Trong lòng Vương Siêu sấm vang chớp giật bùm tùng xèng.
Thật hay giả vậy? Tạ Bạch liên muốn come out với người nhà vì hắn?!
Tôi đệt. Tôi đệt đệt đệt.
Cái tên này ít nhiều gì cũng có chút thích hắn đúng không? Không được một trăm phần thì cũng được một phần?
Một phần là đủ rồi, quá đủ rồi.
Tạ Trúc Tinh lại có hơi nhụt chí, vươn mình dậy quay lưng về phía hắn, ngồi một bên sopha thở dài.
Vương Siêu là đồ ngốc thiệt hả? Lúc này rồi còn đòi đổi di động cái gì? Hết sức nghiêm túc muốn bàn chuyện come out, thấp thỏm mong chờ muốn cả hai tiếp nhận một tương lai có nhau, cmn hắn lại y hệt kẻ ngốc.
Vương ngu ngốc cũng ngồi dậy, lấy di động mình ra, khều khều lưng Tạ ngu ngốc, “Em nhìn coi, di động anh đã thành vầy rồi.”
Tạ Trúc Tinh nhận lấy điện thoại nhìn thử, màn hình vỡ nát như mạng nhện, ấn mở nguồn cũng không có phản ứng gì, cái này có quăng ra đường cũng chẳng ai thèm nhặt, vậy mà vẫn được nhiệt độ cơ thể Vương Siêu sưởi tới ấm lên.
Vương Siêu vẫn luôn nâng niu nó.
Tạ Trúc Tinh hiểu rõ trong lòng, nhưng vẫn muốn hỏi, “Đã thành vậy rồi, sao anh còn giữ nó?”
Vương Siêu không đáp mà hỏi ngược lại, “Em thật sự không so sánh anh với bạn gái cũ hả?”
Tạ Trúc Tinh quay đầu lại trả lời, “Thật sự không có, có gì đâu mà so, đã nói với anh bao nhiêu lần, em hết tình cảm với cô ấy từ lâu rồi.”
Vương Siêu buồn bực nói, “Anh cũng chưa từng so sánh em với người khác, anh đã quen ai bao giờ đâu.”
Tạ Trúc Tinh chua lè, “Vậy vừa rồi ai mới nói muốn tự thẩm cho ai, ai mà chẳng có chym đúng không.”
Vương Siêu lắp bắp nhích lại gần, dán sát lên lưng cậu thủ thỉ, “Em không biết miệng anh tiện đó giờ hả? Còn coi là thật? Anh thấy thằng kia phiền muốn chết, gặp một lần là muốn đập một lần, ai thèm gì gì đó với nó chứ, có thấy mắc ói không.”
Cái gai này đã cắm trong lòng Tạ Trúc Tinh một thời gian, mỗi khi nhớ lại cảnh tay keyboard chạy tới khiêu khích cậu hôm đó, luôn miệng nhắc chuyện hồi trước bọn họ thân mật ra sao, chỉ còn kém bước kia thế nào… là lại muốn đè Vương Siêu ra quất một trận.
Nếu đã nói tới nước này, cậu cũng thẳng thắn luôn, “Khi đó quan hệ hai người tốt như vậy, nếu cậu ta chưa từng lừa anh, sau đó chọc thủng lớp giấy cửa sổ như em làm, vậy bây giờ sợ là thật sự chẳng tới lượt em.”
Vương Siêu giật mình, “… Giấy cửa sổ gì? Ai có giấy cửa sổ với nó?”
Tạ Trúc Tinh vẫn còn tức bung nóc, “Lúc đó quan hệ hai người không phải chẳng khác gì mấy so với chúng ta khi trước sao?”
Vương Siêu vỗ bốp một phát lên lưng cậu, “Cmn cái gì không khác mấy! Họ Tạ kia, em nghĩ là anh với thằng đàn ông nào cũng được hả?”
Tạ Trúc Tinh kêu, “Anh nhẹ chút.”
Vương Siêu không nghe, lại vỗ cậu thêm hai phát, vỗ tới đau tay mới chịu dừng, khó chịu lầm bầm, “Anh mới không phải người tuỳ tiện vậy đâu!”
Tạ Trúc Tinh thầm nghĩ trong lòng, anh không tuỳ tiện thì ai tuỳ tiện?
Vương Siêu phẫn nộ nói, “Anh không muốn nói xấu sau lưng người khác thôi, cái thằng đó chẳng có chút chuyên nghiệp nào, tết một đầu bím bẩn bẩn thì tưởng đâu mình là rocker, còn tinh tướng hơn cả anh, đừng nói là anh vốn thích con gái, cho dù anh thích đàn ông thiệt cũng không nhìn lọt nó.”
Tạ Trúc Tinh hoài nghi, “Vậy mà anh còn dắt anh ta về nhà ăn cơm?”
Vương Siêu thì thà thì thầm, “Đấy chẳng phải là vì không ai chơi với anh sao? Tuy rằng nó không thật lòng nhưng đối xử với anh coi như khá tốt, rốt cuộc cũng có người chơi cùng với anh, nếu không mẹ anh nhận ra anh bị bạn học cô lập lại chạy tới trường tìm thầy cô, lúc nhỏ thì thôi, anh đã là sinh viên đại học rồi, mất mặt biết bao.”
Tạ Trúc Tinh, “…” Nói gì với hắn cho tốt bây giờ.
Vương Siêu vốn không muốn nhắc lại những việc này, bảo, “Anh thật sự không nhìn lọt thằng đó, cho dù nó chưa từng lừa anh thì anh cũng không hề muốn chơi gay với nó, anh ghét nhất con trai để tóc dài, nó lại còn xấu trai, đừng nói là so với em, so với anh còn kém xa, anh không ngủ nổi luôn á, anh chính là kiểu cuồng nhan sắc, em thấy gái anh tán có ai dưới bảy điểm không? Nếu em mà xấu trai hơn một chút anh cũng chẳng thèm chơi gay với em đâu.”
Tạ Trúc Tinh, “…” Vẫn không vui.
Vương Siêu nhìn mặt cậu, lập tức sửa lời, “Thật ra xấu hơn một chút cũng được, mẹ em thiệt khéo đẻ.”
Tạ Trúc Tinh, “…” Phải cảm ơn mẹ rồi.
Trán Vương Siêu vẫn còn sưng, Tạ Trúc Tinh đi lấy đá lại đây hắn chẳng thèm nhận lấy, cứ ngồi yên đó ngửa mặt lên chờ hầu hạ.
Tạ Trúc Tinh lấy khăn bọc đá lại, chườm lên trán hắn.
Hắn bị lạnh liền nhe răng nhếch miệng.
Tạ Trúc Tinh cười cười.
Vương Siêu ngưng biểu cảm, gọi hắn, “Nè.”
Tạ Trúc Tinh, “Nè ai đó?”
Vương Siêu liếm môi một cái, gọi, “Chồng ơi.”
Tạ Trúc Tinh được lợi lớn, bảo, “Sau này đừng quậy nữa, hai ta cùng sống thật tốt đi.”
Vương Siêu chớp mắt hai lần, hỏi cậu, “Em thật sự quyết định muốn nói với ba mẹ em hả?”
Tạ Trúc Tinh, “Thật, nghĩ kỹ rồi.”
Vương Siêu lại hỏi, “Vậy nếu hai bọn họ không ưng anh thì sao?”
Tạ Trúc Tinh, “Anh yên tâm, em có thể xử lý tốt.”
Vương Siêu khựng vài giây mới đáp, “Ừm.”
Tạ Trúc Tinh thấy hắn như vậy thật là ngoan, vươn tay xoa xoa mặt hắn, ánh mắt lộ ra vẻ yêu thích.
Hắn lay tay Tạ Trúc Tinh, “Đợi lát nữa chườm tiếp, hôn cái trước đi.”
Hai người liền hôn một cái.
Vương Siêu muốn tâm sự vài câu, hỏi cậu, “Em nhớ anh không?”
Tạ Trúc Tinh lại hôn hắn một cái.
Vương Siêu không hài lòng, “Đừng hôn, anh cũng không nhớ em.”
Tạ Trúc Tinh chườm đá lên trán hắn, đột nhiên nói, “Em tới biệt thự nhà anh tìm anh, trong nhà không có ai, mấy khóm hoa trong sân đều sắp chết héo.”
Vương Siêu ngẩn ra, mừng tít mắt, “Bây giờ chỉ có mình anh hai anh ở đó, bệnh viện của ổng tăng ca suốt ngày, hoa héo đã tính là gì, chính ổng cũng sắp chết héo rồi.”
Hắn lại hỏi tiếp, “Vậy nếu anh vẫn không về, em thật sự định đi tìm anh cả anh hỏi hả?”
Tạ Trúc Tinh vặn ngược, “Không thể tìm ảnh sao?”
Vương Siêu nghiêm túc hù hoạ cậu, “Không thể để cho ổng biết hai ta có gì với nhau đâu, ổng mà biết có khi đạp chết em thiệt đó.”
Tạ Trúc Tinh nhìn hắn một lát, “Được, em không tìm ảnh.”
Video hai người đánh nhau ở Tam Á đã được tung ra gần một tuần, fan hâm mộ chiến nhau rối tinh rối mù, weibo của hai người Tạ Vương vẫn chẳng hề có động tĩnh.
Hơn một giờ đêm hôm ấy, Leo Vương đăng một weibo mới, “Nhao nhao cái gì, chúng tôi vẫn ổn.”
Tomas Tạ thả like.
Fan hai nhà Tạ Vương nhất thời ồ lên, đây là hai idol tự hoà giải? Hay là phòng quan hệ công chúng của công ty yêu cầu? Chẳng ai thèm tin lời trưởng nhóm, lại ầm ĩ một trận.
Ngược lại nhóm fan Hoa Vương sinh tồn trong kẽ hở, tưởng đâu đã đi tới đường cùng rốt được cũng nhận được miếng đường hiếm có, vui sướng chẳng khác nào tết đến.
Lưu Thông Minh coi như yên tâm.
Lãnh đạo công ty đã chất vấn y mấy lần, IceDream là do một tay D.K nâng đỡ thành nhóm nhạc hot, thành tích đại bạo của album thứ hai cũng không tính cho y, ngược lại mấy vụ nội chiến đánh nhau tin xấu các thứ đều do y đội nồi.
Rốt cuộc Tạ Vương cũng coi như làm hoà, y cũng có thể thoải mái được vài ngày.
Bấy giờ đã gần cuối năm, hoạt động nhóm bắt đầu tăng lên.
Có điều bầu không khí vẫn luôn quái quái.
Cao Tư Viễn hẹp hòi ghen tị, lần trước vì webdrama bị gỡ nên tính tình bùng nổ, sau khi trực tiếp xé rách da mặt với Tạ Trúc Tinh thì đã có chút xa lạ với mọi người.
Có điều vấn đề dường như không chỉ xuất hiện trên người hắn ta.
Album rap của Quý Kiệt đã phát hành, thành tích bán đĩa và lượt nghe trực tuyến đều cực kỳ kém.
Vở nhạc kịch Trình Diệu tham gia không ăn khách, có tiếng nhưng không có miếng.
Chương trình thực tế Dương Tiêu Mục làm MC cố định chiếu xong rồi, rating ảm đạm.
Tạ Trúc Tinh vẫn chưa thoát khỏi ảnh hưởng trái chiều từ vụ đánh nhau ở Tam Á, đánh nhau ở nơi công cộng đối lập quá lớn với hình tượng trước giờ của cậu, đặc biệt sau khi cậu với Leo Vương đăng weibo hoà giải, rất nhiều fan thường xuyên đại chiến Ngựa giống của cậu đều bảo rất thất vọng, tỏ ý muốn thoát fan.
Công ty cũng nghĩ ra trăm phương ngàn kế nhưng hiệu quả rất ít, webdrama bị gỡ công ty thật sự hết cách, thị trường rap vốn đất chật người đông, nhạc kịch cao siêu ít người hiểu, show thực tế thì giành khán giả với nhau, dư âm của video đánh nhau chỉ có thể đợi nó từ từ mờ đi.
Mọi việc bất lợi, mọi người đều như lội ngược dòng nước.
Chỉ có bên trưởng nhóm là khác, thiết lập tính cách nghệ thuật gia cao ngạo của hắn đã sớm bị bắn rụng, cả ngày cà lơ phất phơ, video đánh nhau tung ra fan của hắn cũng chẳng coi là gì — “Idol nhà tụi tui tính tình vốn hung hăng”.
Bài hát solo của hắn đã định sẽ phát hành vào đúng Tết dương 2016, tung ra teaser, các nhà phê bình âm nhạc nổi tiếng đều rất coi trọng.
Ngày 31 tháng 12, sáu người cùng tham gia buổi diễn mừng năm mới của đài truyền hình.
Tổng cộng hát ba bài, xuống sân khấu xong Vương Siêu đi nhận một cú điện thoại, lát sau liền vui mừng trở về. Mấy thành viên khác đều không có ở đó, chỉ còn Dương Tiêu Mục đang tán gẫu với Tạ Trúc Tinh, hắn liền hỏi thẳng cậu, “Lương ca nói chương trình mới có thể dẫn em theo, em có hứng thú không?”
Tạ Trúc Tinh liếc nhìn Dương Tiêu Mục theo bản năng.
Dương Tiêu Mục thức thời nói, “Tôi đi tìm bọn Quý Kiệt.”
Thấy y đi rồi Tạ Trúc Tinh mới bảo Vương Siêu, “Đừng nói mấy chuyện đó trước mặt người khác, gần đây vốn đã không ai thuận lợi rồi.”
Vương Siêu xem thường, “Dương Tiêu Mục có sao đâu, nếu là Cao Tư Viễn ở đây nhất định anh không nói. Nè, em có hứng thú không? Là một chương trình trông con nít, có thể sẽ hơi cực.”
Tạ Trúc Tinh nghi ngờ hỏi, “Trông con nít sao? Không phải anh ấy đang quay show trinh thám hả? Hình như còn có Viên Thuỵ tham gia mà?”
Vương Siêu đáp, “Ổng kêu không phải show đó, show trinh thám đó Lương ca chỉ là nhà đầu tư thôi, ổng tham gia mỗi một tập à, sau này không có ổng nữa. Show anh đang nói là show truyền hình cáp, tìm mấy minh tinh với mấy đứa nhóc, minh tinh đóng giả làm ba của tụi nhóc, bây giờ ổng mới đang chuẩn bị thôi. Anh còn tưởng đâu ổng định rủ anh tham gia, anh làm sao trông được con nít, kết quả là ổng hỏi anh xem em có rảnh không, anh chưa đồng ý với ổng đâu, để coi em muốn đi không đã.”
Tạ Trúc Tinh nói, “Muốn mời em đến đâu chứ? Còn không phải nể mặt anh, nếu không sao không trực tiếp hỏi thẳng em mà còn quanh co lòng vòng tìm anh trước.”
Vương Siêu cười hì hì đáp, “Cái này em đổ oan ổng rồi, ổng sợ anh nghĩ nhiều á, dù sao để bạn trai anh đi nuôi con người khác thì cũng phải hỏi ý kiến anh trước chứ.”
Tạ Trúc Tinh cười hỏi hắn, “Vậy anh có nghĩ nhiều không?”
Vương Siêu nhấc tay bảo đảm, “Không nghĩ nhiều, em cứ luyện tay nghề một chút đi, sau này nếu chúng ta muốn nhận nuôi một đứa nhóc thì toàn bộ dựa vào em đó, đừng có hi vọng gì ở anh.”
Qua Tết dương, hai người đến nhà mới kiểm tra độ formaldehyde, đạt tiêu chuẩn, có thể dọn vào.
Hai bọn họ dọn nhà rất đơn giản, kéo valy tới là được, đang chuẩn bị về dọn đồ thì Tạ Trúc Tinh nhận được điện thoại của Lưu Thông Minh, vừa mở miệng là hỏi ngay, “Có phải Lương Tỉ âm thầm mời cậu tham gia show không?”
Nhanh như vậy đã lộ tiếng gió rồi? Tạ Trúc Tinh định giả ngu, “Show gì?”
Lưu Thông Minh tặc lưỡi một tiếng, “Đừng giả ngốc, chính là show trinh thám kia đó, bên trên đã biết cả rồi, sao cậu không nói với tôi trước?”
Tạ Trúc Tinh, “… Show trinh thám?”