“Alo Mẹ!Có việc gì vậy ạ?”- Cậu
“Con đang đâu về nhà đi”- Mẹ Cậu
“Bây giờ ạ?”- Cậu
“Đúng”- Mẹ Cậu
“Vâng”- Cậu
Có chuyện gì vậy?- Cô thấy Cậu tắt điện thoại khuôn mặt trầm xuống
Mẹ Anh gọi tìm Anh...Em vào nhà cẩn thận nha Anh về trước được chứ?- Cậu mở cửa cho Cô khó xử
Ừm...Vậy Anh về đi Em vào trước đây- Cô nghe vậy cũng chỉ nhẹ gật đầu rồi bước xuống xe
Cậu cũng tạm biệt Cô nhanh rồi quay xe đi về vì không biết Me tìm mình có chuyện gì quan trọng không?.Cô nhìn theo Cậu khuôn mặt lo lắng trong đầu hiện rõ câu hỏi to đùng liệu có phải Mẹ Cậu biết hết mọi chuyện rồi sao?
Có việc gì vậy mẹ?Cô đến đây làm gì?- Cậu đi vào nhà nhìn mẹ thì thấy Minh Châu đang ngồi gần Mẹ mình quay sang khuôn mặt lạnh lùng với Cô
Minh Châu tới tìm Con sao Con lại nói chuyện như vậy chứ?- Mẹ Cậu nhìn Minh Châu cười trừ khó xử rồi nhìn Cậu khuôn mặt nghiêm khác
Anh không muốn Em đến nhà hàng tìm Anh nên Em đến nhà thăm Anh xem dạo này Anh sao rồi?- Minh Châu cố gắng không quan tâm tới lời nói của Cậu đi lại khoác tay Cậu cười đau khổ
Tôi với Cô thân thiết vậy sao?Tôi không ốm yếu gì cả Cô mất công đến thăm Tôi rồi - Cậu hảy tay Minh Châu ra giọng nói lạnh lùng
Tại sao Anh lạnh nhạt với Em như vậy hả?- Minh Châu khuôn mặt tức giận nhìn Cậu nhưng không thể bộc lộ ra ngoài
Cô biết rồi còn hỏi?- Cậu nhìn Minh Châu vẫn ánh mắt lạnh lùng vậy
Minh Thiên!- Bố Cậu ngồi đọc báo thấy Cậu thái độ không tốt với Minh Châu làm Cô không nói lời nào thêm nên mới lên tiêng nhìn Cậu
Không có chuyện gì Con xin phép lên phòng trước- Cậu cúi đầu chào bố mẹ rồi đi lên phòng không dành cho Minh Châu một ánh mắt nào
À...Minh Châu chắc nó mệt vì công việc nên mới nói chuyện như vậy cháu đừng để bụng nhé- Mẹ Cậu nhìn Minh Châu khó xử
Không có gì đâu ạ!Cháu nhớ Cháu có việc Cháu đi trước!Tạm biệt hai bác ạ!- Minh Châu cười khổ nhìn Mẹ Cậu rồi cũng tạm biệt họ nhanh rời đi
Anh coi lại tính cách con trai Anh kìa- Mẹ Cậu ngồi gần lại chỗ Bố Cậu giựt tớ báo bỏ sang một bên
Người ta nói “Con hư tại Mẹ “ do Em cưng chiều nó quá nên nó mới vậy?- Bố Cậu quay sang uống trà nhìn Mẹ Cậu cười trêu đùa
Anh...- Mẹ Cậu nghe vậy tức giận nhưng đúng sự thật nên không biết nói gì
Chuyện tình cảm cứ để nó tự nhiên!Em đừng can thiệp vào chuyện của nó làm gì nó cũng lớn rồi- Bố Cậu vỗ vai mẹ Cậu rồi lại đọc báo tiếp
- -------
Chiều nay Em rảnh chứ?- Đưa tới cửa nhà hàng Cậu nhìn sang Cô
Có việc gì sao?- Cô nhìn Cậu khó hiểu
Anh đưa Em đi dạo- Cậu xoa đầu Cô ấm áp
Cũng được!- Cô cười vui vẻ nhìn Cậu
Vậy tan làm Em chờ Em- Cậu cũng cười nhìn Em
Được!Vậy Em vào làm trước nha- Cô cười tạm biệt Cậu rồi đi vào nhà hàng trước
Vui ghê ha- Ngọc thấy Cô cười vui vẻ thì đi lại trêu trọc
Vui chứ- Cô cứ cười ngây ngốc nhìn Ngọc
Thảo Phương?- Nhật Lâm đi lại chỗ Cô khuôn mặt đầy căng thẳng
Có việc gì vậy Nhật Lâm?- Cô đang cười nhìn Ngọc nghe vậy thì cả hai người quay lại nhìn Bảo Lâm thắc mắc đặc biệt là Cô
Chiều này Cậu rảnh không?- Nhật Lâm gãi đầu có chút ngại ngùng nhìn Cô
Chiều nay...Tớ bận mất rồi?Có việc gì sao?- Cô nhìn Nhật Lâm khó xử
À không có gì đâu Tớ về làm việc đây- Nhật Lâm cười chua xót nhìn Cô rồi nhanh đi về chỗ làm việc
Mày cứ để tình trạng như này sao?- Ngọc quay lại nhìn Cô
Biết làm sao được chứ?- Cô khuôn mặt ủ rũ nhìn Ngọc,Cô cũng không biết làm sao để nói rõ với Nhật Lâm được đây...
Mày phải làm rõ mọi chuyện chứ?Cứ nói là Mày có người yêu rồi vậy là xong- Ngọc vỗ vai Cô Ngọc cũng không muốn thấy Nhật Lâm cứ đặt hết tình cảm mình vào Cô nhưng chẳng nhận lại được gì...
Ừm!Tao sẽ cố gắng- Cô gật đầu mệt mõi rồi quay lại làm việc cho tâm trạng bớt quan tâm mấy chuyện như vậy lại
- -------
Chúng ta đi đâu- Tan làm Cô đi ra chỗ xe Cậu nhìn Cậu tò mò
Anh đưa Em đi mua sắm- Cậu nhìn Cô cười
Em nhiều đồ lắm rồi!- Cô nghe vậy thì từ chối Cậu
Không nhiều lời!- Cậu không quan tâm lời nói Cô mà mở cửa xe cho Cô
Không có lần sau đâu nha- Đợi Cậu ngồi lên xe Cô nhìn Cậu ánh mắt đe dọa
Vâng- Cậu xoa đầu Cô ấm áp rồi lái xe đi
Tôi sẽ không để mấy người vui vẻ như vậy đâu!- Minh Châu từ xa chứng kiến mọi chuyện hai tay nắm chặt tay lái rồi cũng lái đi theo sau Cậu
“Alo Bác ạ!Không nay cháu mới bác đi mua sắm được chứ ạ?”- Minh Châu
“Không cần phải như vậy đâu!Bác còn đang khó xử chuyện hôm trước với cháu nữa”- Người phụ nữ giọng nói khó xử
“Không sao ạ!Cháu đang ở Trung tâm mua sắm A đường X Bác đến đi ạ”- Minh Châu
“Vậy đợi Bác một chút nha!”- Người phụ nữ
Sau khi đi theo Cậu đến Trung tâm mua sắm Minh Châu nhìn theo hai người tình từ nên khó chịu nhếch môi cười chua xót rồi lấy điện thoại gọi cho Mẹ Cậu chủ yếu để phá đám cuộc hẹn của Cậu
Em muốn mua gì?- Cậu dẫn Cô lên khu quần áo rồi nhìn Cô
Em sao cũng được?- Cô nhìn xung quanh đều là hàng hiệu nên nhìn Cậu cười trừ
Hay Anh dẫn Em đi mua giày được chứ?- Cậu nhìn Cô cười
Giày sao?Được!- Cô miễn cưỡng gật đầu trong lòng bỗng khó chịu chẳng lẽ Cậu không biết tặng giày hai người yêu nhau sớm chia tay sao? ( Senn không biết điều đó là thật không?nhưng nghe nhiều bạn nói tặng giày sớm chia tay ^_^)
Cậu đưa Cô tới cửa hàng Giày-Giày cao gót đủ các loại...nhưng Cô chỉ chọn đại cho mình đôi giày sneaker màu trắng nhẹ nhàng vì Cậu cứ chọn cho Cô mấy đôi đắt tiền nên làm Cô khó xử.Thấy Cô chọn đôi sneaker màu trắng Cậu cũng chọn cho mình một đôi như vậy...
Đưa Em đi mua quần áo được chứ?- Cậu nhìn sang Cô cười Cậu muốn bù đắp tất cả với Cô trong thời gian xa nhau
Giày là được rồi mà!Em không cần nhiều đâu- Cô khó xử nhìn Cậu,Cô chẳng cần mấy đồ đắt tiền giá trị gì cả chỉ cần hai người yêu nhau hạnh phúc là được rồi
Bộ đồ đôi kia Em thấy sao?- Cậu nhìn bộ đồ rồi nhìn sang Cô
Vậy mua bộ kia nữa rồi chúng ta đi về nha!- Cô nhìn cũng ưng mắt vì áo màu trắng có hình một nam một nữa thời đi học đang cười vui vẻ với nhau cũng giống Cô với Cậu năm ấy nên gật đầu nhìn Cậu
Ừm!- Cậu nghe vậy vui vẻ nắm tay Cô đi lại chỗ cửa hàng
Mua xong hai người vui vẻ nắm tay nhau đi ăn Cô vui vẻ nắm tay Cậu cười đùa cảm giác như có cả thế giới trong tầm tay vậy
Minh Thiên....