Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 125: Chương 125: Cô đọng hóa thân




Dịch giả: Hàn Lâm Nhi

Hàn Lập nhìn miếng Ngưng Hải Tinh chẳng thay đổi chút nào kia, không tỏ vẻ kinh ngạc chút nào, trái lại trong lòng còn thêm vài phần mong đợi. Hắn lẩm bẩm mấy tiếng, hai tay bỗng vung lên.

Những tiếng “xoẹt xoẹt” chợt vang lên không dứt, mấy chục cây trận kỳ bắn ra từ người hắn, rơi xuống các nơi khác nhau, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi đâu nữa.

Một lúc sau, từng tia sáng rực rỡ bắn ra rồi vỡ tung tóe, hào quang đỏ của đại trận đậm đặc hơn tới mấy lần, vô số phù văn đỏ tươi bay ra, hóa thành một dòng nước đỏ rực nhập vào trong địa hỏa. Một luồng khí nóng bốc lên, nhiệt độ khắp nơi tăng vọt, mà địa hỏa vốn màu vàng nhạt cũng dần hóa thành màu vàng sậm hơn.

Ngưng Hải Tinh bị địa hỏa bao phủ, màn nước bên ngoài cuối cùng cũng lưu chuyển chậm lại, dần mờ hơn.

Không biết bao lâu sau, màn nước kia mới nhạt hơn rồi bắt đầu tan đi.

Thấy cảnh này, Hàn Lập mới khẽ thở ra, pháp quyết trong tay càng bấm nhanh hơn.

Theo thời gian trôi qua, Ngưng Hải Tinh chậm rãi biến hóa, thoạt nhìn thì đã nhỏ hơn một vòng, biến thành một hình trái tim. Màu sắc của nó vẫn thanh khiết như thế, nhưng bên ngoài đã phát ra một màn hào quang màu lam rực rỡ.

Hàn Lập thấy vậy, chỉ suy nghĩ một lúc rồi giơ một tay lên, những tài liệu khác lập tức bay tới, đồng thời tay kia đánh ra một đạo pháp quyết.

Ô...ô...n...g!

Một đại trận thuộc tính Thủy khác trên mặt đất lập tức khởi động, hào quang tỏa sáng, ngưng tụ thành một đồ án bát quái màu lam cực lớn, từ từ vận chuyển.

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Nước biển phạm vi mấy trăm dặm quanh đó bắt đầu sống dậy, trên mặt biển xuất hiện vô số vòng xoáy lớn nhỏ va chạm vào nhau, tạo ra những tiếng nổ lớn.

Một luồng lam quang từ trong nước biển lao ra, cuốn về hướng Hàn Lập. Bên trong nó tản mát ra một cỗ thủy nguyên lực vô cùng nồng đậm.

Hàn Lập giơ tay bấm niệm pháp quyết, vô số tia sáng lam ùa tới, lao thẳng vào viên cầu màu lam theo hướng tay của hắn.

Viên cầu màu lam lập tức vang lên những tiếng xùy xùy, mặt ngoài hiện ra những bóng nước lớn nhỏ rồi mau chóng mất đi. Viên cầu từ từ dài ra, dần hóa thành một hình người màu lam, có điều tay chân còn chưa xuất hiện, gương mặt cũng không có ngũ quan gì cả.

Thấy vậy, Hàn Lập nghiêm mặt lại, mau chóng đọc mấy câu chú ngữ, đồng thời hai tay bắn ra từng đạo pháp quyết.

Hình người màu lam chậm rãi biến hóa, tay chân mọc ra, biến thành một con người hoàn chỉnh, gương mặt cũng hiện rõ ngũ quan giống Hàn Lập tới bảy tám phần.

Hàn Lập bỗng quát khẽ một tiếng, một luồng sáng màu lam bắn ra, dừng lại bên cạnh Ngưng Hải Tinh, từ từ chui vào ngực của hình người màu lam.

Ầm ầm!

Một màn sáng màu lam từ hình người phóng thẳng lên trời, nhanh tới mức địa hỏa xung quanh cũng không thể ngăn cản nổi.

Đồng thời, từng đường cong hiện ra, xuất phát từ trái tim của hình người rồi mau chóng lan ra toàn thân theo đường đi của mạch máu và kinh mạch.

Những tia sáng lam xuất hiện ngày càng nhiều, mau chóng chui vào thân thể người kia, làm thân hình y dần trở nên vững chắc.

Không lâu sau, một nam tử màu lam đã xuất hiện trên không trung.

Hàn Lập thấy vậy, gương mặt mới hiện chút vui mừng.

Đến giờ mới chỉ tới giai đoạn đắp nặn hoàn tất, quá trình cũng tương đối thuận lợi.

Cũng may mà lúc trước hắn có hỏi thăm Lạc Mông và tìm hiểu hóa thân không trọn vẹn của Giao Bát nên giờ mới có thể trôi chảy như thế.

Có điều đây chỉ là bước luyện chế sơ bộ, hiện giờ còn cần dùng địa hỏa nung khô để củng cố hình dáng nữa.

Hắn hít sâu một hơi, hai tay tiếp tục bấm niệm pháp quyết.

Địa hỏa lại cuồn cuộn dâng lên, bao phủ hóa thân, tạo thành một hỏa cầu, dần dần nung khô thứ bên trong.

Thơi gian trôi qua, trong nháy mắt đã qua bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Hàn Lập bỗng mở to mắt, tay bắn ra một đạo pháp quyết.

Hỏa diễm bên ngoài dần tản đi, lộ ra hóa thân bên trong.

Lúc này, hóa thân đã nhỏ hơn trước rất nhiều, nhưng càng cô đọng hơn, toàn tản ra một màu lam đậm. Đây chính là dấu hiệu của việc đúc thành công, nhưng nhìn qua vẫn chỉ là một khối xác không, còn chưa có chút linh tính nào cả.

Tiếp theo chính là bước cuối cùng để luyện chế hóa thân, khai linh trí.

Hàn Lập nghĩ đến đây, đôi mắt nhìn qua xung quanh một chút. Một lúc lâu sau hắn mới lấy ra một vật nhìn như trái tim của loài yêu thú nào đó, đặt trên mặt đất cạnh đó.

Mùi máu nồng đậm xen lẫn mùi thơm kỳ dị từ trong trái tim dần tản ra.

Đáy biển cách nơi Hàn Lập đứng hơn ngàn dặm, trong một cái động sâu hút dưới đáy vực, giống như sào huyệt của một loài yêu thú biển nào đó.

Một tiếng ầm vang lên, rung chuyển cả không gian.

Nước biển cuộn trào, một bóng đen cực lớn từ trong động bay ra, nhìn kỹ lại thì thấy đó là một đầu ngư yêu dài hơn mười trượng.

Yêu thú này toàn thân trắng noãn như ngọc, đầu hình mặt người, miệng có hai hàm răng nanh trắng ởn, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn.

Ngư yêu hít sâu một hơi, trên mặt lộ vẻ hưng phấn, nó quẫy mạnh một cái, thân thể đã hóa thành một bóng trắng phóng đi. Dùng tốc độ này của nó, trong chốc lát đã thấy nó ngừng lại cách đó ngàn dặm.

Cách chỗ nó đứng hơn mười dặm, có thể thấy một vầng hào quang màu lam lập lòe, mùi hương mê người là từ nơi đó truyền tới, chính là mùi mà nó thích nhất, Trư Sa Thú.

Có điều bên đó lại có một thanh niên nhân tộc, tuy rằng khí tức yếu ớt, nhưng ngư yêu lại cảm giác được đối phương khó đối phó, trong lòng lại có chút chần chờ.

Thanh niên kia chính là Hàn Lập, hắn cũng không ngẩng đầu lên, khóe miệng chỉ hơi nhếch một chút, thân hình chỉ nhoáng một cái đã biến mất.

Một khắc sau, nước biển cạnh ngư yêu chợt chấn động, thân ảnh Hàn Lập xuất hiện trong hư vô, một tay phóng tới, năm ngón cong lại, chụp về phía ngư yêu.

Một cỗ lực lượng đáng sợ tuôn ra, làm nước biển cũng rung chuyển kịch liệt, tràn ra hai bên, lộ ra một không gian trống rỗng.

Ngư yêu cực kỳ kinh sợ, hào quang màu lam quanh thân sáng lên, đồng thời hai chân trước vung lên.

Nước biển xung quanh sôi trào, một cột nước cực lớn bắn về phía Hàn Lập.

Bên trong cột nước là vô số tia sáng màu lam, liên tục phát ra những tiếng nổ lớn, không biết là loại thần thông gì.

Cột nước va vào quyền ảnh của Hàn Lập, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Cột nước màu lam lập tức vỡ tung tóe, từng đạo hồ quang điện màu lam bên trong nhằm hướng Hàn Lập bắn tới. Những đạo hồ quang điện này cũng không phải lôi điện thực sự mà là một loại thủy lôi, uy lực còn mạnh hơn lôi điện mấy phần.

Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm tránh né mà còn bay về phía ngư yêu.

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Đám hồ quang điện oanh kích lên người hắn đều nổ tan tành, căn bản không thể tạo thành chút tổn thương nào cả.

Ngư yêu thấy thế thì giật mình tỏ ra sợ hãi.

Nhưng đúng lúc này, Hàn Lập chỉ nhoáng một cái đã xuất hiện sau lưng ngư yêu, không chờ đối phương phản ứng kịp, hắn lập tức tung một quyền vào đầu ngư yêu.

Phanh!

Đầu của ngư yêu lập tức vỡ nát ra, máu thịt não bộ bắn ra xung quanh, nhuộm đỏ cả một phiến hải vực quanh đó.

Một tia sáng lam từ đó bắn ra, mau chóng bỏ chạy về phía xa.

Bóng lam còn chưa chạy được bao xa thì một thân ảnh hiện lên, giơ tay tóm lấy nó, lộ ra tinh phách của ngư yêu.

Tinh phách không ngừng giãy dụa nhưng đáng tiếc không đạt được hiệu quả nào cả.

Hàn Lập liếc qua tinh phách trong tay, nhoáng một cái đã xuất hiện bên trong pháp trận.

Ngư yêu này tên là La Phụ Yêu, là một loài thủy yêu hiếm thấy.

Bước cuối cùng để luyện chế hóa thân chính là khai linh trí. Muốn thực hiện điều này trước hết cần đánh chết yêu thú này tại chỗ, dùng tinh phách của nó làm vật dẫn.

Lúc trước Hàn Lập đã mất không ít thời gian tìm kiếm, cuối cùng mới tìm được một con ở đây nên mới đặt chỗ tế luyện ở nơi này.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, hóa thân cũng ngồi đối diện với hắn.

Hắn há miệng phun ra một đoàn sáng xanh, bao bọc tinh phách trong tay rồi bay lên đỉnh đầu hóa thân, đồng thời hay tay liên tục đánh ra các đạo pháp quyết.

Nơi mi tâm của hắn sáng lên, tạo thành một màn sáng chói lóa che khuất cả khuôn mặt hắn.

Từng giọt mồ hôi chảy ra trên trán Hàn Lập, hắn vô cùng chú tâm, một chút qua loa cũng không dám bởi ngay cả hắn cũng không chắc chắn thi pháp thành công.

“Hừ!” Hắn bấm pháp quyết một lúc lâu, sau đó đột nhiên mở to mắt.

Hai luồng tinh quang từ đôi mắt hắn bắn ra, nhìn vô cùng lạnh lẽo làm người ta phải khiếp sợ.

Hàn Lập tiếp tục niệm pháp quyết, một tia sáng lục từ mi tâm bắn ra, chính là một tiểu nhân màu xanh lá cây, chính là một phần nhỏ thần hồn của hắn.

Muốn khai linh trí cho hóa thân, thì hắn cần làm giống như luyện chế thân ngoại hóa thân vậy, phân liệt một phần thần hồn để chiếm giữ hóa thân mới có thể điều khiển tự nhiên được.

Tiểu nhân màu xanh lá chỉ lóe lên một cái đã chui vào trong tinh phách nơi đỉnh đầu hóa thân, sau đó lập tức phát ra một luồng sáng màu xanh, bao phủ lấy tinh phách như muốn đồng hóa nó.

Tinh phách màu lam lập tức phản kích, nó há miệng cắn vào tiểu nhân màu xanh lá, có điều lại bị tiểu nhân vung quyền đánh bay vào màn hào quang xung quanh, khí tức suy giảm nhiều.

Tiếp đó tiểu nhân phất tay, kéo tinh phách qua, sau đó há to miệng cắn tinh phách, xé xuống một phần tinh phách.

Tinh phách màu lam thét lên một tiếng thê lương, nó giãy dụa muốn trốn thoát nhưng đáng tiếc tiểu nhân kia mạnh hơn nó nhiều, làm nó lại bị cắn một cái.

Chỉ trong nháy mắt, tinh phách kia đã bị tiểu nhân cắn nuốt không còn.

Lúc này, trên người tiểu nhân đã hiện ra vô số tia sáng màu lam xen lẫn màu lục, nó khoanh chân ngồi xuống đỉnh đầu của hóa thân, hai tay bắt đầu bấm quyết, từ từ chui xuống đầu của hóa thân.

Đôi mắt hóa thân từ từ mở ra, trong đôi mắt đã hiện ra một chút thần thái.

Đôi mắt Hàn Lập sáng lên, pháp quyết trong tay càng nhanh hơn.

Từng đạo tinh quang liên tục bắn ra từ mi tâm của hắn rồi chui vào trong đầu hóa thân, mà mỗi khi thêm một đạo tinh quang, thần thái trong mắt hóa thân càng sinh động hơn một chút.

Hàn Lập thấy vậy không khỏi khẽ gật đầu, tính tới giờ, quá trình cô đọng hóa thân diễn ra hết sức thuận lợi. Tiếp theo hắn cần tiếp tục thi pháp, rót dịch thể của Đản Hồn Hoa vào để củng cố phân hồn trong hóa thân là xong.

Đây là bước mấu chốt nhất, hóa thân có thành công không gần như phụ thuộc hoàn toàn vào bước này.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập khẽ lật tay lấy ra một hộp ngọc màu xanh lá cây,

Hắn mở nắp hộp ra, một vầng sáng vàng chói mắt tràn ra, bên trong đặt một đóa linh hoa hình mẫu đơn màu vàng nhạt.

Nhưng đúng lúc này, biến cố phát sinh.

Bỗng năm sáu đạo độn quang xuất hiện gần đó, các đạo độn quang này dùng tốc độ cực nhanh phóng tới phía Hàn Lập.

Mà khí tức phát ra từ những đạo độn quang kia đều là cấp Chân Tiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.