Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Hàn Lập cảm thấy thân thể không bị khống chế không ngừng rơi xuống dưới, tâm niệm chuyển động, toàn lực vận chuyển Thời Gian Pháp Tắc, điều động tất cả lực lượng thể nội để ổn định thân hình.
Nhưng lực lượng chung quanh thực sự quá lớn, hắn cảm thấy chính mình giống như mảnh lá khô trong sóng lớn giang hà, thân bất do kỷ bị kéo xuống bóng tối sâu không lường được.
Nguồn lực lượng này lúc đầu kéo thẳng tắp xuống dưới, nhưng rất nhanh bắt đầu vặn vẹo, kéo trái kéo phải thân thể Hàn Lập, khiến cho hắn cảm thấy trời đất quay cuồng.
Về sau, hắn từ bỏ giãy dụa, chỉ che lại mấy chỗ yếu hại trên thân, đồng thời thả thần thức ra không ngừng dò xét tình huống chung quanh, đồng thời khóa chặt Kim Đồng và Đề Hồn.
May mắn chính là, hắn còn có thể cảm ứng được vị trí Kim Đồng và Đề Hồn, chỉ là có chút lơ lửng không cố định, tựa hồ lúc xa lúc gần.
Lần giày vò này cũng không biết trải qua bao lâu, thân thể Hàn Lập bỗng nhiên trầm xuống, giống như bị ném xuống đất.
Lập tức “Bịch bịch” hai tiếng trầm đục, hai bộ thân thể nện ầm ầm trên thân Hàn Lập, chính là Kim Đồng và Đề Hồn.
Đề Hồn còn tốt, Kim Đồng thì thân thể cứng rắn giống như cục sắt, đập cho Hàn Lập trợn trắng mắt lên.