáp lại.

- Thôi đi! Cậu nghĩ tớ là ai nữa... Có chuyện gì nói nhanh ra đi... Cứ giữ lại trong lòng buồn phiền sẽ nhanh già đấy!

Quả nhiên là Tenten, nàng nghĩ nàng lừa được ai hả! Nụ cười trên mặt Sakura tắt ngấm, cúi đầu rầu rĩ kể lại chuyện hôm qua cho bạn nghe.

Nghe xong, Tenten ngoài thở dài cũng chỉ biết thở dài ai oán trong lòng. Aizzz... Nàng chỉ mong có một cuộc sống bình yên thôi có khó khăn lắm không? Tại sao hai người mà nàng yêu quý nhất lại không thành toàn cho ước mơ be bé nhỏ nhoi này của nàng?

- Này! Có đôi khi tớ thật nghi ngờ cái kết quả bài kiểm tra nâng cao cấp độ 10 của cậu! Cậu có dùng phao không đấy?

- Liên quan?

- Tất nhiên là liên quan rồi. Chỉ số thông minh của cậu đúng ra mà nói là chỉ đáng xách dép cho Fuyuki thôi...

Tại một xó nào đó trên đường, Fuyuki bỗng dưng hắt xì 2 cái.

- Cậu ở đây để an ủi tớ hay là chê tớ còn không bằng thú cưng của mình đấy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.