Phàm Nhân Lộ

Chương 57: Chương 57: Khắc




Sâu trong rừng rậm khu phía đông, không có tiếng bất kỳ loại động vật nào, không có tiếng chim hót, thậm chí cũng không hề có gió. Chỉ có từng tiếng lạo xạo ghê rợn, một bông hoa thật lớn đang chậm rãi nhai, từ nụ hoa lộ ra một cái chân người.

- Ngươi có thể đừng ăn tươi như vậy hay không, thật ghê tởm. - Một đại hán cao lớn nói. Nhìn bên ngoài hắn khá giống với con người, tuy nhiên hắn có tận 3 đôi mắt, trên trán mọc ra một cái sừng lớn.

Bông hoa mở hé nụ hoa, lộ ra bên trong là một khuôn mặt kiều diễm, hai cái răng nanh lộ ra, vẫn đang nhai lạo xạo:

- Bớt nói láo đi, hôm nay các ngươi săn được mấy tên rồi.

- Lần này mới săn được bốn tên, chất lượng có vẻ tốt hơn lần trước a. - Lên tiếng là một tên ma tộc khác, tên này trên đầu không có sừng, trọc lóc, nhưng sau lưng lại bốc khói trắng, rất quỉ dị. - Ngươi thế nào rồi, Khắc.

Cả ba tên cùng nhìn lên phía trên, ngồi trên một cành cây là một Ma Tộc cực kỳ cao lớn, hai đầu bốn tay, khuôn mặt bên trái có một vết sẹo dài kéo thẳng xuống ngực, rất ghê rợn. Hắn đang hấp thu một viên Hồn Tinh nhỏ màu đỏ rực.

- Chất lượng khá tốt, ta sắp đột phá.

Hoa Yêu cười hắc hắc:

- Đột phá a đột phá,chẳng lẽ không sợ đột phá xong bị giết sao. Mà ta nghe nói Đường Lang đi đời rồi.

Khắc hừ lạnh:

- Chết thì chết, tên đó đáng lẽ nên chết lâu rồi, thực lực chỉ vậy cũng muốn tranh đồ ăn với chúng ta.

Nhãn Ma cười nói:

- Thức ăn lần này cũng có nhiều khúc xương cứng đấy, cẩn thận lật thuyền trong mương.

- Nãy ta đã gặp một tên. - Vụ Ma gầm gừ - hắn mặc áo choàng, nhìn không rõ mặt. Thực lực khá mạnh, có thể chạy thoát khỏi tay ta.



Nhãn Ma cười khẩy:

- Nếu không phải vì ngươi tự tin quá thì ta đã bắt được nó rồi.

- Ngươi.

- Đủ rồi - Khắc quát - ta nhận được thông tin, sẽ có một “vị đại nhân” đến đón chúng ta rời khỏi đây. Thời gian là trong Kỳ Tuyển Chọn lần này. Tuy nhiên lần này mục tiêu của chúng ta là tên Giáo sư dẫn đường, bọn tôm tép không cần quá để tâm.

Vụ Ma, Nhãn Ma, Hoa Yêu đứng bật dậy, đồng thanh nói:

- Thật sao? Có người đến đón chúng ta?

Khắc trầm trọng gật đầu:

- Đúng, nhưng cần chúng ta phải bao vây được tên Giáo sư đó. Theo như thông lệ, hắn sẽ không ra tay với chúng ta, chỉ cần chúng ta dây dưa với hắn, tạo cơ hội cho “đại nhân” bố trí kết giới phong ấn bắt người là được.

Hoa Yêu nói:

- Độc của ta chỉ sợ không thể ảnh hưởng đến hắn.

Khắc lục lọi trong người, ném cho Hoa Yêu một viên đan dược:

- Cầm lấy, “đại nhân” nói ngươi dùng cái này, độc tính sẽ tăng lên gấp một trăm lần, đủ để độc ngã một con rồng, chứ đừng nói chỉ là độc một tên Giáo sư của Phá Diệt Viện. Viên đan dược này chỉ có tác dụng trong vòng một giờ, cân nhắc mà sử dụng.

Hoa Yêu hấp tấp tiếp lấy viên đan dược, miễn là được rời khỏi chỗ chết tiệt này, hắn chấp nhận làm tất cả mọi thứ. Nhãn Ma hỏi:

- Khắc, ngươi đã gặp tên Giáo sư lần này chưa?



Khắc Ma đáp:

- Ta đã quan sát từ xa, cũng có thử ra tay gần đó. Tên Giáo sư lần này là nữ, tên là Bạch Lan Chi. Cô ta đi cùng một tổ đội Nhân Tộc nhỏ tuổi. Trong đó có một tên khá nhạy cảm, ta ra tay hai lần trong khoảng cách mười dặm đều bị phát hiện. Vậy nên chúng ta phải bố trí cách bọn chúng ít nhất 20 dặm. Hoa Yêu rải độc, Vụ Ma bố trí sẵn huyễn thuật, ta nhớ ngươi có một bộ Trận Kỹ phải không? Lấy ra dùng đi. Nhãn Ma, ngươi và ta sẽ tấn công bọn chúng. Lưu ý không được giết hết. Chúng ta cần tranh thủ thời gian.

- Tên khốn, làm sao ngươi biết ta có Trận Kỹ. - Vụ Ma trợn mắt, tức giận quát.

Khắc lạnh lùng cười:

- Bao nhiêu năm trời ở trong đây, ngươi nghĩ rằng có gì có thể giấu ta sao? Nếu không phải ngươi cũng có chút tác dụng, ta đã giết ngươi từ lâu rồi.

Vụ Ma chậm rãi vận Khí, sát khí trào ra, nhìn chằm chằm Khắc. Hoa Yêu hắc hắc cười lạnh, lui về phía sau. Nhãn Ma nắm lấy cánh tay Vụ Ma, nói:

- Để thoát được ra khỏi đây rồi tính.

- Hừ. - Vụ Ma tức giận hừ một tiếng, gạt Nhãn Ma sang một bên, rời khỏi đây. Hắn cũng biết ngay cả hắn và Vụ Ma liên thủ cũng chưa chắc đánh lại Khắc. Chỉ cần rời khỏi đây trở về với Vương, hừ hừ, hừ hừ hừ…

Khắc cười khẩy, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn cả ba tên bên dưới như nhìn ba xác chết. Hắn là ma duy nhất được đưa đi, còn bọn chúng cũng muốn thoát khỏi đây, mộng tưởng hơi quá rồi a.

Nhãn Ma nhíu mày hỏi:

- Làm thế nào chúng ta dẫn chúng vào bẫy?

Khắc lấy ra một vật, tung lên trên không. Chính là viên Hồn Tinh Vô Thuộc Tính, nhiệm vụ mà Bạch Lan Chi giao ra:

- Bọn chúng phải đến. Hoa Yêu, bắt đầu rải độc đi. Nhãn Ma, không cần ta phải nói chứ.

Nhãn Ma gật đầu, theo hướng Vụ Ma rời đi. Trận Kỹ của Vụ Ma phải được cả hai người bọn hắn thiết kế, quyết không thể xảy ra sai sót. Quan trọng nhất là phải trở về với Vương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.