“ Này, tên kia…..”
Lúc tôi đang định bước ra ngắt lời tên Huroi, Khan cản tôi lại.
“ Để đó cho tôi.”
Khan nhìn tôi với ánh mắt biết ơn trước khi tiếp cận Huroi và gật đầu.
“ Lời của cậu hoàn toàn đúng. Sẽ tốt biết bao nếu chúng ta có thể cùng chung sống hòa bình với một công ty lớn như Mero trong tương lai.”
‘ Này này, ông đang nói cái quái gì thế? Già rồi nên lẩm cẩm à?
Xì xào.
Người dân trợn tròn mắt khi Khan – người oán giận công ty Mero hơn bất kì ai khác lại đồng tình với Huroi. Và theo lẽ tự nhiên, mọi ánh mắt, đôi tai đều tập trung về Khan. Ông nói tiếp:
“ Nếu Winston không thuộc về Bá Tước Steim, chúng tôi đã có thể chọn cách đồng tồn tại cùng với công ty Mero theo lời khuyên của cậu.”
Những câu chữ đó thật ý nghĩa. Huroi đang bối rối.
“ Nếu không thuộc về Bá Tước Steim…?”
“ Đúng vậy. Điều quan trọng nhất là ngôi làng này thuộc về Bá Tước Steim. Ta không biết cậu từ đâu đến nhưng ở đây có một đạo luật ‘Quyền con người’. Đó là luật mà bản thân Bá Tước Steim đặt ra vì ông ấy coi trọng người dân. Đây là một trong những qui định của đạo luật này ‘Cư dân trong lãnh địa của Bá Tước Steim có quyền được biết nhanh hơn bất kì ai khác về khu vực họ sinh sống.”
Khan chậm rãi giải thích ý nghĩa của qui định này.
“ Cậu đã nghe về thời kì Khai khẩn đất hoang ở miền Bắc trước đây chưa? Khí hậu miền đất Bắc lúc đó cực kì khắc nghiệt cùng vô số quái vật hoành hành. Vào thời điểm đó, vô số người dân đi khai phá phải vật lộn với thiên nhiên khắc nghiệt. Vậy, chuyện gì sẽ xảy ra khi một vùng đất mới được khai phá và phát triển?”
“… Theo lẽ tự nhiên, nó sẽ tác động mạnh mẽ lên những làng mạc và thành thị xung quanh.”
Khan gật đầu đồng tình với những lời Huroi nói.
“ Đúng thế. Vậy thì điều gì chịu trách nhiệm cho sự phát triển bây giờ của Winston? Những con đường dần được cải thiện và việc vận chuyển trở nên dễ dàng hơn. Vậy tại sao lại thế? Đó là bởi một vùng đất mới vừa được khai phá cách đây không xa. Winston sẽ là cầu nối giữa vùng đất mới đó và thủ đô. Cậu có hiểu không? Khi mà miền Bắc đang thay đổi theo từng khoảnh khắc, cư dân nơi đây có thể sẽ phải chịu những tổn thất của bởi sự thay đổi đột ngột.”
Khan bắt đầu vào trọng tâm.
“ Đây là lí do chính cho quy định ‘ Cư dân trong lãnh địa của Bá Tước Steim có quyền được biết nhanh hơn bất kì ai khác về khu vực họ sinh sống’. Đó là để mọi người có thời gian để chuẩn bị cho những thay đổi đột ngột. Nhờ thế, bọn ta mới có thể giảm thiểu thiệt hại hoặc tối đa lợi nhuận.”
Huroi đã hiểu được điều mà Khan thực sự muốn nói.
“ Người dân ở Winston đáng lẽ phải được hưởng lợi từ sự phát triển ngôi làng chứ không phải công ty Mero. Mọi người đã phải hứng chịu nhiều mất mát và điều này hoàn toàn trái với ý muốn của Bá Tước Steim. Mọi người phải đứng lên chống lại sự bạo tàn của công ty Mero và cả Lãnh chúa vùng Winston vì đã cung cấp cho công ty đó những thông tin cần thiết thay vì cho toàn bộ cư dân Winston được biết…. Tôi nói thế có đúng không?”
“ Chính xác là thế. Bọn ta sẽ không thỏa hiệp với công ty Mero. Đây không chỉ vì lợi ích của riêng bọn ta, là người dân sống trong lãnh địa của Bá Tước Steim, bọn ta không muốn đi ngược lại ý chí của ông ấy. Bọn ta sẽ phải tố cáo lãnh chúa của Winston và công ty Mero, những người đang chống lại ý chí của Bá Tước Steim.”
Quả nhiên, đó là một lập luận hoàn hảo. Người dân xung quanh la hét to trong phấn khích vì những lời Khan vừa nói. Họ vui mừng, họ hò reo, họ hân hoan. Mọi người đều đồng lòng quyết tâm chống lại công ty Mero.
Huroi hét to.
“ Những hành động xấu xa của Lãnh chúa Winston và công ty Mero phải được báo cáo cho Bá Tước Steim! Điều đó là hoàn toàn đúng! Nhưng mọi người đang bị tên lãnh chúa đó giám sát và không thể nào liên lạc được với Bá Tước Steim. Hãy để cho tôi lo liệu! Tôi sẽ thực hiện nghĩa vụ của mình và thông báo cho Bá Tước Steim biết về những việc đã xảy ra ở Winston! Vì Winston! Vì mọi người! Vì danh dự của Bá Tước Steim, tôi sẽ tố cáo và buộc tội tên lãnh chúa bạo tàn, gian dối của Winston.!”
“ Cảm ơn cậu. Ta sẽ tin tưởng vào cậu và chờ đợi tin tốt lành.”
Eh? Rõ ràng là Huroi vừa nhận một nhiệm vụ từ Khan. Nhưng không phải hơi lạ sao? Bình thường thì một NPC sẽ giao nhiệm vụ cho người chơi theo cách bị động hay theo những lập trình có sẵn. Tuy nhiên, nhiệm vụ lần này không hề có vẻ gì là bị động cả, cứ như thể Huroi đã khiến Khan phải giao nhiệm vụ cho hắn ta.
‘ Không đời nào.’
Tôi vội vã đuổi theo Huroi, người đã rời khỏi lò rèn
“ Này!! Tên kia!!”
Huroi nhìn tôi với vẻ mặt cực kì cay độc. Nó không hề giống với sự nhiệt tình của hắn ta lúc còn ở lò rèn nên tôi đã chợt nghĩ rằng mình gọi nhầm người.
“ Không phải ngươi là cái tên thui thủi trong góc à? Ngươi có chuyện gì với ta? Ta đang bận?”
Thui thủi trong góc?
‘ À phải rồi, giờ mình nhìn y hệt một tên tân binh.’
Trừ khi một người có bản chất tốt bụng còn không thì những người chơi bình thường sẽ miễn cưỡng giao thiệp với những tân binh. Tân binh không biết gì về trò chơi nên họ sẽ luôn đặt câu hỏi, thậm chí có lúc họ còn cầu xin hướng dẫn, cứu trợ.
Tôi vào vấn đề ngay lập tức để tên Huroi kia không phớt lờ tôi và bỏ đi.
“ Không phải ngươi đến đây vì đã nhận một nhiệm vụ từ công ty Mero à? Kế hoạch ban đầu của ngươi là thuyết phục người dân Winston hợp tác với công ty Mero nhưng giờ tại sao chuyện lại thành thế này?”
“ Hả?” Huroi dường như có hứng thú và trả lời
“ Ngươi nghĩ rằng ta nhận được một nhiệm vụ vì hành động của ta? Ngươi không phải là một tên tân binh nhỉ? Đúng thế, ta chỉ nhắm vào bên nào có lợi nhuận nhiều hơn. Chia sẻ thông tin nhiệm vụ.”
[Người chơi ‘Huroi’ muốn chia sẻ thông tin nhiệm vụ. Bạn có muốn chấp nhận?]
Tôi chấp nhận và bảng thông tin nhiệm vụ hiện lên.
[Vì những cư dân Winston]
Độ khó: ACư dân Winston đã phải hứng chịu nhiều tổn thất vì tên lãnh chúa Winston ích kỉ và công ty Mero.
Ban đầu, bạn đã nhận một nhiệm vụ của công ty Mero nhưng bạn không thể quay lưng trước tình cảnh khốn khổ của người dân nơi đây nên bạn đã phản bội công ty Mero.
Giờ đây, bạn phải trốn tránh sự truy đuổi của công ty Mero và tiến về ‘Frontier’ – Thủ phủ của Bá Tước Steim. Hãy cố gắng sống sót cho tới khi đặt chân tới Frontier và báo cáo cho Bá Tước Steim về mọi việc đã xảy ra!Điều kiện hoàn thành: Diện kiến Bá Tước Steim.
Phần thưởng: Danh hiệu ‘ Sứ giả Công Lý’. Điểm thân thiện với dân làng Winston đạt tối đa. Danh tiếng tại Winston sẽ đạt mức tối đa. Món quà của của Bá Tước Steim.
* Sứ giả Công Lý: Chỉ số ‘Dũng Cảm’ sẽ được mở khóa. Mọi chỉ số +10. Kĩ năng ‘Công Lý Tối Thương’ sẽ được tạo ra.
Thất bại: Cấp – 1. Điểm thân thiện với dân làng Winston giảm. Bạn sẽ không thể đặt chân tới làng Winston nữa cho tới khi Lãnh chúa được thay đổi.
<figcaption>[For the Residents of Winston]</figcaption>
“ C-cái phần thưởng khổng lồ gì thế này?”
Với danh tiếng và điểm thân thiện cao, người chơi có thể mua vật phẩm với giá rẻ hơn và có thể nhận được những nhiệm vụ ẩn. Còn chưa kể đến món quà từ một quý tộc cao cấp chắc chắn ít nhất cũng là một vật phẩm hạng Sử Thi.
Hơn thế nữa, chỉ số mới và kĩ năng được kiến tạo từ danh hiệu mới cũng cực kì hiếm, giá trị của chúng không thể đong đếm bằng tiền được. Chắc chắn đây là một nhiệm vụ ẩn. Nó thậm chí còn tốt hơn nhiệm vụ ẩn mà tôi đã nhận!
‘D-dạ dày mình đau quá….’
Sự ganh tỵ bùng lên làm đầu tôi choáng váng, bên trong tôi như đang bùng cháy. Tôi đang thất vọng não nề thì Huroi cười với tôi một cách tự hào.
“Không phải quá tuyệt hay sao? Đây là một nhiệm vụ ẩn. Ta vui quá, đây là lần đầu tiên ta được nhận một nhiệm vụ như thế này.”
T-thật phiền phức. Nhưng tôi sẽ không thể hiện ra vì sự tự cao của mình.
“ Hử? Thế này mà tuyệt vời? Mấy cái nhiệm vụ ẩn chả phải gì to tát! Chết tiệt! Nó chả tuyệt vời gì đâu. Ta chả thấy ghen tị gì với cái đống phần thưởng đó cả! Ta không hề ghen tị!!!!”
“ … Ah, có thật thế không?”
“Đúng. Ta không ghen tị! Vì thế, đừng có tự mãn nữa mà nói cho ta biết về những việc ngươi đã làm! Nếu ta không nhầm, người đã thôi miên NPC đó giao nhiệm vụ cho ngươi đúng không?
Huroi nhún vai.
“ Ngươi nhận ra nhanh đó. À, đã có nhiều người biết về chuyện này nên thông tin sẽ sớm lan rộng thôi. Có giữ bí mật nữa cũng chả giúp ích được gì, chưa kể ta vừa mới nhận được một nhiệm vụ ẩn nữa nên ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Và rồi tôi vừa được kể một thứ cực kì sốc.
“ Mức độ tự do trong Satisfy này là vô hạn. Ta đã nhận nhiệm vụ này bằng cách sử dụng sự tự do đó. Ta sẽ không ngồi yên chờ đợi NPC giao nhiệm vụ, ta sẽ cố dùng những từ ngữ khiến NPC phải giao nhiệm vụ cho ta. Lấy ví dụ nhé, nếu ta nói ‘Ta cực kì nhanh nhẹn và siêng năng khi giao hàng’ trước một NPC chủ nhà hàng, rất có khả năng NPC đó sẽ giao cho ta một nhiệm vụ liên quan đến việc giao hàng.”
“ T-Thật tuyệt vời… Tới giờ ta mới được biết về điều này… Đã có ai khác nhận những nhiệm vụ bằng cách này chưa? Nếu thế, những người không hề hay biết sẽ phải chịu thiệt thòi?”
“ Đừng có mất tự tin thế chứ. Trừ khi ngươi là một người chơi sớm đã chơi Satisfy hơn một năm, còn đa phần những người khác không có đủ hiểu biết về nhiệm vụ để dùng cách này. Trừ những người chơi có kinh nghiệm, đa phần mọi người sẽ nhận những nhiệm vụ bị động như ngươi. Ngươi vẫn chưa chịu thiệt thòi đâu. Chỉ có một số ít người chơi sớm hưởng lợi từ việc này. À, thông tin này cũng đã bắt đầu xuất hiện trên vài trang web rồi nên tất cả mọi người sẽ sớm biết đến nó thôi.”
“…..”
“ Này, tại sao ngươi lại tự dưng tái mét mặt mày thế? Tại sao ngươi lại đổ mồ hôi nhiều như thế?”
“…. Ta là một trong số họ…”
“….?”
“ Ta… ta đã chơi Satisfy kể từ những ngày đầu ….”
“ Cái gì? Phìiiiii! Ha ha ha!” Huroi ôm bụng cười, hắn cười đến độ chảy nước mắt rồi hắn giơ ngón cái lên sau trận cười đã đời kia.
“ Đây là trò đùa hài hước nhất ta từng nghe. Hài hước quá đi mất? Ah, có lẽ nào ngươi là một diễn viên hài ngoài đời thật? Ngươi có muốn kết bạn không? Bạn bè đó?”
“…. Biến đi!”
Đó không phải trò đùa. Tôi thực sự là một người chơi sớm của Satisfy trong 1 năm ròng rã. Tôi thậm chí còn nghỉ học chỉ để chơi trò chơi này. Nhưng tôi đã không hề hay biết đến cái mẹo như thế. Tôi đã bao giờ có được sự hiểu biết riêng mình khi chơi Satisfy trong cả năm nay chưa?
Không, tôi chỉ dựa vào những thông tin có thực mà bất kì ai cũng biết trên các trang web. Sự hiểu biết của tôi về Satisfy cực kì thấp, tôi không thể tin rằng mình lại là một người chơi sớm.
‘ Mình thật thảm hại…. Mình cảm thấy xấu hổ về bản thân mình.’
Nước mắt tôi tuôn rơi.
“ Chết tiệt! Chó chết!!!!!! Đăng xuất.”
“ N-này! Tại sao ngươi lại hành động như thế này.”
Huroi bối rối sau khi tôi đăng xuất quá đột ngột.
________________
“ Cái tên đó bị cái quái gì thế?”
Huroi sững sờ khi người chơi tên Grid đột nhiên đăng xuất. Hắn ta là một người châu Á với khiếu hài hước nên sẽ tốt biến mấy nếu hai người có thể làm bạn.
“ Phìiiii.”
Hắn thầm cười khi nghĩ lại, Grid tự xưng là một người chơi sớm mà thậm chí còn không biết làm thể nào để lợi dụng nhiệm vụ.
“ Tại sao hắn ta lại cần phải mạo danh một người chơi sớm? Cái tính cách của hắn thực sự quá khác thường. Giờ thì, mình nên đi đâu đây?”
Huroi chỉ nghĩ rằng đó chỉ là một mối quan hệ thoáng qua. Sau khi gặp Grid, Huroi chẳng cảm thấy có gì đặc biệt cả, chỉ có một câu chuyện hài hước mà hắn gạt bỏ sang một bên.
Nhưng hai chàng trai đó đã bị cuốn vào cơn lốc mang tên định mệnh rồi.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen