Dịch giả: Độc Hành
Hàn Lập đối mặt thế công của hai người béo gầy, không có ý trốn tránh chút nào, trên người bỗng nhiên Kim Quang đại phóng, trực tiếp đánh tới Tinh Quang quỷ đầu đầy trời.
“Vừa vặn tới!”
Hắc y mập mạp thấy vậy, trong miệng chợt quát một tiếng, hai tay áo cuốn phía dưới, tinh sa đầy trời đều bay về phía Hàn Lập, đi được nửa đường liền nhao nhao bạo liệt ra, hóa thành một lôi quang bao quanh to cỡ căn phòng, che mất nửa bầu trời.
UỲNH UỲNH RẦM RẦM tiếng nổ mạnh, thanh thế kinh người.
Hầu như cùng một thời gian, Hắc y gầy còm đưa ngón tay khô héo điểm một cái vào hư không chỗ Hàn Lập.
Quỷ đầu đầy trời đột nhiên biến ra rất nhiều, há to cái miệng rộng, phun ra từng đạo ô quang đen kịt đánh tới phía Hàn Lập.
Ô quang này nhìn như bình thường, lại tản mát ra một cỗ khí tức ăn mòn cực kỳ mãnh liệt, dường như có thể ăn mòn hoà tan cả Hư Không, những nơi đi qua nổi lên từng tầng rung động, trở nên mơ hồ không rõ.
Kim quang trên thân Hàn Lập trở nên đậm đặc, thân hình bắt đầu mơ hồ, tốc độ đột nhiên nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, bay vào bên trong ô quang Tinh Quang đầy trời.
Hắn không chỉ có tốc độ cực nhanh, hơn nữa biến hoá tả hữu hết sức xảo diệu, bất luận lôi quang che khuất bầu trời hay là ô quang đen kịt dày đặc, nhìn như muốn bao phủ thân hình hắn, nhưng mảy may không thể.
Đúng là lúc này hắn đang thi triển thần thông “Nghịch Chuyển Chân Luân“.
Hai người béo gầy vội vàng phóng xuất thần thức, đều muốn tập trung vị trí Hàn Lập, một khắc trước khó khăn lắm mới miễn cưỡng thấy rõ động tác của Hàn Lập, nhưng một khắc sau hắn đã biến thành hơn mười người, thành thạo tránh né công kích đầy trời.
Ngôi sao chung quanh Lôi Quang bạo liệt, ô quang quỷ đầu gào thét, nguyên bản đều là công kích cực nhanh, vô cùng lợi hại, nhưng lúc này lại có vẻ chậm chạp, kém cỏi.
Hai người béo gầy thấy cảnh này, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Nhưng hai người chưa kịp làm ra cử động nào khác, Hàn Lập đã xuyên qua đầy trời ngôi sao cùng quỷ đầu ô quang, thân hình như quỷ mị xuất hiện giữa hư không cách hai người chưa đầy trăm trượng, kim quang chói mắt trên người chẳng biết lúc nào đã tiêu tán không thấy.
Lúc này hai người béo gầy mới kịp phản ứng, thân hình bắn ngược về phía sau, trong mắt đều hiện lên một tia kinh hãi.
Bọn họ có thể tu luyện đến Chân Tiên Cảnh Hậu Kỳ, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, lập tức liền đưa ra đối sách.
Hắc y mập mạp há miệng phun ra hai tấm thuẫn óng ánh có hình tam giác, quay tít một vòng quanh thân thể y, sau đó hóa thành một tầng màn sáng óng ánh dày đặc.
Đồng thời Tinh Quang đầy trời lóe lên, hóa thành vô số vòng trong Tinh Quang, quét về phía Hàn Lập.
Cùng lúc đó, trong miệng Hắc y gầy còm cũng tụng đọc nhanh chú ngữ, trong cơ thể phát ra thanh âm ca ca.
Thân thể của gã thình lình biến lớn bành trướng nhanh chóng, da thịt bên ngoài thân lại nhanh chóng biến mất, thoáng chốc toàn bộ cơ thể biến thành một cỗ hài cốt màu đen cực lớn cao vài chục trượng.
Khí tức vô cùng to lớn từ bên trong hài cốt màu đen bộc phát, cơ hồ tăng gấp đôi so với lúc trước.
Hai mắt hài cốt màu đen chớp động ánh sáng màu đỏ, một tấm cốt thủ cực lớn, năm ngón tay như năm cự kiếm màu đen, phía trên quấn quanh hoả diễm đen kịt, trảo xuống đầu Hàn Lập.
Hai người hiển nhiên hợp tác đã lâu, cho nên vừa ra tay liền ăn ý dị thường, không cho Hàn Lập cơ hội chút nào.
Nhưng vào lúc này, trên thân Hàn Lập nổi lên kim quang chói mắt, một viên luân Kim sắc xuất hiện ở phía sau lưng hắn, nhanh chóng xoay tròn.
“Ô...ô...n...g” một tiếng!
Một tầng gợn sóng Kim sắc từ trên người hắn lan ra, trong khoảnh khắc bao trùm phương viên ngàn trượng Hư Không, bao phủ hai người béo gầy vào trong đó.
Thân hình hai người ở trong gợn sóng Kim sắc đột nhiên bị trì trệ.
Không chỉ thân thể của bọn họ, còn có hoả diễm Linh quang trên người, vòng tròn Tinh Quang từ không trung rơi xuống, dường như bị đông kết bất động tại đó.
Nói là bất động cũng hoàn toàn không chính xác, thật ra là trì hoãn gấp trăm ngàn lần, tuy rằng vẫn còn chậm rãi di động, nhưng thoạt nhìn cùng bất động hầu như không khác nhau mấy.
“Cái này là... Thời Gian Pháp Tắc!”
Trên mặt hoa phục thanh niên ở phía xa biến sắc, lúc này bất chấp Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đang bị Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn khốn trói, thân hình gã nhoáng một cái bay đến hướng hai người béo gầy.
Mà lúc này, thân hình Hàn Lập đột nhiên điên cuồng hiện ra phía dưới, trong khoảnh khắc huyễn hóa thành một Kim sắc Cự Viên cao trăm trượng, thân hình khẽ động, hai quả đấm to lớn trải rộng Ngân sắc đường vân hung hăng oanh tới hướng hai người béo gầy.
Đối với công kích của Cự Viên, hai người béo gầy dường như không hay biết, vẫn bảo trì bộ dáng như trước.
Rặc rặc một tiếng!
Dưới cỗ man lực không cách nào nói rõ, màn sáng tinh bích quanh người hắc y mập mạp bị đánh nát dễ như trở bàn tay, cự quyền không ngừng chút nào đánh lên trên người y.
Đồng thời một cự quyền khác đập lên trên hài cốt màu đen do Hắc y gầy còm biến thành.
Hầu như ngay lúc nắm đấm chạm đến hai người, trong nháy mắt gợn sóng Kim sắc thu lại, hết thảy tốc độ khôi phục lại như cũ.
“Phanh” một tiếng, thân thể hắc y mập mạp đột nhiên bạo liệt ra, biến thành thịt nát đầy trời.
Mà bộ hài cốt màu đen nhìn như không thể phá vỡ thình lình cũng vỡ vụn từng khúc ra, hóa thành một mảnh xương vỡ đen kịt đầy trời.
Thần Hồn hai người cũng bị Chân Ngôn Bảo Luân Cầm Cố, căn bản không thể làm ra bất kỳ phản ứng nào, liền ngay lúc thân hình bị cỗ man lực đánh xuống, cũng theo đó biến mất đi.
Hết thảy nói rất dài dòng, bởi vì ảnh hưởng của Chân Ngôn Bảo Luân, kỳ thật phát sinh chưa đầy một hơi. Lúc này thân hình hoa phục thanh niên khó khăn lắm mới đến trên không của Cự Viên, thấy cảnh này, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Mặc dù gã cũng dự đoán thực lực của Hàn Lập, nhưng bất luận thế nào cũng không nghĩ tới hai gã tu sĩ Chân Tiên Cảnh Hậu Kỳ ở trong tay đối phương lại không thể sống quá một lát công phu.
Đang cân nhắc, một tay hoa phục thanh niên phất lên.
Một đạo ô quang bắn ra, là một quái kiếm đen kịt khác, hình như răng thú, trên thân kiếm khắc vô số phù văn màu đen, lan ra một cỗ khí tức pháp tắc.
Kiếm quang Hắc Kiếm đại phóng, lóe lên hóa thành cự kiếm màu đen lớn trăm trượng, chung quanh thân kiếm hiện ra một hư ảnh giao long màu đen, chém về phía Kim sắc Cự Viên.
Tinh quang trong mắt Kim sắc Cự Viên lóe lên, Chân Ngôn Bảo Luân sau lưng bỗng nhiên nghịch chuyển, nhoáng một cái chui vào trong cơ thể, biến mất không thấy nữa.
Thân hình Cự Viên đột nhiên mơ hồ một cái, biến mất vô tung, làm cho cự kiếm màu đen chém vào khoảng không.
Một ảo ảnh Kim sắc như ẩn như hiện hiển hiện ra, bay về hướng Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn đằng xa, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Hoa phục thanh niên biến sắc, thân hình lập tức như điện vọt trở về, nhưng mà so với độn tốc quỷ dị của Kim sắc Cự Viên vẫn là kém rất nhiều.
Gã chỉ bay được hơn phân nửa khoảng cách, Kim sắc Cự Viên đã đến Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn trước, không nói hai lời há miệng phun ra một ngụm máu.
Tinh huyết lập tức bốc cháy lên, hóa thành một đạo huyết sắc hỏa diễm, bên trong có vô số huyết sắc phù văn nhảy lên, vọt tới hướng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.
Bay đến phụ cận, Huyết Diễm nhoáng một cái, liền giống như vật vô hình, trực tiếp xuyên thấu qua quầng sáng cùng kén tằm màu xám, chui vào bên trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.
Nguyên bản Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bị áp chế, lại lần nữa ánh sáng màu xanh đại phóng, xé rách từng tầng kén tằm màu xám chung quanh ra, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, vẫn giãy giụa không thoát ra được quầng sáng màu xám.
“Mơ tưởng!”
Hoa phục thanh niên phẫn nộ quát một tiếng, đang muốn bấm niệm pháp quyết thi pháp.
Kim sắc Cự Viên bỗng nhiên quay người lại, Kim Quang trên hai nắm đấm đại phóng, hai cánh tay mơ hồ một cái, huyễn hóa ra vô số ảo ảnh.
Trong chốc lát, tiếng rít nổi lên!
Rậm rạp chằng chịt Kim sắc quyền ảnh trong hư không hiển hiện phóng tới, điên cuồng công kích về phía hoa phục thanh niên.
Quyền ảnh chưa thật sự rơi xuống, một cỗ man lực vô hình đã quét sạch xung quanh, bao phủ hết thảy hư không chung quanh hoa phục thanh niên, khiến cho thân hình gã trì trệ.
Hoa phục thanh niên tránh cũng không thể tránh được, cánh tay vung lên, một tấm thuẫn màu đen bắn ra, hóa thành một tầng màn sáng màu đen chắn ở trước người.
Ầm ầm tiếng nổ lớn!
Từng đoàn từng đoàn quyền ảnh đấm vào màn sáng màu đen, hóa thành một kiêu dương bạo liệt ra chung quanh, nhưng mà màn sáng màu đen chỉ hơi rung rung, vẫn lù lù bất động.
Bất quá gã cũng bị ngăn cản ở phía xa, nhất thời không cách nào tới gần.
Kim quang trên toàn thân Kim sắc Cự Viên lập loè, dưới xương sườn Kim Quang lóe lên, thình lình lại dài ra hai cánh tay, nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.
Quang mang trên bảy mươi hai chuôi phi kiếm lần nữa hiện ra, thình lình hòa làm một thể, hóa thành một chuôi cự kiếm màu xanh, mặt ngoài quấn quanh Kim sắc hồ quang điện vừa thô vừa to, tê tê...ê...eeee rung động, phát ra tiếng sấm đáng sợ.
Ô...ô...ô...n...g!
Cự kiếm màu xanh rung động mãnh liệt, sau đó nhoáng một cái biến thành một kiếm quang màu xanh to trăm trượng, hung hăng trảm lên quầng sáng màu xám.
Khí tức lăng lệ vô cùng ác liệt từ trên kiếm quang màu xanh lan ra, những nơi đi qua Hư Không vặn vẹo chấn động, phát ra âm thanh ù ù rung động mãnh liệt.
Quầng sáng màu xám run rẩy kịch liệt, cuối cùng xoẹt một tiếng, bị xé nứt mở ra một vết rách.
Kiếm quang màu xanh lập tức phóng ra, về tới bên cạnh Kim sắc Cự Viên, một lần nữa hóa thành một chuôi cự kiếm màu xanh, bay múa xung quanh đỉnh đầu Hàn Lập.
Cự Viên thấy vậy, thân hình lần nữa mơ hồ, mang theo cự kiếm cùng biến mất tại chỗ vô tung vô ảnh.
Sau một khắc, giữa không trung bên ngoài nghìn trượng, thân ảnh Hàn Lập hiện ra, quanh thân bao phủ hồ quang điện. Cùng lúc hắn xuất hiện còn có chuôi cự kiếm màu xanh, chẳng qua lúc này đã thu nhỏ lại chưa đủ mười trượng.
Hàn Lập há miệng phun ra Bản Mệnh Nguyên Khí, chui vào bên trong cự kiếm màu xanh.
Cự kiếm màu xanh tản mát ra quang mang, đại phóng lần nữa, toàn bộ Kiếm Thể hầu như biến thành màu xanh cực nóng, giống như một vòng Thái Dương.
Màu đen còn lưu lại trên thân kiếm lập tức bị càn quét không còn, phát ra một tiếng kiếm minh vui sướng.
Hoa phục thanh niên đứng ở chỗ cũ, chẳng qua là âm trầm nhìn Hàn Lập, một tay trảo vào Hư Không.
Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn bay vụt đến, xoay tròn trên đỉnh đầu gã.
Hai người đều đứng trong Hư Không, nhìn thăm dò nhau, đều không có động thủ.
“Xem ra ta thật sự đã xem thường ngươi rồi.” Sau một lúc lâu, hoa phục thanh niên phá vỡ trầm mặc nói.
Hàn Lập không để ý chút nào tới đối phương, mười ngón tay nhanh chóng bấm pháp quyết.
Quang mang cự kiếm màu xanh trên đỉnh đầu lóe lên, lần nữa hóa thành bảy mươi hai chuôi tiểu kiếm, xoay quanh người hắn, sau đó biến thành một toà kiếm trận màu xanh mịt mờ bảo hộ hắn vào trong.
“Vốn còn muốn chậm rãi vui đùa cùng ngươi một lát, không nghĩ tới tiểu tử ngươi quỷ kế đa đoan! Đã như vậy, trước bắt ngươi lại, rồi chậm rãi tra tấn thần hồn của ngươi a.” Hoa phục thanh niên hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt mở miệng nói.
Vừa dứt lời, tay áo gã vung lên, một hắc quang khác bắn ra, hóa thành một khối Pháp bảo hình vuông, tứ phương, là một nghiên mực màu đen.
Bên trên nghiên mực điêu khắc sơn thủy, chim thú cùng với đồ án, làm cho người ta có cảm giác một loại phong cách cổ xưa.
Nghiên mực vừa xuất hiện, quay tít một vòng, lúc này vô số Kim sắc phù văn rậm rạp tuôn ra, đồng thời một cỗ chấn động pháp tắc kỳ lạ không cách nào nói rõ cuốn ra bốn phương tám hướng.
Khí tức trên người thanh niên cũng theo đó đề thăng lên, bỗng nhiên phát ra Linh áp, dẫn tới Hư Không bên cạnh có chút rung động lắc lư, nhấc lên từng cỗ Phong Bạo, quét về bốn phương tám hướng.
Hàn Lập thấy vậy, đồng tử co rụt lại một chút.
Tu vi đối phương lúc này không che giấu chút nào triển lộ ra, giống như hắn suy đoán lúc trước, nghiễm nhiên là một tu sĩ Kim Tiên cảnh.
Khí tức này so với đám người Hô Ngôn đạo nhân, Vân Nghê còn kém rất nhiều, hơn nữa có chút mơ hồ bất ổn, tựa hồ là vừa mới đột phá Kim Tiên cảnh giới, bộ dạng vẫn chưa cũng cố triệt để.
Nhưng dù vậy, đối phương vẫn là một tu sĩ Kim Tiên cảnh hàng thật giá thật, dù là Chân Tiên Cảnh Hậu Kỳ cũng không cách nào đánh đồng đấy.