Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1332: Chương 1332: Đại đạo chi tranh




“Đã vậy thì ngươi cũng nên trả giá thật đắt, vì tất cả những gì ngươi đã gây ra.” Lãnh mang trong mắt Hàn Lập đại thịnh. Y phục trên người hắn căng phồng phấp phới, không gió tự bay.

“Ầm” một tiếng.

Thân thể Hàn Lập nở rộ kim quang ngút trời. Phần đỉnh động quật bị phá tung một cách đơn giản. Lực lượng Pháp tắc Thời Gian nương theo kim quang bùng phát mà ồ ạt tuôn trào.

“Pháp tắc Thời gian!” Phùng Thanh Thủy kinh hãi thốt lên, gấp rút bắn ngược về phía sau nhanh như điện xẹt. Đồng thời, hai ống tay áo lão lập tức phóng ra.

Hư không trước mặt Phùng Thanh Thủy ù ù một hồi. Vô số quang ti màu lam rậm rạp, chằng chịt thi nhau xuất hiện. Điện hồ màu thúy lam chớp động liên hồi, tản phát khí thế kinh người. Thoạt nhìn, chẳng khác nào một mảnh hải dương màu lam đang phô thiên cái địa cuốn về phía Hàn Lập.

Nhưng Hàn Lập thấy vậy chỉ cười khẩy. Kim quang quanh thân hắn chấn động kịch liệt. Trong nháy mắt, thân hình Hàn Lập hóa thành một đạo cầu vồng vàng rực, lập tức biến mất vô ảnh vô tung, chỉ để lại vài đạo tàn ảnh. Tốc độ quả thực nhanh đến bất khả tư nghị.

Hư không sau lưng Phùng Thanh Thủy run rẩy một chút. Cầu vồng kim sắc thình lình hiện ra, sau đó lóe lên một cái, lại hóa thành thân thể Hàn Lập.

Đống quang ti màu lam kia vừa chạm phải kim quang liền đứt gãy. Đỉnh đầu Phùng Thanh Thủy chợt nứt toác. Vết nứt kéo dài đến tận chân. Thân thể lão lập tức phân thành hai nửa.

“Phốc” một tiếng vang cực nhỏ. Hai mảnh thân thể Phùng Thanh Thủy đổ sập xuống, nhưng không có lấy một chút máu tươi.

Ngay sau đó, hai nửa cái xác đồng loạt nổ “ầm” một tiếng, bạo liệt phân giải. Chúng hóa thành hai mảnh thủy vụ màu lam cấp tốc bay vọt ra xa, sau đó mới dung hợp thành một.

Lam quang lóe lên. Thân hình Phùng Thanh Thủy một lần nữa xuất hiện. Tuy nhiên, sắc mặt lão đã có chút trắng bệch.

Nhưng lão chỉ cần điều tức vài hơi thở đã khôi phục như cũ.

“Các hạ rốt cuộc là ai? Loại lực lượng Pháp tắc Thời gian này… Ngươi là dư nghiệt Chân Ngôn môn!” Phùng Thanh Thủy nghiêm nghị quát lớn.

“Rất thông minh! Nhưng xưa nay, những người quá mức thông mình thường không sống được lâu.” Hàn Lập giễu cợt. Hắn vừa nói vừa vận công, chẳng hề có ý dây dưa. Kim quang trên người Hàn Lập một lần nữa đại thịnh. Linh vực cũng được triển khai trong nháy mắt, lập tức chụp xuống đầu Phùng Thanh Thủy.

Bên trong linh vực, Chân Ngôn Bảo Luân hiện đang lơ lửng trên cao liền hóa thành mặt trăng tròn vành vạnh cấp tốc xoay vần, tản phát vô số ba động Thời gian màu vàng tràn ngập không gian nơi đây.

Thân hình Phùng Thanh Thủy lập tức cứng đờ, giống như bị đóng băng tại chỗ.

Ánh mắt Hàn Lập vô cùng lạnh lẽo. Một quyền hùng hồn đột ngột phóng xuất.

Năm luồng lực lượng Pháp tắc Thời gian ồ ạt tuôn trào, sau đó ngưng tụ ở một chỗ. Nhưng cỗ lực lượng này lại không hóa thành năm loại vật phẩm Ngũ Hành Huyễn Thế như trước, mà hóa thành một nắm đấm rực rỡ kim quang, như lưu tinh giáng lên thân mình Phùng Thanh Thủy.

Năm loại lực lượng Pháp tắc Thời gian tuy xung đột lẫn nhau vô cùng kịch liệt, nhưng không hề có dấu hiệu phân tán. Một quyền này của Hàn Lập mang theo lực lượng cực kỳ cuồng bạo, tựa hồ vô kiên bất phá.

Đây là một loại thần thông mới do Hàn Lập sáng tạo nên, sau khi lĩnh ngộ được sự thâm ảo của Pháp tắc Thời gian. Được hắn xưng là “Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt“.

“Ầm” một tiếng nổ cực lớn. Thân thể Phùng Thanh Thủy lập tức bị đánh nát bấy, hóa thành huyết vũ đầy trời.

Không chỉ có thế. Phạm vi với đường kính mấy trăm vạn dặm, lấy Phùng Thanh Thủy làm trung tâm, triệt để hóa thành một vầng kiêu dương ngùn ngụt. Từng đợt, từng đợt lực lượng Pháp tắc Thời Gian, như tầng tầng lớp lớp sóng dữ, cuồn cuộn tàn phá, hủy diệt hết thảy bên trong.

Mọi loại vật chất, thậm chí cả không gian, thời gian đều biến thành hư vô.

Đương nhiên, đám huyết nhục của Phùng Thanh Thủy cũng không ngoại lệ. Chút máu thịt của lão bị vầng kiêu dương vàng rực thôn phệ trong khoảnh khắc, không còn sót lại chút gì.

Quyền kình tứ tán bạo liệt khắp nơi. Phiến hải vực bên dưới hứng chịu một cơn địa chấn khủng khiếp. Không gian Vụ Long bí cảnh thình lình xuất hiện vô số khe nứt không gian khổng lồ, rồi ầm ầm tan vỡ.

Hư không phía trên Vụ Long Tông chớp động kịch liệt một hồi, sau đó cũng mãnh liệt sụp đổ theo. Vô cùng vô tận nước biển bị đánh văng lên, hóa thành hồng thủy vạn trượng bao trùm toàn bộ Vụ Long Tông, thậm chí, gần một nửa Thiên Hải Đại Lục.

Tuy nhiên, mặt trời màu lam do Phùng Thanh Thủy tạo nên vẫn còn tồn tại bên trong Bí Cảnh, và vẫn tản phát trận trận lam quang như cũ.

Dưới làn nước sâu, quần thể Long Tộc hiện giờ đang sợ hãi cực độ. Không một ai dám lỗ mãng ra ngoài. Tất cả một mực ẩn núp dưới hải dương.

Tuy Long Tộc thường ngày vốn cao ngạo, xem thường hết thảy các tộc quần khác. Nhưng hiện giờ phải đối mặt với tồn tại khủng bố cấp bậc Đạo Tổ, bọn họ cũng chỉ có thể thành thật kính sợ mà thôi.

Hồng thủy vạn trượng đã gần như đổ ập xuống, sẽ nhấn chìm toàn bộ Đại Lục trong nháy mắt.

Chứng kiến cảnh tượng này, mấy ngàn vạn đệ tử Vụ Long Tông đã sớm tâm thần đại loạn.

Giờ phút này, ba người Cơ Tính Đồng Tử cũng đang ngửa mặt nhìn trời, kinh hãi thất sắc.

Ba tên này vội vàng bay vọt lên không, cấp tốc bấm niệm pháp quyết. Trên thân đồng loạt nở rộ lam quang ngút trời. Cả ba dốc hết sức bảo vệ cơ nghiệp Vụ Long Tông phía dưới, hòng chống chọi với sóng thần vô tận trên cao.

Đối mặt với thiên tai, thảm họa bực này, toàn bộ cư dân tại Vụ Long Thành, thậm chí là cả Thiên Hải Đại Lục, cũng chỉ có nước khoanh tay chờ chết.

Hàn Lập cũng đang lơ lửng phía trên Vụ Long Tông. Thấy vậy, hắn chỉ khẽ nhíu mày, rồi đưa tay chỉ một cái, cao giọng nói:

“Thiên địa luân chuyển. Âm Dương Ngũ Hành. Vạn thủy… định!”

Thanh âm của Hàn Lập càng ngày càng lớn. Khí thế của chữ sau so với chữ trước càng thêm hùng hồn, tựa như một trận phạn âm vô thượng không ngừng vang vọng, quanh quẩn trên bầu trời Long Uyên Tiên Vực.

Giờ phút này, thanh âm của hắn cực kỳ băng lãnh, không hề có chút tình cảm nào, chẳng khác nào thanh âm của Thiên Đạo.

Trong nháy mắt, toàn bộ Long Uyên Tiên Vực bị lam quang vô tận bao phủ. Tất cả nước biển, mây mưa, kể cả Nguyên khí Thủy thuộc tính nơi đây cũng bị đông cứng.

Hồng thủy vạn trượng đang chực sụp xuống khu vực Vụ Long bí cảnh đang tan vỡ bên dưới lập tức đình trệ tại chỗ. Một giọt nước cũng không thể nhúc nhích mảy may. Lượng nước biển vô tận này hóa thành một bức tường nước khổng lồ, sừng sững bất động.

“Đi!” Hàn Lập vung hai tay lên.

Bức tường nước trên không liền “ông” lên một tiếng rồi lướt sang ngang, hướng về phía hải vực bên ngoài.

Ba người Cơ Tính đồng tử đang cuống cuồng thi pháp giữa không trung thì vừa vặn hứng trọn luồng nước khổng lồ. Cả ba đồng loạt thổ huyết trọng thương, bị nước biển cuốn trôi.

Trong khoảnh khắc, cột nước khổng lồ này đã bay ra khỏi Thiên Hải Đại Lục, tiến sát mặt biển.

Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, hạ tay xuống. Lam quang vốn tràn ngập toàn bộ Tiên Vực lập tức tản đi. Thiên địa nơi đây một lần nữa khôi phục nguyên dạng.

Ầm…

Luồng nước khổng lồ từ trên không lao thẳng xuống mặt biển, phát ra tiếng nổ mạnh rung trời. Kinh đào hải lãng cuồn cuộn dâng lên, tỏa đi khắp bốn phương tám hướng.

Quần thể Long Tộc đang ẩn núp dưới nước lập tức tan đàn xẻ nghé, mạnh ai nấy chạy. Tình cảnh hiện giờ của bọn họ chẳng khác nào một đám chó nhà có tang. Chỉ qua vài hơi thở tất cả đã bỏ chạy sạch sẽ, không còn lấy một mống.

Thân hình Hàn Lập thình lình hiện ra trên mặt biển. Nhưng gương mặt hắn lúc này chẳng hề vui mừng chút nào, ngược lại còn lộ rõ vẻ do dự.

Tuy Pháp tắc Thời Gian sở hữu uy năng thông thiên, đồng thời, hắn cũng tin tưởng mười phần vào một kích vừa rồi, nhưng việc Phùng Thanh Thủy chết đi một cách dễ dàng như vậy quả thực là điều khó tin.

Dù sao thì đối phương cũng là một vị Đạo Tổ Thủy chi Pháp tắc đã tại vị nhiều năm, là nhân vật thuộc tầng lớp sở hữu thực lực tối cường tại Chân tiên giới.

Nhưng rõ ràng, thứ hắn vừa đánh nát chính là chân thân huyết nhục của Phùng Thanh Thủy, quả thực không phải là huyễn thuật hay phân thân.

Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe. Thần thức khổng lồ trong nháy mắt đã khuếch tán khắp nơi, thẩm thấu mọi ngóc ngách hư không.

Vào thời khắc này, một chỗ hư không bên ngoài Thiên Hải Đại Lục bỗng nhiên ầm ầm nổ mạnh. Kim lôi vàng rực, chằng chịt đan xen vào nhau như tấm lưới thình lình hiện ra.

Hàn Lập lập tức xoay người nhìn về hướng đó. Lôi quang trên người liền bừng lên chói mắt. Thân hình hắn cũng theo đó biến mất trong khoảnh khắc.

Một luồng kiếm ảnh mang theo lôi điện cuồn cuộn lạnh lùng trảm xuống vị trí tấm lôi võng bên ngoài đại lục. Vô số lôi cầu vàng rực như nước lũ theo đường kiếm bắn ra, điên cuồng oanh tạc hư không bên dưới.

Dường như Pháp tắc Lôi điện ẩn chứa trong đám lôi cầu này còn mang theo lực lượng của Đại Đạo. Bởi vì, chúng đâu chỉ mạnh hơn uy năng của công kích lôi cầu của Thông Thiên Kiếm Trận trước đây gấp trăm lần.

Tiếng nổ thấu trời vang lên. Hư không trong phạm vi mấy mươi vạn dặm triệt để vỡ vụn tan tành, hoàn toàn biến thành hư vô.

Một thân ảnh lảo đảo bay ra từ giữa khu vực đổ nát, đúng là Phùng Thanh Thủy.

Có điều, sắc mặt lão hiện đã trắng bệch, khí tức đại giảm, khó khăn lắm mới đứng vững được. Không biết là do công kích lôi cầu gây nên, hay còn có nguyên nhân khác.

Lúc này, hư không phía trên kiếm ảnh chợt có bóng người hoa lên. Thân hình Hàn Lập tùy thời hiện ra.

“Quả thực là thần thông phân thân. Thảo nào có thể giấu giếm, qua mặt được cả ta. Nhưng quanh đây đã sớm được ta giăng kín thiên la địa võng. Hôm nay ngươi đừng mơ chạy thoát!” Hàn Lập lạnh lùng nói. Kim quang trên thân lập tức đại thịnh.

Thân thể hắn liền nổ vang đùng đùng mấy tiếng. Một tầng Linh vực cực lớn màu vàng, đã hoàn toàn trở thành thực chất, thình lình xuất hiện.

Uy năng của tầng Linh vực này hoàn toàn khác xa Linh vực ban đầu. Mức độ chênh lệch quả thực giống như một trời một vực vậy. Uy áp hiện giờ mạnh mẽ hơn trước quá nhiều, khiến cho hư không xung quanh vặn vẹo biến hình.

Hàn Lập chắp hai tay bấm niệm pháp quyết. Linh Vực trên không ù ù khởi động. Một loạt đại môn hùng vĩ như được đúc từ vàng ròng, có thể liên thông các đại Tiên Vực với rất nhiều giới diện hạ vị thình lình hiện ra.

Bên trong đại môn lớn nhất là một mảnh không gian vô biên. Có thể nhìn thấy vô số kim quang chảy xuôi thành dòng bên trong cánh cửa. Đây chính là pháp tắc Thời Gian Thiên đạo từng xuất hiện khi Hàn Lập tiến giai Đại La Hậu Kỳ.

Hắn phất tay một cái, những đại môn liên thông với các giới diện khác đồng loạt sáng ngời. Từng luồng lực lượng Pháp tắc Thời Gian hùng hậu cách không truyền tới, liên tục dung nhập bên trong thời gian Linh Vực của Hàn Lập.

Lực lượng thời gian ở những Tiên Vực khác và cả các giới diện hạ vị lập tức trở nên hỗn loạn. Thiên địa nguyên khí kịch liệt chấn động. Cuồng phong gào thét. Thiên Lôi cuồng nộ. Khung cảnh hiện giờ chẳng khác nào tận thế đang ập đến.

Thời Gian pháp tắc tại Long Uyên Tiên Vực hội tụ lại nơi đây càng thêm nhanh chóng. Toàn bộ dung nhập vào Linh Vực màu vàng. Cả một mảnh Tiên Vực phong cuộn vân vần, thiên địa biến sắc.

Đại môn liên thông với Thiên Đạo chợt phát quang mãnh liệt. Một luồng kim quang vừa thô vừa to từ bên trong phóng ra, trực tiếp tưới lên Linh vực Thời gian của Hàn Lập.

Tiếp đó, tầng linh vực màu vàng đột nhiên bành trướng gấp mấy lần. Kim quang vô tận bừng bừng nở rộ, làm lu mờ cả vầng thái dương trên cao. Uy năng của Linh vực đã tăng trưởng đến mức không tưởng, gây nên một cỗ áp lực khổng lồ, nhanh chóng thôn phệ Phùng Thanh Thủy.

Phùng Thanh Thủy chứng kiến cảnh này liền kinh hãi thất sắc. Lão hét lớn một tiếng, lam quang nở rộ toàn thân. Một tầng Linh Vực màu lam đã ngưng thực lập tức xuất hiện.

Bên trong linh vực là sương mù nồng đậm, không ngừng chiết xạ, phóng xuất hào quang bảy màu cực kỳ diễm lệ, khiến người khác vừa nhìn liền đầu váng mắt hoa, thần trí mơ hồ.

Đại môn liên tiếp xuất hiện bên trong không gian Linh vực màu lam, ý đồ liên thông với các đại Tiên Vực và giới diện hạ vị để điều động lực lượng.

Nhưng đúng lúc này, lôi quang đại thịnh khắp hư không phụ cận. Sau đó, một tấm lôi võng khổng lồ thình lình bao trùm toàn bộ Thiên Hải Đại Lục.

Từng đạo lôi điện vừa thô vừa to như một đàn cá chép không ngừng bơi lội trên bề mặt tấm lôi võng, cô lập hoàn toàn không gian nơi đây với ngoại giới.

Cánh cửa không gian bên trong Linh vực của Phùng Thanh Thủy mở ra một mảnh Hỗn Độn. Bên trong cũng có đạo đạo lôi quang màu vàng.

Chứng kiến cảnh này, sắc mặt lão không khỏi biến đổi.

Linh vực màu vàng của Hàn Lập đã ầm ầm ép tới trước mặt lão, mang theo một cỗ man lực ngập trời.

Toàn thân Phùng Thanh Thủy căng cứng, cơ bắp hoàn toàn bị xiết chặt, hầu như không thể nào nhúc nhích. Lão phẫn nộ hét lớn một tiếng, rồi tung ra một quyền.

Linh vực màu lam do lão phóng thích ù ù vận chuyển theo, vội vàng điều động một ít Thủy chi Nguyên Khí từ hải vực phía dưới, miễn cưỡng thắp sáng lam quang, trực tiếp nghênh đón Linh vực màu vàng.

Sau một khắc, kim - lam lưỡng sắc quang mang như hai mảnh thiên địa độc lập ầm ầm va chạm với nhau.

“Ầm ầm” Thanh âm giao phong khủng khiếp vang dội khắp cửu thiên đại địa!

Trong mấy lần giao thủ từ trước đến nay giữa Hàn Lập và Phùng Thanh Thủy, thì lần này có thanh thế lớn nhất.

Đây chính là pháp tắc so kè cùng pháp tắc, lấy quy tắc đối kháng với quy tắc, cũng chính là Đại Đạo chi tranh!

Nhưng Thủy chi Pháp tắc làm sao có thể chống lại Thời gian Pháp tắc vốn được công nhận là một trong Tam Đại pháp tắc Chí Tôn của Chân tiên giới, là loại lực lượng tiếp cận với Thiên Địa Đại Đạo Bản Nguyên nhất?

Nhất thời, toàn bộ Long Uyên Tiên Vực run rẩy kịch liệt. Dường như cả bầu trời cũng muốn sụp xuống, đáy biển cũng muốn nứt ra theo.

Mấy đạo vết nứt không gian vô cùng cự đại như những con rết khổng lồ bò ngang bò dọc khắp mặt đất Long Uyên Tiên Vực. Hai đầu con rết cấp tốc vươn dài. Tiên Vực to lớn lập tức bị chúng xé rách thành bảy tám mảnh.

Nước biển xung quanh Long Uyên Tiên Vực chảy ngược về phía những vết nứt không gian kia. Tại biên giới tiếp giáp, những mảnh vỡ Tiên Vực hơi nhỏ một chút thình lình bị những vết nứt không gian đó thôn phệ toàn bộ, cấp tốc rơi xuống.

May mắn thay, đại bộ phận Long Uyên Tiên Vực là hải dương vô tận. Cho nên, ngay cả khi Tiên Vực này đã bị đánh tan, nhưng cũng không gây ra quá nhiều thương vong.

Giằng co không bao lâu, Linh vực màu vàng vẫn như một chiếc cối xay khổng lồ không ngừng nghiền ép, trầm trọng hạ xuống. Bề mặt Linh Vực màu lam hiện giờ đã xuất hiện những vết rạn cực lớn, qua một lúc liền trực tiếp chia năm xẻ bảy, triệt để vỡ nát như một quả trứng gà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.