Dịch giả: Cà Rốt & Tiểu Thanh Dương
phân tách đan kết quả rõ ràng
tìm Cao lão hỏi han mấy điều
Vân Hạc Thảo định mục tiêu
Tiên thiên tử khí bao nhiêu cho vừa
(Cà Rốt)
Hàn Lập để hơn mười hộp ngọc chứa các loại bột mịn khác nhau qua một bên, rồi phất tay đánh ra một đạo pháp quyết tiếp tục kích hoạt pháp trận lò đan, sau đó hắn lấy ra một khỏa Vọng Tê Đan.
Sau khi nghĩ ngợi đôi chút, hắn phất tay ném Vọng Tê Đan vào lò rồi lại thi triển Nghịch Đan Quyết.
Chưa tới nửa canh giờ sau, Vọng Tê Đan cũng được tách thành hơn mười loại tài liệu khác nhau và cũng được hắn cất vào trong những hộp ngọc.
Sau đó hắn bày hết những loại tài liệu của hai loại đan dược mới phân tích ra và tiến hành kiểm tra kỹ lưỡng.
“Ồ!”
Sau một lát, Hàn Lập khẽ ồ lên một tiếng, trên mặt hắn hiện rõ nụ cười vui mừng.
Hai khỏa đan dược được cấu thành bởi những loại tài liệu khác nhau, đại bộ phận là không liên quan gì tới nhau, chỉ có một loại bột có mà lam là giống hệt nhau cả về hình thái lẫn màu sắc, hiển nhiên là cùng loại.
Tuy nhiên số lượng bột màu lam ở Vọng Tê Đan hơn gấp nhiều lần so với Ô Vân Đan.
Hai loại đan dược này đều có ích lợi với hắn, tuy rằng chưa chắc chắn là do hiệu dụng của chất bột màu lam kia, nhưng hẳn nhiên cũng phải có can hệ mật thiết.
Hàn Lập chấm một chút bột màu lam đưa lên mũi ngửi rồi lại đưa vào miệng nếm thử, sau khi kiểm tra cẩn thận, lông mày hắn hơi nhíu lại.
Từ khi bắt đầu con đường tu luyện, hắn luôn gắn chặt với việc luyện đan, cho dù là Nhân hay Linh giới thì hầu như tất cả các loại tài liệu luyện đan hắn cũng có hiểu biết, thậm chí các loại tài liệu luyện đan ở các giới diện khác hắn cũng đã được đọc sơ qua, vậy mà lúc này hắn lại không có bất kỳ manh mối nào khi đối mặt với thứ bột màu lam kia.
“Không lẽ đây là loại tài liệu đặc thù của Linh Hoàn giới?”
Hàn Lập suy đoán thầm, sau khi ngẫm nghĩ một lúc, hắn chợt đứng lên và bước nhanh rời khỏi động phủ.
Lúc này trời đã tối mịt.
Một luồng sáng xanh lóe lên từ trên thân Hàn Lập rồi hắn bay vụt đi.
Sau một lát, hắn đã có mặt ở một tòa động phủ thuộc Lạc Hà Phong ở cách đó mấy chục dặm.
Động phủ này có vẻ hơi hoang vắng, xung quanh đó không có bóng người nào.
Hàn Lập quét hai mắt một vòng rồi đi tới chỗ cửa động phủ, hắn lật tay lấy ra một tấm phù truyền âm, nói khẽ vào hai câu rồi vung tay lên.
Truyền âm phù liền hóa thành một đạo bạch quang và bay vào trong động phủ.
Sau một lát, cảnh cửa lớn mở phát ra những tiếng ầm ầm.
“Cao trưởng lão, Hàn mỗ tới làm phiền!” Hàn Lập vừa ôm quyền vừa nói.
“Không sao! Không ngờ Hàn đạo hữu tới thăm nhanh như vậy, xin mời vào!” Cao Bất Lận nở nụ cười tươi, mời Hàn Lập vào động phủ.
Động phủ của Cao Bất Lận lớn hơn của Hàn Lập một chút, nhưng đồ đạc lại rất đơn sơ, một cỗ khí tức dược hương nồng đậm bao trùm khắp động phủ.
“Cao trưởng lão, Hàn mỗ xin đi thẳng vào vấn đề, lần này tại hạ tìm tới đây là có một số vấn đề cần thỉnh giáo các hạ.” Sau khi an tọa, Hàn Lập nói thẳng ngay.
“Hàn đạo hữu muốn hỏi chuyện gì thì cứ nói thẳng ra.” Cao Bất Lận hơi giật mình một chút rồi đáp.
Hàn Lập thò tay lấy ra hộp ngọc chứa loại bột màu lam, đưa tới cho lão Cao và nói: “ Cao trưởng lão kiến thức uyên bác, không biết có nhận ra vật này hay không?”
Cao Bất Lận ồ lên một tiếng, lão tiếp nhận hộp ngọc, ánh mắt ngưng lại quan sát kỹ càng.
Lão lấy ngón tay chấm một chút bột rồi đưa lên lưỡi nếm, hai hàng bạch mi khẽ dựng lên, dường như lão nhìn Hàn Lập với một thâm ý.
“Xem ra Cao trưởng lão đã nhìn ra rồi!” Hàn lập khẽ mỉm cười và nói.
“Ha ha...Chuyện này...Coi như Hàn đạo hữu đã hỏi đúng người rồi. Tuy nhiên...” Cao Bất Luận cười hắc hắc, giọng điệu mang ngụ ý gì đó.
Hàn Lập cũng không nói thêm, hắn liền lấy ra một khối Linh thạch thượng phẩm và ném cho đối phương.
Cao lão đầu nhanh chóng tiếp lấy linh thạch, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tươi, tiếp tục nói: “Không dối gạt đạo hữu, đây thật ra là bột của Vân Hạc Thảo, chắc chắn là loại cỏ này nó là một trong những tài liệu quý hiếm của bổn tông. Hơn nữa bột phấn này tựa hồ đã qua xử lý, nếu không phải ta nhiều năm kinh nghiệm luyện đan và đã quá quen thuộc các loại Linh tài địa bảo thế nên mới miễn cưỡng có thể nhận ra “
“Thì ra là thế... Về dược tính của Vân Hạc Thảo, Cao trưởng lão có thể nói rõ một chút?” Hàn Lập nhẹ gật đầu, lập tức lại hỏi.
Cao lão đầu không nói, chỉ cười hắc hắc đầy gian xảo, tay chà xát vào nhau.
Hàn Lập lại ném ra cho đối phương một khối Thượng phẩm Linh thạch.
Cao lão đầu vui cười hớn hở thu Linh thạch, rung đùi đắc ý một phen rồi mới chậm rãi nói: “Vân Hạc Thảo này còn được gọi là Biến Sắc thảo, cỏ này trăm năm tỏa ra ánh sáng màu trắng, nghìn năm là màu lam, ba nghìn năm sau bắt đầu đỏ lên, một vạn năm thì là đỏ thẫm, ba vạn năm trở lên thì là đỏ tía. Cái đặc biệt nhất của Linh thảo chính là có thể thu nạp năng lượng của ánh sáng, trăm năm sau sẽ sản sinh ra một tia Tiên Thiên tử khí. Chẳng những có thể tu luyện được công pháp quỷ dị thì cũng có thể trực tiếp chuyển hóa thành Tiên Thiên Linh lực, có hiệu quả làm sạch thân thể. Niên đại càng lâu, Tiên Thiên tử khí càng trở nên tinh thuần, hiệu quả lại càng kinh người.”
“Tiên Thiên tử khí... Không biết loài cỏ nơi nào có thể tìm được?” Hàn Lập trong lòng khẽ động nói.
“Hoàn cảnh sinh trưởng của loài cỏ này vô cùng hà khắc, theo như ta được biết cũng chỉ có vài nơi may mắn có thể phát hiện ra. Tuy nhiên những địa phương này đều thuộc phạm vi quản lý của các thế lực lớn. Hiện tại đã hơn nghìn năm đã không thấy chút tông tích nào của Vân Hạc Thảo, chăc chắn đều đã nằm trong tay các đại tông môn.” Cao trưởng lão gãi đầu tiếp tục nói.
Nghe xong lời nói của Cao Bất Lận, Hàn Lập trong lòng cơ bản đã có kết luận có thể khôi phục pháp lực tám chín phần mười là cần đến Tiên Thiên tử khí rồi.
“Không biết ngoại trừ Vọng Tê Đan ra còn có loại đan dược nào luyện chế bằng Vân Hạc Thảo?” Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi hỏi.
Cao Bất Lận lần này thật không có ngăn trở, trực tiếp trả lời: “Ngoại trừ Vọng Tê Đan ra thì Ô Vân Đan cũng có dùng đến chút ít loại cỏ này. Mặt khác, Dưỡng Linh Đan cùng Nguyên Hư Đan cũng dùng Vân Hạc Thảo tuy nhiên do niên đại thấp cho nên bên trong ẩn chứa Tiên Thiên tử khí không đáng kể.”
Sau khi chia tay Cao Bất Lận, Hàn Lập lại trực tiếp đi một chuyến đến Thông Dịch cốc, hao tốn một khối cực phẩm linh thạch mua một số loại đan dược cũng mua thêm vài gốc Vân Hạc Thảo có niên đại đã trăm năm sau đó liền quay trở về Xuất Vân Phong.
Tại bên trong mật thất.
Hàn Lập khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, trước mặt là một số đan dược và Vân Hạc Thảo vừa mới mua về.
Hắn đầu tiên là đem bình sứ màu trắng mở ra, đổ ra một hạt Ô Vân Đan đưa lên miệng, lập tức một dòng nước ấm hiện lên trong đan điền nhè nhẹ đem linh lực từ đan dược tan ra, dần dần chuyển hóa làm pháp lực lưu giữ trong đan điền.
Trong lòng của hắn vui vẻ, lại cầm lấy Vân Hạc Thảo, đưa vào trong miệng nhấm nhấm vài cái sau đó rồi nuốt xuống.
Qua ước chừng thời gian một chén trà, đan điền một lần nữa ấm lên, một tia pháp lực hòa nhập vào trong Đan Điền và một lần nữa được lưu giữ.
Hàn Lập khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia vui vẻ rốt cục hắn đã khẳng định Tiên Thiên tử khí chính là mấu chốt giúp hắn khôi phục pháp lực
Cứ như vậy đã một ngày một đêm trôi qua khi hắn đem hơn nữa số đan dược cùng Vân Hạc Thảo thì tu vi rất nhanh liền khôi phục được cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ.
Đang lúc hắn đang vui mừng, tính phục dụng hết đan dược còn lại thì thần sắc của hắn đột nhiên khựng lại.
Lúc trước trong cơ thể hắn vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa dược lực, thì giờ phút này thì cuối cùng cũng biến thành pháp lực đổ về đan điền.
Nhưng mà trong đan điền của hắn như đã đựng đầy nước rút cuộc cũng không thể tồn trữ được nửa điểm Pháp lực.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn những pháp lực kia dừng lại một chút ở đan điền rồi liền tiêu tán thành hư ảo.
Hàn Lập thở dài, hắn hiểu rõ chuyện này hơn phân nửa có liên quan tới những biến dị của Nguyên Anh trong cơ thể, giờ có phục dụng thêm nhiều đan dược nữa thì sợ rằng cũng vô ích mà thôi.
Nguyên nhân thực sự ra sao thì hắn chỉ còn cách chờ tới khi thân thể và thần thức khôi phục lại mới có đáp án rõ ràng.
Hiện nay hắn không có cách nào dựa vào việc tu luyện để đề thăng pháp lực, dùng đan dược thì cũng chỉ hồi phục tới Nguyên Anh hậu kì, vấn đề hàng đầu hiện nay là tìm cách thúc đẩy nhanh hơn quá trình hồi phục của thân thể và thần thức.
Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy khá váng đầu, ngón trỏ tì nhẹ lên mi tâm, trầm tư suy nghĩ.
Sau một lát, dường như nghĩ ra cái gì đó, hắn ngẩng đầu lên, cổ tay khẽ đảo lấy ra tấm lệnh bài trưởng lão khách khanh.
Hàn Lập dùng thần thức xâm nhập vào bên trong lệnh bài, một tấm địa đồ Lãnh Diễm Tông được tạo thành từ ánh sáng màu vàng kim hiện lên rõ ràng trước mắt hắn.
Ánh mắt hắn quét qua tấm địa đồ một lúc, cuối cùng thì nhìn thẳng vào điểm đánh dấu có ghi ba chữ nhỏ “Tàng Kinh Các“...