Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 323: Chương 323: Người biết hàng




Dịch giả: nhoxrai91 + Độc Hành

Bóng người trong hắc quang không nói lời nào lấy ra hai cái hộp bằng đá, đặt trên đài đấu giá, tay áo khẽ giơ lên hướng về phía dưới, đánh về phía nắp hộp, lộ ra vật bên trong, gồm có một khối tinh thể toàn thân tỏa ra Tử sắc quang mang, cùng với một quả cầu nhìn vô cùng cổ quái, toàn thân đen kịt.

Khối tinh thể kia lớn chừng nắm tay, mặt ngoài gồ ghề, toàn thân bao trùm trong tử sắc lôi điện.

Những lôi văn này liên tục lóe lên từng đợt tử sắc lôi điện, dường như được tạo thành từ Lôi Điện Cổ Thể, tỏa ra từng đợt khí tức Lôi điện.

Về phía viên cầu đen kịt kia, nhìn sơ qua cũng không thấy có gì lạ, nhưng nếu quan sát kĩ thì phát hiện bên ngoài tỏa ra một tầng hào quang màu đen vô cùng âm u, dường như ánh sáng xung quanh cũng bị nó hấp thu hết, lộ ra vẻ thập phần thần bí.

“Một khối Lôi Phách Tinh, đổi một kiện Tiên khí Lôi thuộc tính, hoặc ba trăm Tiên nguyên thạch. Một viên Thái Nhất Âm Nê, đổi lấy Âm Long Tham mười vạn năm.” Người này kiệm lời nói ra.

Hàn Lập thấy vậy, không khỏi cười khổ một tiếng.

Tự cho rằng từ khi hắn gia nhập Chúc Long Đạo kiến thức đã tăng nhiều, các loại linh tài của Chân Tiên Giới cũng hiểu biết không ít, hiện tại xem ra hắn còn kém xa.

Tên của hai loại linh tài trước mắt này, hắn mới nghe thấy lần đầu.

Đang cân nhắc, hắn liếc nhìn hai kiện vật phẩm bên trên, mắt hắn dừng lại ở viên cầu đen kịt một chút, sau đó rất nhanh chuyển qua khối tinh thể Tử sắc.

Viên cầu đen kịt kia, nhìn qua biết là loại bảo vật cực âm, đối với bản thân hắn thì không có chỗ hữu dụng.

Trái lại, tinh thể Tử sắc lại cho hắn một loại cảm giác quen thuộc.

Vật ấy ẩn chưa bên trong là lôi điện lực, rất giống với tử sắc lôi điện trong Tử sắc Ngọc Trai.

Hàn Lập càng nhìn càng cảm thấy tương tự, không khỏi tự suy đoán, chẳng lẽ vật này cũng xuất phát từ Lôi Bạo hải dương?

Hơn nữa Tinh thể Tử sắc tuy rằng không lớn, nhưng bên trong ẩn chứa Lôi Điện lực rất đáng sợ, so với Tử sắc ngọc trai còn có phần to lớn hơn.

Chỗ sâu nhất trong tinh thể kia, mơ hồ còn có một tia chấn động thần hồn phát ra, dường như do lôi điện lực quá nồng đậm, đã xuất hiện một chút linh trí.

Hàn Lập nhìn kĩ tinh thể Lôi điện này, trong đầu suy nghĩ một chút.

Vào lúc này, thân hình hắn đột nhiên chấn động, có một giọng nói vang lên trong đầu.

“Hàn đạo hữu, khối Lôi Phách Tinh này nhất định phải có được, vật này đối với ta rất quan trọng.” Giải Đạo Nhân chẳng biết đã tỉnh lại lúc nào, thông qua tâm thần liên hệ với Hàn Lập.

Từ lần dung hợp với bộ Tiên Khỗi Lỗi tới nay, Giải Đạo Nhân rơi vào trạng thái ngủ say, Hàn Lập đã thử liên hệ mấy lần, nhưng đều không có hồi đáp.

“Giải Đạo Hữu, khối Lôi Phách Tinh này rốt cuộc là vật gì, đối với ngươi có tác dụng gì?” Hàn Lập truyền âm hỏi.

“Lôi Phách Tinh là một loại bảo vật chỉ có ở địa phương chứa Lôi điện lực thật nồng đậm mới sản sinh ra, bên trong không có gì ngoài Lôi Điện lực, trong đó còn trộn lẫn một tia Thần Hồn đặc biệt. Vật này không chỉ có tác dụng với người tu luyện công pháp Lôi Điện, tu sĩ khác đeo ở trên người cũng giúp tu bổ Thần Hồn, tránh Tâm ma quấy nhiễu. Những ngày qua ta cố gắng dung hợp triệt để với bộ Tiên Khôi Lỗi, nhưng tiến triển rất chậm chạp, vật này với ta có lợi ích rất lớn, có nó sẽ giúp ta nhanh chóng nắm giữ được bộ Tiên Khôi lỗi.” Giải Đạo Nhân giải thích.

“Thì ra là thế, ta hiểu rồi.” Hàn Lập nghe vậy, trong nội tâm khẽ động.

Tại thời điểm Hàn Lập cùng Giải Đạo Nhân trao đổi, tu sĩ ở đây đều sử dụng khả năng riêng của mình để đánh giá hai kiện đồ vật xuất hiện trên đài, nhưng cũng không có người mở miệng, tựa hồ đại đa số mọi người ở đây đều chưa nghe nói qua hai kiện đồ vật này.

Bóng người màu đen cứ như vậy đứng trên đài không nhúc nhích, lại không nói gì nữa, cũng không có mở miệng thúc giục.

“Các hạ không giới thiệu một chút hai kiện linh tài này sao? Thứ cho tại hạ kiến thức nông cạn, Lôi Phách Tinh, Thái Nhất Âm Nê, hai cái tên này ta chưa từng nghe qua.” Sau một lúc lâu, một thanh âm khàn khàn phá vỡ trầm mặc.

“Hai kiện đồ vật này chỉ đổi cho người biết xem hàng.” Trên đài, bóng người màu đen nhàn nhạt nói ra.

Dưới đài, người hỏi nọ nghe vậy, cười lạnh một tiếng, không lên tiếng nữa.

Vào thời khắc này, bạch ảnh lóe lên, một bóng người bay vụt lên trên đài cao, hiện ra một thân ảnh, đúng là Hàn Lập.

“Lôi Phách Tinh ta muốn, đây là ba trăm Tiên Nguyên Thạch, các hạ cầm lấy.” Hắn lấy ra một cái túi đựng đồ, ném cho bóng người màu đen.

“Đợi một chút, ta có một kiện Tiên khí Lôi thuộc tính dùng Kình Lôi Cương luyện chế, ta đổi khối Lôi Phách Tinh này.” Vào lúc này, một thân ảnh tu sĩ dáng người có chút mập mạp bay vụt lên đài cao, lấy ra một kiện Tử Thanh Phi Xoa, phía trên điện quang lượn lờ, cực kỳ chói mắt.

Bóng người màu đen sửng sốt một chút, nhìn túi trữ vật của Hàn Lập cùng chuôi Tử Thanh Phi Xoa, sau đó không nói một lời thu hồi túi trữ vật, đưa khối Lôi Phách Tinh cho Hàn Lập.

“Đợi một chút, vị đạo hữu này, nếu ta đoán không lầm, ngươi có lẽ càng muốn một kiện Tiên khí Lôi thuộc tính a?” Tu sĩ hơi béo biến sắc, vội vàng nói với bóng người màu đen.

“Không sai. Bất quá ngươi tới hơi chậm trễ rồi.” Bóng người màu đen sử dụng một loại khẩu khí nhàn nhạt như trước, nói ra.

“Các hạ chớ có hối hận!”

Tu sĩ béo nghe vậy ngẩn ngơ, liếc nhìn đánh giá bóng người màu đen, dường như không nghĩ tới đối phương sẽ làm như thế, nhưng vẫn lật tay thu hồi Tử Thanh phi xoa, quay người bay trở về chỗ ngồi.

Hàn Lập nhìn bóng người màu đen, trong nội tâm có chút kinh ngạc, cũng cảm thấy khâm phục, có thể kiên định lời nói của mình, hơn nữa người làm được như thế, bất kể là tại Nhân giới, Linh giới, hay là Chân Tiên giới hôm nay, đều vô cùng khó gặp.

Dù sao đối với với một gã tu sĩ cao giai Chân Tiên Cảnh trung kỳ, chỉ cần chịu hao phí tinh lực, tích lũy ba trăm Tiên Nguyên Thạch chẳng qua là vấn đề thời gian, nhưng một kiện Tiên Khí thì chưa hẳn rồi, nhất là Tiên khí ẩn chứa Lôi Chi Pháp Tắc.

Đối phương có lẽ giống Giải Đạo Nhân, cũng là người biết được giá trị “Lôi Phách Tinh”, nhưng đối với kiện Tiên Khí Lôi thuộc tính có chút không nỡ bỏ, vậy mới khiến chính mình chiếm được tiên cơ.

Những ý niệm này chợt loé lên trong đầu hắn, đồng thời hắn cũng nhẹ gật đầu với bóng người màu đen, sau đó quay trở về chỗ ngồi.

“Mau đưa Lôi Phách Tinh cho ta.” Hàn Lập vừa ngồi xuống, thanh âm Giải Đạo Nhân có chút không thể chờ đợi được vang lên trong đầu hắn.

Hàn Lập không nói thêm gì, tâm niệm vừa động, liền đưa Lôi Phách Tinh trong túi trữ vật đến chỗ Giải Đạo Nhân.

Kim sắc lôi quang trên người Giải Đạo Nhân lóe lên, Lôi Phách Tinh chui vào thân thể y, biến mất không thấy gì nữa.

Song khi Hàn Lập trở lại chỗ ngồi xuống, hắn hơi ngẩn ra.

Chỗ ngồi Thục Thiên Thánh kế bên bỗng nhiên trống rỗng, người này chẳng biết đã rời đi từ lúc nào.

Hai mắt hắn nhìn chung quanh, các nơi hội trường đều không có thân ảnh Thục Thiên Thánh, có lẽ đã rời khỏi đây.

Lông mày Hàn Lập có chút nhăn lại, nhưng lập tức lại giãn ra.

Trên đài cao, thân ảnh hắc sắc kia lại chờ trong giây lát, thấy không có ai lên tiếng, liền cầm lấy hộp Thái Nhất Âm Nê thả người bay xuống dưới.

Hàn Lập thấy vậy, lập tức đứng lên, thân hình khẽ động, liền muốn bay lên đài.

“Các hạ là Lệ đạo hữu a?”

Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên từ bên cạnh truyền đến, theo đó làn gió thơm bay qua, một thân ảnh được bạch quang bao phủ đi qua ngồi xuống vị trí cũ của Thục Thiên Thánh, chính là nữ tu vừa rồi ra giá cao lấy đuợc Minh Hà tàn đồ.

“Ngươi là?” Hàn Lập dừng thân hình, nhướng mày hỏi.

“Các hạ có thể thư thả một chút thời gian không?” Nữ tu không trả lời Hàn Lập, khẽ cười một tiếng nói.

Hàn Lập chần chờ một chút, sau đó ngồi xuống, nhẹ gật đầu.

“Tiểu nữ vừa rồi trong lúc vô tình nhìn thấy, ngươi cùng vị đạo hữu mới ngồi ở chỗ này giao dịch Phi Vân Hỏa Tinh, không biết trên người Lệ đạo hữu còn có loại hoả tinh này không, tại hạ nhu cầu cấp bách cần vật ấy, không biết đạo hữu có thể bỏ những thứ yêu thích hay không? Về giá tiền tuyệt sẽ không làm ngươi thất vọng, như khối lớn bằng nắm đấm khi nãy, tiểu nữ nguyện ý ra giá một trăm Tiên Nguyên Thạch, hơn nữa càng nhiều càng tốt.” Ngữ khí nữ tu thành khẩn nói.

“Các hạ tựa hồ biết rõ trên người ta có bao nhiêu Phi Vân Hỏa Tinh, còn biết cả họ của ta, chắc là Thục Thiên Thánh nói cho ngươi a?” Hàn Lập nghe vậy, ngữ khí bình tĩnh hỏi ngược lại.

Nữ tu do dự một chút, nhẹ gật đầu, nói: “Đúng là ta mới vừa mới thăm dò từ người nọ.”

Hàn Lập nghe vậy, mặt không đổi sắc, nhưng ý niệm trong đầu chuyển động.

Phi Vân Hỏa Tinh tuy là linh tài cực kỳ quý trọng, hắn lại có không ít, vật ấy đối với hắn trước mắt coi như có cũng được mà không có cũng không sao, cũng có thể bán đi đổi lấy Tiên Nguyên Thạch.

Chẳng qua ngày sau nói không chừng lại sử dụng đến, hiện tại bán mất khó chắc là về sau sẽ không hối hận.

“Hàn đạo hữu, đáp ứng nàng.” Thanh âm Giải Đạo Nhân đột nhiên vang lên.

Ánh mắt Hàn Lập khẽ nhúc nhích, truyền âm hỏi: “Vì sao?”

“Việc này chờ ta dung hợp triệt để Kim Tiên khôi lỗi, sau sẽ nói cho ngươi biết, hiện tại đáp ứng trước người này.” Giải Đạo Nhân nói ra.

Nói xong, thanh âm Giải Đạo Nhân yên lặng lại lần nữa.

Nghe Giải Đạo Nhân nói có chút không minh bạch, Hàn Lập nhíu mày, nhưng chỉ suy nghĩ một chút liền nhìn nữ tu gật đầu nói: “Tốt, ta có thể bán cho ngươi.”

“Quyết định của các hạ tuyệt đối là sáng suốt, giá tiền này chỉ sợ sẽ không có người có thể ra được.” Ngữ khí nữ tu mặc dù có chút trong trẻo, lạnh lùng, nhưng có thể nghe được trong đó trộn lẫn vẻ vui sướng.

Hàn Lập không nói thêm gì, một tay phất trên túi trữ vật một cái.

Ánh sáng màu xanh lóe lên, lòng bàn tay hắn nhiều ra một cái túi trữ vật, đưa cho nữ tu.

Nữ tu tiếp nhận túi trữ vật, thần thức đảo qua, sau đó không chút chần chờ vung tay lên, lòng bàn tay nhiều ra một cái túi trữ vật, đưa tới hắn.

Hàn Lập tiếp nhận túi ấy, nhìn thoáng qua, liền gật đầu nhẹ với đối phương.

Nữ tu ôm quyền thi lễ với Hàn Lập lần nữa, sau đó quay người đi lại chỗ ngồi lúc trước.

Hàn Lập nhìn dáng đi thướt tha của nữ tu, lông mày lơ đãng nhíu một chút.

Tuy rằng cách màn sáng, nhưng Thần Thức của hắn quá mức cường đại, vẫn nhìn xuyên thấu màn sáng thấy mơ hồ thân ảnh nữ tu, dường như mình đã gặp ở nơi nào.

“Đúng rồi, là cô gái che mặt mặc hồng y.” Hàn Lập lập tức nghĩ tới.

Không chỉ như thế, nữ tử che mặt quần đỏ vô tình gặp lúc trước, cho hắn một loại cảm giác quen thuộc, lúc này gặp ở chỗ này lần thứ hai, loại cảm giác này càng phát ra mãnh liệt.

Vào thời khắc này, phía trên đài cao, một tu sĩ đang đi xuống.

Hàn Lập không nghĩ tiếp những chuyện này, thân hình lóe lên đã rơi vào trên đài cao, lấy ra một ít tài liệu quý trọng, giải thích rõ cần đổi một ít Linh dược cần thiết để luyện đan.

Đáng tiếc mặc dù nơi này là trao đổi hội cao cấp, vẫn không có người có những tài liệu này.

Ở trên đài chờ một lát, Hàn Lập đành phải tiếc nuối xuống đài.

Thời gian trôi qua, gần nửa canh giờ sau, lúc tu sĩ cuối cùng trên đài đi xuống, trao đổi hội dưới mặt đất cuối cùng cũng kết thúc.

Hàn Lập đi vào hậu trường, thanh toán xong Tiên nguyên thạch trước đã đấu giá Huyết Tinh Ngẫu, hoàn thành giao dịch.

Hắn kiểm tra một chút, sau đó cẩn thận từng li từng tí thu vào một cái hộp ngọc, dán lên mấy cái phù lục, sau để vào bên trong vòng tay trữ vật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.