[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 242: Chương 242: Ứng cử viên Kiếm Thánh chạm trán




Kraugel chỉ đang đi một cách rất bình thường. Anh nghĩ hành vi của mình đâu có vấn đề gì để khiến người khác phải cảnh giác đâu. Vậy tại sao người này lại chặn đường anh? Thái độ của người nông dân này không hợp lý chút nào.

Kraugel cảm thấy bối rối trước khi anh tự đưa ra được một phỏng đoán hợp lý.

’Chắc là hiếm khi có người đến đây, vậy nên họ không quen với nó.”

Reidan vốn bị cô lập. Kích thước của sa mạc có thể đã giảm đi nhờ vào Grid và các nỗ lực của hội Chơi Đồ Mạnh, nhưng khả năng tiếp cận nó vẫn ở mức thấp. Kkhông ai có thể vượt qua sa mạc để đến Reidan cả trừ khi đó là một tổ đội các ranker.

“Không có bất kỳ người ngoài nào ở đây cả … Nên cư dân cảnh giác với người ngoài là điều tự nhiên.”

Kraugel tiên đoán lý do cho thái độ của người nông dân và anh giải thích.

“Tôi là một lữ khách bình thường thôi. Tôi không phải là một người đáng ngờ, vì vậy ông không cần phải lo lắng.”

Danh tiếng của Kraugel trên toàn lục địa là trên 40.000. Kể từ khi Satisfy mở ra, anh đã luôn duy trì thứ hạng đầu tiên của mình và anh đã đột kích các hầm ngục cũng như hoàn thành các nhiệm vụ nhanh hơn những người chơi khác, anh đã đạt được nhiều danh tiếng từ những việc đó. Ở thời điểm hiện tại, Kraugel là người duy nhất có thể sử dụng Cửa hàng Danh tiếng.

“Danh tiếng cao của mình sẽ mang lại niềm tin cho NPC đó.”

Kraugel nghĩ rằng người nông dân sẽ hết cảnh giác và lùi lại. Nhưng chuyện gì đây? Người nông dân đã nói một câu bất ngờ.

“Dựa trên sải chân của cậu thì cậu không phải là một lữ khách bình thường.”

“…!”

Không có thay đổi nào trong biểu hiện Kraugel cả và anh vẫn mỉm cười như cũ. Nhưng trong tâm trí của anh thì lại khá run.

‘Sải chân của mình trông bất thường? Ông ấy đang nói đến Bước Chân Ánh Sáng Trắng sao?”

Bước Chân Ánh Sáng Trắng là kỹ năng mà Kraugel có được sau khi trở thành Kiếm sĩ Trắng. Về cơ bản thì nó tăng tốc độ di chuyển và khả năng thích ứng với địa hình. Nó cũng có thể được sử dụng để phi thân hoặc né tránh. Ánh sáng trắng của nó thường không thể nhìn thấy được trừ khi đi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt hoặc ánh trăng sáng rõ ràng.

“Ông ta không phải là một nông dân bình thường.”

NPC trước mặt anh là Piaro trông giống như một người nông dân về mọi mặt. Ông ta đội một chiếc mũ rơm để bảo vệ mình khỏi ánh nắng mặt trời, quần áo làm việc thì bẩn thỉu và ông cầm một cái cày và cuốc trên tay. Thật khó để coi ông ta là bất cứ ai khác ngoài một nông dân.

Nhưng ta không nên đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài. Đôi mắt sắc bén của Kraugel liền quan sát kỹ Piaro.

“Ông thực sự là ai? Ông đâu phải là một nông dân bình thường, phải không?”

Piaro muốn trả lời Kraugel một cách trung thực.

“Tôi đã luôn mơ ước về việc được đối đầu với một người mạnh mẽ cũng muốn đạt tới đẳng cấp kiếm thánh như cậu. Hãy thử sức với tôi.’ Đây là những gì ông ấy muốn nói.

“Tôi…”

“Piaro! Đến giờ nghỉ rồi! Ông đã cày ruộng rất chăm chỉ hôm nay, vì vậy hãy ăn thật nhiều nhé!”

Một nông dân không biết có chuyện gì đang xảy ra và hét lên với Piaro. Đó là một thời điểm rất nhạy cảm, Piaro đã phải xấu hổ vì điều đó.

“Anh đi ăn một mình đi.” Piaro nhăn mặt nói trước khi định giới thiệu bản thân một lần nữa. “Tôi…”

“Piaro! Quản trị viên Rabbit hỏi ông đã tìm được nguồn nước nào chưa?”

Một người lính hét lên với ông.

“Không, Chuyện gì thế nhỉ?”

Tại sao ông luôn bị làm phiền mỗi khi cố gắng giới thiệu bản thân? Piaro cảm thấy hơi khó chịu khi liên tục bị làm phiền. Nhưng ông là một vị kiếm thánh tiềm năng cơ mà, nên sẽ rất buồn cười nếu ông ấy lại bị mấy chuyện nhỏ như này kích động. Nên Piaro kiềm chế.

“Đây là một nơi không dễ dàng để tìm nguồn nước. Hãy nói với anh ta rằng sẽ mất nhiều thời gian hơn.”

“Được!”

“Tôi…”

Người lính rời đi và Piaro cố gắng tự giới thiệu lại. Tuy nhiên, Kraugel đã giơ tay và ngăn ông lại.

“Tôi đã hiểu ngay cả khi ông không nói ra. Ông là một nhà địa chất học phải không?”

Nhiệm vụ chính của một nhà địa chất học là tìm ra những thứ dựa trên địa hình cụ thể. Đôi mắt sắc bén của Kraugel cho thấy anh tin chắc điều đó.

“Đừng lo. Tôi đã được đào tạo rất nhiều kỹ năng nhưng tôi thực sự không có ý định làm hại gì cho Reidan. Tôi chỉ muốn ghé qua cửa hàng bách hóa thôi. Vậy tôi đi đây.”

“…”

Piaro đã hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội để giới thiệu bản thân mình và ông bối rối trước sự hiểu lầm của Kraugel. Nhưng sau đó ông đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Có sao đâu nếu ông bị hiểu lầm là một nông dân hoặc một nhà địa chất học? Chỉ cần ông được đọ sức với ai đó mạnh mẽ là đủ rồi.

“Anh không thể vào Reidan trừ khi hạ gục được tôi.”

Cuốc của Piaro di chuyển theo một đường thẳng. Đó là một đòn tấn công bất ngờ nhưng Kraugel đã kịp thời phản ứng vì anh có một kỹ năng bị động gọi là Giác Quan Nhạy Bén. Ngay lập tức, anh đã sử dụng Bước Chân Ánh Sáng Trắng và tránh được đòn tấn công của Piaro. Nhưng cái cuốc của ông ta giống như một con rắn còn sống vậy. Nó lập tức thay đổi quỹ đạo và một lần nữa nhắm vào mục tiêu mà nó vừa bỏ lỡ.

Đôi mắt Kraugel bỗng trở nên lạnh lùng. Anh có một tài năng thiên bẩm và đã tập luyện rất chăm chỉ, vì vậy anh sẽ không dễ dàng để cho bản thân mình trúng các đòn tấn công được. Có một tia sáng màu bạc bỗng lóe lên. Đó là thanh kiếm ‘Nanh Trắng” mà Kraugel đã lấy được từ con đại quỷ Drasion đã bị đánh bại bởi Kiếm Thánh Muller.

Chengkang!

Cây cuốc và Nanh Trắng so tài sức mạnh với nhau. Piaro rất phấn khích khi thấy Kraugel không bị đẩy lùi lại bởi sức mạnh của ông.

“Đúng vậy…! Cậu thật sự không phải người bình thường!”

“Ông sẽ hối tiếc.”

Giọng Kraugel lạnh lùng. Về cơ bản thì anh là một người tốt, nhưng anh cũng không bao giờ tỏ ra thương xót với kẻ thù của mình. Và anh cũng không thể nhắm mắt làm ngơ trước những hành động của Piaro được.

Kakakang!

Nanh Trắng trượt dọc cây cuốc và đâm vào đùi của Piaro. Chiêu đó đủ sức mạnh để có thể cắt đứt một chân hoàn toàn. Nhưng Piaro đã tự bảo vệ mình bằng cái cày tay.

Jeeeong!

Lực va chạm khiến cơ thể Kraugel bay lên cao trong không trung. Còn chân của Piaro thì bị cắm sâu xuống đất. Kraugel đã phải trưng ra một biểu cảm vô cùng tức giận trên khuôn mặt của mình mặc dù anh vốn là một thanh niên rất hiền lành. Và Piaro hét lên.

“Tôi là người đang theo đuổi vị trí kiếm thánh! Tôi trân trọng xin đấu tay đôi với cậu!”

“Kiếm Thánh…?”

Danh hiệu “Ứng Cử Viên Kiếm Thánh” cũng nằm trong số những danh hiệu mà Kraugel đã nhận được. Anh đã tự nhiên nhận được danh hiệu này trong khi luyện tập kiếm thuật của mình thông qua săn bắn và đột kích. Và sau khi được đề cử làm Ứng Cử Viên Kiếm Thánh thì Kraugel đã có thêm động lực để tăng cấp nhanh hơn nữa. Anh muốn nhận được một nghề huyền thoại bằng cách trở thành một vị kiếm thánh.

Mục tiêu của anh là trở thành người mạnh nhất, vì vậy anh cần phải có một nghề huyền thoại. Mặc dù anh đã có nhiều cơ hội để chuyển thành nhiều nghề ẩn nhưng anh đã từ chối và giờ anh vẫn đang ở giai đoạn ba của ứng cử viên kiếm thánh. Sẽ cần trải qua ít nhất 5 giai đoạn để trở thành một kiếm thánh, nhưng nó không hề dễ dàng.

“Một người nông dân cũng đang theo đuổi vị trí ấy … Không, một nhà địa chất học chứ.”

Lòng kiêu hãnh của Kraugel đã bị tổn thương. Người dám nói về việc trở thành kiếm thánh lại cầm cuốc và cày thay vì cầm kiếm! Trước khi bàn về việc trở thành một vị kiếm thánh thì ông ta phải sử dụng một thanh kiếm trước chứ!

“Ông không biết gì cả.”

Kraugel đã nói những câu ngắn hơn vì cơn thịnh nộ của anh đã bộc phát.

Taack!

Kraugel sử dụng một hiệu ứng khác của Bước Chân Ánh Sáng Trắng và lao lên không trung như một sao băng. Sức mạnh của nó khiến các cây lúa mì xung quanh bị xẹp và mặt đất phải lún xuống. Đó là ảnh hưởng của ‘Kiếm Sao Băng.’

‘Tuyệt vời!’

Đôi mắt Piaro mở to. Đó không phải là một kỹ thuật dễ sử dụng trừ khi khả năng thể chất của cơ thể đã được nâng lên tối đa. Đây chính là lúc Piaro có thể thể hiện khả năng thực sự của chỉ số cao của ông. Ông gác chéo cây cuốc và cày tay lại để tạo thành một tư thế phòng thủ hoàn hảo tại chỗ Kiếm Sao Băng tấn công vào.

Peeeeeong!

Bộ quần áo trắng của Kraugel phất phơ như một lá cờ bị bão cuốn đi. Biểu hiện của Kraugel đã trở nên nhăn nhó trong khi một nụ cười đã xuất hiện trên khuôn mặt Piaro.

“Thanh kiếm của mình đã bị chặn bởi công cụ canh tác?”

“Toàn thân tôi đang run bần bật! Đúng là một cảm giác phấn khởi!”

Chaaeng! Chaeeeeeng!

Rẹt!

Trận chiến giữa hai người đó tiếp tục. Và Piaro bỗng biến mất trước mắt của Kraugel. Sau đó, ông ta ngay lập tức xuất hiện ở phía sau anh và ra đòn.

“Tốc độ của Drasion …”

Drasion có thể đã bị tiêu diệt, nhưng hắn ta đã hoàn toàn thể hiện được phẩm giá của mình là một trong 33 con đại quỷ. Hắn ta mạnh nhất trong số tất cả các con boss mà Kraugel đã đột kích. Những con quỷ xếp hạng cao nhất cũng không thể so sánh được.

Nhưng một nhà địa chất học lại có khả năng tương tự như Drasion sao. Không, nó còn hơn cả thế nữa. Đây không phải là một nhà địa chất học được. Ông ta chắc chắn là một ẩn sĩ. Sẽ thật tuyệt nếu ông ấy giúp Kraugel, nhưng sự thực thì chính ông ấy đã khiêu chiến trước.

Kaang!

“Phản ứng kịp sao! “

Piaro cảm thấy hài lòng khi Kraugel chặn được đòn tấn công của ông như thể anh ta có mắt sau gáy. Piaro điên cuồng chìm trong niềm vui. Ông thực sự muốn hát và nhảy.

“Mắt mình đã đúng!”

Nó là một ngày giống như bao ngày khác. Ông đã mở mắt lúc bình minh và tập luyện với thanh kiếm trước khi ra cánh đồng làm việc. Ông tận hưởng niềm vui của việc đổ mồ hôi. Sau đó Kraugel đã xuất hiện. Piaro nhận ra ngay một điều lúc ông nhìn thấy người đàn ông mặc đồ trắng đó đi qua. Đó là người này mạnh hơn bất cứ ai ông từng thấy cho đến nay!

“Hahahahat!”

Ông chỉ là một người hỗ trợ trong trận chiến giữa Grid với Song Trùng. Trận đấu tay đôi này chắc chắn sẽ giúp ông cải thiện. Piaro tràn ngập trong niềm vui và lao về phía Kraugel. Cái cuốc trên tay ông hướng về phía ngực của Kraugel và anh ta vội vã tránh nó.

“Mình đang nhanh chóng thích nghi.”

Các kỹ thuật của Piaro có những đường di chuyển rõ ràng. Đó là cuốc và cày được sử dụng như một thanh kiếm và dao găm dựa trên một phong cách kiếm thuật cụ thể. Nhờ đó Piaro đâm rất nhanh và hiệu quả.

Đó là một phong cách dễ dàng để Kraugel nhìn ra.

Chaaeng!

“Hah…”

Piaro phát ra một âm thanh ngưỡng mộ. Thật đáng kinh ngạc khi thấy Kraugel vừa tấn công và phòng thủ bằng thanh kiếm trong một bước di chuyển. Piaro đã bị thương nhẹ và Kraugel khiêu khích ông.

“Ông mạnh đấy, nhưng không phải ông còn quá kém để có thể trở thành một vị kiếm thánh sao?”

Có rất nhiều danh hiệu hàng đầu mà Kraugel đã nắm giữ. Thần Kiểm Soát, Chúa tể Phản công, v.v … Anh có lý do để tự tin nhiều như vậy. Bộ não nhanh nhẹn và khả năng dự đoán chính xác của Kraugel đã giúp anh nhanh chóng nhận ra các dạng tấn công của kẻ thù, còn khả năng phản xạ tinh tế và các động tác chính xác sẽ giúp anh phản công. Dạng thức càng rõ ràng, anh càng dễ phản ứng.

“Tôi cũng biết những thiếu sót của mình. Đó là lý do tại sao tôi đã xin đấu tay đôi.” Nãy giờ, Piaro mới chỉ sử dụng kiếm pháp của đế quốc. Nó giống như khi ông đã chiến đấu với Grid tại Thác Loran trước đây. Nhưng giờ thì mọi chuyện sẽ khác.

Ching!

Piaro vứt cuốc và cày đi. Sau đó, ông chộp lấy thanh kiếm đang nằm ở một góc của cánh đồng và thể hiện một tư thế của Kiếm Pháp Tuyệt Đỉnh.

“Mở mắt ra!”

Vèo!

Đó là tốc độ cực cao. Cú đâm giống như một viên đạn bắn vậy. Kraugel đã bị khoan một lỗ trên người ngay lập tức và máu anh đã tuôn ra. Nhưng Kraugel không thể để địch thủ tấn công mình một chiều được. Nanh Trắng đã uốn cong ra phía ngoài và vô hiệu hóa phần nào được cú đâm. Anh đã nắm bắt chính xác rằng phạm vi hẹp là nhược điểm của một cú đâm.

“Vậy còn đây thì sao? Kiếm Pháp Tuyệt Đỉnh Dạng 1.”

Có một sức mạnh khổng lồ giống như một ngọn núi tỏa ra. Kraugel tính rằng anh sẽ không thể nào phòng thủ lại chiêu này và cố gắng sử dụng Bước Chân Ánh Sáng Trắng. Nhưng các hành động của anh đã bị hạn chế bởi một lực vô hình nào đó. Do vậy, Kraugel đã đáp lại bằng một kỹ năng.

“Kiếm Bão!”

Kwa kwa kwa kwang!

Một cơn bão của những lưỡi kiếm trắng đâm vào nhát chém của Piaro. Và chúng gây ra một vụ nổ mạnh làm rung chuyển cả trái đất.

Chương 242. – Nhiệm vụ Đặc Biệt của Piaro cho Kraugel. –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.