- Mai chúng ta trở về Konoha....
Giọng nói không to không bé không nhanh không chậm vang lên, làm làn sóng biểu tình nổi lên dữ dội.
- Cái gì cơ? Tại sao lại phải về Konoha??? - Tenten phất cờ khởi nghĩa đầu tiên, theo sau là Sakura.
- Đúng! Đang yên đang lành mà! Về làm gì?
- Lại về cái “chuồng” đấy! Chán chết!!!
- Chuẩn! Ở đây chơi sướng hơn!
- Phá dễ hơn!
- Lại có nhiều zai đẹp để ngắm nữa! - Sakura ngây thơ cãi mà không biết rằng mình vừa tự dẫn xác vào chỗ chết! Chẳng những không giúp ở lại được mà còn có nguy cơ bị cấm túc.
Tenten là người rất biết thân biết phận, nhìn thấy cái mặt đen thui của Sasuke thì liền ngậm miệng lại, mọi bất mãn đều nuốt hết vào trong bụng.
- Sao? Tớ nói sai gì à?
Thấy Tenten mới nãy còn hùng hổ thế mà giờ im phăng phắc, lại còn ánh mắt kiểu: “chú xong đời rồi” của mọi người “đặc biệt ưu ái” dành cho mình làm nàng đần mặt ra một lúc.... rồi lại ngây ngô nói tiếp.
- Tớ nói thật mà! Lần trước đi đường gặp mấy vị công tử trông tuấn tú, hào hoa, soái cực kì luôn!!!
“Rắc rắc...” Trên bàn truyền đến tiếng nứt vỡ khá nhỏ nhưng mọi người vẫn nghe được.... trừ ai đó.
- Lần trước còn có mất người liếc mắt đưa tình, hỏi thăm tên tớ cơ nha! Lúc gặp lại có mấy người mời đi thưởng trà ngắm tuyết nữa! Còn chưa kể có người ngỏ ý muốn kết giao tri kỉ, bên nhau trọn đời nhé!!!^^
(Đây có được coi là vấn đề thích ảo tưởng khoe khoang của tuổi mới lớn ko?)
Nhiệt độ trong phòng tụt dốc không phanh, ngoài trời mùa đông đã lạnh, trong này còn lạnh hơn.
'Sakura à... Làm ơn trật tự đi!' Ai ai cũng ai oán trong lòng.
- Lần sau gặp lại nhất định phải bắt chuyện làm quen mới được! Còn phải đến nhà chơi nữa! - ai đó vẫn không biết điều.
- Nàng dám!!! - cuối cùng hắn cũng không nhịn nổi gầm nhẹ lên tiếng, trừng mắt nhìn nàng.
- Hỏi thừa.... Đương nhiên là ta dám! - nàng bĩu môi liếc mắt nhìn hắn.
Nàng dám kháng lệnh hắn ở lại đây ngắm zai đúng không? Được! Đã thế đem chém hết bọn này, xem nàng ở lại ngắm ai?
- Những người nhìn nàng là ai?
- Chàng hỏi làm gì?
- .....
- Không nói thì thôi, ta ra ngoài chơi đây!!!^^ - rồi nàng rất thoải mái mặc kệ mọi người đang bàn mưu tính kế ở lại chơi thêm vài ngày nữa mà tung tăng nhảy chân sáo ra ngoài. (Em là em thấy chị càng “bệnh” rồi đấy)
Vài giây sau, cái người ngồi trên cao kia cũng không cánh mà bay.
- Thế này coi như là được ở lại đây tiếp à? - Tenten gãi đầu hỏi lại.
Đáp lại nàng cũng chỉ là dấu “?” Trên đầu mọi người thôi.
'Biết chết liền' =_='......
Đuổi theo ra đến hoa viên thì hắn thấy nàng đang ngồi vắt chân mơ mơ màng màng cái gì đấy mà thi thoảng lại che miệng cười khúc khích.
- Nàng nghĩ gì mà cười tươi như vậy?
Hắn ngồi xuống bên cạnh ôm lấy Sakura, đặt nàng lên đùi mình mà ôm.
Nàng không trả lời, vẫn chỉ nhìn cái mặt hắn mà cười. Nhớ ban nãy lúc nàng thỏa sức chém gió văn chương bay bổng làm hắn tin sái cổ, mặt mày giận đến méo xệch trông cực mất phong độ. Thế nào mà nàng nhìn vào lại thấy.... đáng yêu nhỉ!
(Câu trả lời rất đơn giản, chị có vấn đề)
Nhìn nụ cười toả nắng của nàng mà làm cơn giận vốn đã tạm nén lại trào lên. Bàn tay dưới eo nàng hung hăng nhéo một cái thật đau làm nàng “a” một tiếng rồi bực tức nhìn hắn.
- Nàng mà còn tơ tưởng đến mấy thằng ranh đầu đường xó chợ nữa thì đừng trách ta ác!
“Chàng ác sẵn rồi còn gì!