Dịch giả: khongpit
Trong mật thất.
Hàn Lập nhìn Ma Quang dần dần biến mất, trong lòng cười khổ một tiếng, không suy nghĩ nhiều đến sự tình phong ấn Nguyên Anh nữa.
Hắn ngẩng đầu, nhìn qua giếng trời của động phủ, ngắm bầu trời đêm rậm rạp tinh vân.
Sau một lát, hắn đứng dậy đi đến hình vẽ của ngôi sao thứ sáu Khai Dương tinh trên Bắc Đẩu Tụ Nguyên Trận, lần nữa ngồi xếp bằng, hai tay bắt quyết, đánh ra liên tiếp mấy đạo pháp quyết, cả tòa pháp trận lập tức bị kích hoạt.
Hàn Lập ngồi điều tức một chút, sau đó hắn nhắm hai mắt lại, thân thể bất động.
Gần nửa canh giờ về sau, trong lúc thúc giục khẩu quyết của tầng thứ sáu Tiểu Bắc Đẩu Tinh Nguyên Công, xuất hiện một chút sự tình ngoài ý muốn.
Không biết là do duyên cớ nào, lực lượng tinh không được dẫn dắt xuống gấp mấy lầy khi tu luyện các tầng trước, chỉ vài hơi thở sau, liền tạo thành sáu Tinh Quang trụ vừa thô vừa to.
Xa xa nhìn lại, ở phía trên động phủ, dường như có sáu đạo cột sáng mơ hồ hạ xuống, lực lượng Tinh Quang mênh mông chấn động, khuếch tán ra từ đó, thoạt nhìn khí thế bất phàm.
Hàn Lập thấy vậy, trong lòng cả kinh.
Khi tu luyện năm tầng trước đây, tuy rằng cũng dẫn phát một ít dị tượng, bất quá xa xa không đồ sộ như lần này. Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao tại Linh Hoàn Giới cũng có không ít tu sĩ tu luyện công pháp tinh thần, lúc tu luyện dẫn đến một ít dị tượng cũng là bình thường.
Nhưng hôm nay, dị tượng kinh người như vậy, muốn không người chú ý sợ là không dễ dàng.
Hắn lắc đầu, cũng không để trong lòng, tiếp tục tĩnh tâm tu luyện.
....
Chỗ sâu bên trong một động phủ, một đại hán thô kệch đứng trong hư không, nhìn sáu quang trụ cực lớn, lộ vẻ ngoài ý muốn cùng thần sắc ngưng trọng.
Sau một khắc, lưu quang lưu chuyển quanh thân, toàn bộ người hóa thành một đạo u ảnh mơ hồ bắn ra, rất nhanh lặng yên không một tiếng động rơi vào phụ cận động phủ của Hàn Lập.
Càng tới gần, hắn càng cảm giác rõ ràng lực lương Tinh Quang vô cùng khổng lồ ẩn chứa bên trong cột sáng, như từng đợt thủy triều khuếch tán ra xung quanh.
Hắn hơi do dự một chút, liền ý định mạo hiểm thi pháp dò xét một chút.
“Lạc Quân, chờ một chút.” Một âm thanh đột nhiên vang lên bên tai Lạc Quân.
Gã chỉ cảm thấy hoa mắt, đột nhiên hiện ra thân ảnh của một nam tử trước mặt gã.
Đúng là Phong chủ Xuất Vân Phong, Nam Cung Trường Sơn.
“Phong chủ.”
Lạc Quân hơi ngẩn ra, sau đó hắc quang quanh thân chấn động một chút, chậm rãi tiêu tán lộ ra thân hình gã, miệng còn muốn nói cái gì đó.
Nhưng Nam Cung Trường Sơn khoát tay chặn lại, cắt ngang lời nói của đối phương.
“Đi theo ta rồi hãy nói.”
Sau đó gã không đợi Lạc Quân suy nghĩ, Linh quang màu trắng đại phóng, toàn bộ người hóa thành một đạo bạch hồng bay tới một đỉnh núi.
Lạc Quân há to miệng, như muốn nói gì, nhưng thấy Nam Cung Trường Sơn đã đi xa, cũng chỉ có thể hóa thành một đạo hắc quang đi theo.
Một lát sau, bên trong đại điện trên đỉnh núi.
Lạc Quân vừa hạ xuống đất, nhìn thấy Nam Cung Trường Sơn hai tay để sau lưng đi sâu vào bên trong đại điện. Gã không thể đợi được nữa tiến lên vài bước rồi nói:
“Phong chủ, Hàn Lập đưa tới dị tượng lần này tuyệt không phải tu luyện công pháp bình thường. Dù sao lai lịch người này có chút khả nghi, nếu không dò xét rõ ràng, vạn nhất trong tông truy cứu tới, chúng ta như thế nào nói rõ?”
“Là Thái Thượng Trưởng Đại Trưởng lão truyền âm, muốn chúng ta không được quản việc này.” Nam Cung phong chủ vẫn bước liên tục, trong miệng như thế nói.
“Đại trưởng lão! Hắn vì sao...” Lạc Quân khẽ giật mình, lộ vẻ khiếp sợ, bất quá lại có chút nghi ngờ hỏi.
“Đại trưởng lão làm việc đều có đạo lý của hắn, chúng ta phụng mệnh là được.”
Nam Cung phong chủ đột nhiên dừng bước, xoay người lại nói.
“Nếu là Thái Thượng Đại trưỡng lão đã ra lệnh, ta hiểu được.” Lạc Quân nghe vậy, nhẹ gật đầu.
“Còn nữa, ngươi truyền lệnh xuống, bất luận kẻ nào không tầm thường tiến tới động phủ của Hàn Lập, cũng không được làm phiền!” Nam Cung phong chủ lại phân phó.
“Vâng!” Lạc Quân tiếp lệnh, đi ra ngoài điện.
“Hàn Lập... Ngươi cuối cùng là người nào, có thể khiến Thái Thượng Đại Trưởng lão quanh năm bế quan không hỏi sự tình tông môn chú ý...” Nam Cung phong chủ thì thào tự nói một câu, toàn bộ người dần dần lâm vào trầm tư.
....
Dị tượng phía trên động phủ của Hàn Lập cũng không kéo dài quá lâu, ước chừng hơn một canh giờ, sáu cột sáng lớn đều tán loạn mờ dần, biến mất không thấy.
Bất quá, động tĩnh lớn như vậy, từ đầu đến cuối, toàn bộ tông môn lại như không một ai để ý đến, thật giống như mọi người không có phát hiện ra vậy.
Trong động phủ, Hàn Lập vẫn ngồi khoanh chân như trước, hai mắt mở ra, sau một lúc lâu hắn cũng không nhúc nhích, sắc mặt có chút trầm trọng.
Tầng thứ sáu của Tiểu Bắc Đẩu Tinh Nguyên Công, khó khăn hơn dự liệu của hắn rất nhiều, so với tầng thứ năm tối nghĩa khó hiểu hơn không chỉ vài lần. Quan trọng nhất là nhu cầu về lực lượng Tinh Quang tăng lên không chỉ gấp mấy lần.
Lấy thần thức của hắn hiện tại, vốn cũng đủ để ứng phó.
Nhưng vận dụng lực lượng thần thức cũng tiêu hao không ít pháp lực, lúc trước khi hắn tu luyện có thể phục dụng Vân Hạc Thảo miễn cưỡng chèo chống. Hiện tại tu luyện tầng thứ sáu, mặc dù liên tục dùng bình nhỏ thúc giục Linh thảo, vẫn không chắc chắn có thể tu luyện liên tục không ngừng.
Nếu theo như tiến độ hiện tại, ít nhất hắn phải mất mười năm để tu thành tầng thứ sáu.
Nghĩ đến thời gian tu luyện, Hàn Lập không khỏi nhíu mày.
Hắn phải thật nhanh phản hồi Tiên giới, mười năm thời gian với hắn là quá lâu, không thể đợi được.
Kỳ thật mà nói, trong vòng mười năm tu thành tầng thứ sáu của Tiểu Bắc Đẩu Tinh Nguyên Công, tốc độ này đã vô cùng kinh khủng. Chỉ sợ vị Lãnh Diễm lão tổ ở Tiên giới biết được không chừng ngạc nhiên đến mức há to miệng rơi mất cằm cũng nên.
Hàn Lập sờ cằm, nhưng đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
Hắn lập tức nhắm mắt lại, hồi tưởng tư liệu điển tịch lúc trước từng xem qua.
Sau một lát, đuôi lông mày nhảy lên, hắn mở to mắt, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt.
Lãnh Diễm Tông không hổ là một trong ba đại tông của Linh Hoàn Giới, từ những điển tịch bên trong Tàng Kinh Các, hắn tìm được hai biện pháp.
Thứ nhất, biện pháp này có liên quan đến Cảnh Nguyên Quan một đại tông khác cùng nổi danh với Lãnh Diễm Tông.
Cảnh Nguyên Quan có rất nhiều truyền thừa, có không ít thần thông tu luyện lực lượng tinh thần, nghe nói tổ sư sáng lập ra môn phái là một gã tu sĩ tinh thông công pháp tinh thần.
Bên trong tông môn Cảnh Nguyên Quan có một tòa “Tụ Tinh Đài” được chế tạo từ vô số tài liệu trân quý, bên trên có khắc một đại trận tinh thần từ thời thượng cổ.
Trận này chính là vị tổ sư Tiên nhân kia tự mình bố trí, vượt xa Bắc Đẩu Tụ Nguyên trận mà Hàn Lập tự mình lĩnh ngộ bố trí xuống.
Tại nơi đại trận phụ trợ, có thể đơn giản dẫn dắt lực lượng Tinh Quang mạnh gấp bốn năm lần bình thường, nổi tiếng toàn bộ Linh Hoàn giới.
Bất quá đài này được Cảnh Nguyên Quan cực kì coi trọng, trong tông môn, cũng chỉ có đệ tử hạch tâm cùng trưởng lão mới có thể sử dụng, người ngoài phải vô cùng khó khăn để được sử dụng.
Về một biện pháp khác, được một cái ngọc giản ghi lại, một phương pháp luyện chết Pháp bảo đặc thù, có tên là “Tinh Nguyệt Bảo Kính.”
Tinh Nguyệt Bảo Kính cũng không phải linh bảo có tính công kích, chỉ là một kiện Pháp bảo phụ trợ, chỉ cần cực ít pháp lực thúc giục, pháp bảo này có thể dẫn dắt xuống đại lượng lực lượng Tinh Quang.
Phương pháp luyện chế này có từ mấy vặn năm trước, một tên Hợp Thể trưởng lão của Lãnh Diễm tông ngẫu nhiên đoạt được từ trong bí cảnh.
Bởi vì trong tông cũng không có nhiều công pháp tinh thần, hơn nữa luyện chế bảo vật này cần vô số tài liệu trân quý, cơ hồ gấp mười lần Pháp bảo bình thường. Vì vậy, tuy rằng ngọc giản này trân quý nhưng cho tới nay không một người nào đụng tới.
Tài liệu luyện chế mấu chốt nhất của pháp bảo này lại là “Âm Thần Thạch”, một tài liệu đặc thù, khoáng thạch này cực kì quý hiếm, hơn nữa lại được Thiên Quỷ Tông coi như tài liệu căn bản của tông môn.
Nghe nói tu luyện công pháp trấn tông của Thiên Quỷ Tông, “Thiên Quỷ Đại pháp”, đến mấy tầng cuối cùng phải tiêu hao lượng lớn Âm Thần Thạch.
Những mỏ khoáng Âm Thần Thạch đã được phát hiện tại Linh Hoàn Giới đều nằm trong tay Thiên Quỷ Tông.
Có thể nói, bất kể Tụ Linh Đài hay Tinh Nguyệt Bảo Kính, lấy được đến tay không phải chuyện dễ.
Bất quá sau một lát suy tính, Hàn Lập đứng lên đi ra khỏi động phủ.