Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 319: Chương 319: Tin tức




Dịch giả: nhoxrai91

Biên: Độc Hành

Ngay lúc Thường Hạc lão đạo mở lời, Hàn Lập phát giác ra có một ánh mắt cũng đang khát khao nhìn tới, đó là Thục Thiên Thánh.

Thấy Hàn Lập nhìn về phía mình, trên mặt Thục Thiên Thánh lộ ra vẻ tươi cười nịnh nọt.

“Thật có lỗi, ta chỉ đổi Phi Vân Hỏa Tinh với những tài liệu kia thôi.” Hàn Lập thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói.

“Lệ đạo hữu, thật sự không thể thương lượng sao?” Thường Hạc lão đạo biến sắc, có chút không nỡ buông bỏ, nói ra.

“Khối Phi Vân Hỏa Tinh này thật sự không còn cách nào, tuy nhiên trong tay ta vẫn còn chút mảnh nhỏ Hỏa Tinh. Mới khi nãy ta đưa ra danh sách chín loại tài liệu, chỉ cần chư vị cung cấp cho ta một chút thông tin về nơi xuất hiện, cũng có thể đổi được một ít.” Hàn Lập suy nghĩ một lát, lập tức nói.

Hắn nói xong, bàn tay lại một lần nữa lướt nhẹ trên mặt bàn, bỗng xuất hiện thêm hai khối Phi Vân Hỏa Tính lớn chừng nắm tay.

Hai mắt Thường Hạc lão đạo như có lửa nóng, nhìn chằm chặp vào hai khối Phi Vân Hỏa Tinh, sau nữa ngày trầm mặc cuối cùng cũng phải cụt hứng ngồi xuống.

Thục Thiên Thánh cũng trở về chỗ ngồi, nhắm mắt lại, hiển nhiên cũng không có chút tin tức nào liên quan đến vấn đề này.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, khẽ thở dài, vung tay lên thu lại ba khối Phi Vân Hỏa Tinh.

Trao đổi hội tiếp tục tiến hành, bất quá từ khi Phi Vân Hỏa Tinh xuất hiện, về sau đồ vật mang ra trao đổi cũng rất bình thường, bầu không khí bỗng trở nên nặng nề.

Sau nửa canh giờ, trao đổi hội cũng kết thúc.

Hàn Lập cũng không đợi lâu, lập tức cùng Kỳ Lương đứng dậy muốn ly khai.

Thường Hạc lão đạo vẫn chưa từ bỏ ý định, trước lúc Hàn Lập rời đi lại một lần nữa hỏi thăm có thể hay không trao đổi một viên Phi Vân Hỏa Tinh.

Lần này Thường Hạc lão đạo nhắm vào chính là hai viên nhỏ, hơn nữa còn xuất ra không ít kỳ trân dị bảo.

Tuy nhiên những thứ này Hàn Lập đều không cần, lần nữa đưa ra lời cự tuyệt, làm Thường Hạc lão đạo thất vọng không ngừng.

Bất quá hắn cũng đưa cho Thường Hạc lão đạo một cái trận bàn đưa tin, để ngày sau nếu có tin tức gì về những loại tài liệu kia có thể thông tri cho hắn.

Lúc này Thường Hạc lão đạo mới phấn khởi tinh thần, liên tục cam đoan sẽ cố gắng tận lực tìm kiếm, chỉ mong Hàn Lập lưu lại cho hắn một hai khối Phi Vân Hỏa Tinh.

Hàn Lập thoáng kinh ngạc, người này như thế nào lại cần Phi Vân Hỏa Tinh gấp gáp như vậy, nhưng cũng gật đầu đáp ứng, sau đó liền nhanh chóng cùng Kỳ Lương rời khỏi Thiên Hạt Các.

“Không biết Lệ huynh tiếp theo sẽ đi đâu?” Kỳ Lương hỏi.

“Tại hạ tính đi địa phương khác nhìn xem, nhân cơ hội này mua một ít tài liệu, dù sao thì quy mô trao đổi hội như vừa rồi cũng không có nhiều.” Hàn Lập nhìn về con đường phía trước, nói ra.

“Tại hạ cũng còn một số việc cần giải quyết, cũng không thể đi cùng Lệ huynh được, bảo trọng.” Kỳ Lương nhẹ gật đầu, cáo từ.

“Tốt, vậy hẹn gặp lại tại đại hội truyền giảng.” Hàn Lập mỉm cười nói, lập tức cáo từ, đi tới con đường phía trước.

Kỳ Lương nhìn theo bóng lưng Hàn Lập, không biết trong đầu nghĩ gì, khẽ thở dài, quay người bước về hướng khác.

Hàn Lập sau khi đi qua hai con đường, chợt dừng bước, xoay người lại, thần sắc lạnh lùng nói:“Các hạ theo ta đã lâu như vậy, không biết có gì chỉ giáo?”

Cách chỗ Hàn Lập đứng không xa, có một nam tử khuôn mặt phúc hậu, chính là Thục Thiên Thánh.

“Các hạ hẳn là Lệ Phi Vũ, tại hạ là Thiên Thánh Phong Thục Thiên Thánh, vừa nãy lúc trao đổi trên đại hội tại hạ không biết nặng nhẹ, kính xin đạo hữu thứ lỗi.” Thục Thiên Thánh chắp tay tạ lỗi, thái độ vô cùng thành khẩn.

“Chỉ là chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến, nhưng các hạ theo ta là có ý gì?” Sắc mặt Hàn Lập có chút không kiên nhẫn nói.

“Đa tạ Lệ đạo hữu rộng lượng, tại hạ đi theo chỉ muốn hỏi một câu, Lệ đạo hữu hẳn là đang tiếp tục tìm kiếm tài liệu mà khi nãy cần ở trao đổi hội?” Thục Thiên Thánh chắp tay sau lưng, xoay chuyển lời nói.

“Lệ mỗ không thích nói chuyện quanh co lòng vòng, các hạ có gì xin cứ nói thẳng.” Hàn Lập nghe vậy, nhàn nhạt nói.

“Đúng đúng, tại hạ thật sự biết tin tức về một loại tài liệu trong đó, chẳng qua chỗ trao đổi hội đông người, cho nên mới không nói ra ở đó.” Thục Thiên Thánh cười hai tiếng làm lành, sau đó liền nghiêm mặt nói ra.

“A, là loại tài liệu nào?” Hàn Lập hai mắt sáng ngời hỏi.

Thục Thiên Thánh mở miệng định nói, lời nói tới miệng, chợt nuốt lại, một mặt muốn nói lại thôi.

“Các hạ yên tâm, lời nói lúc nãy của Lệ mỗ trong đấu giá hội giờ này vẫn còn tác dụng, các hạ nếu có thể cung cấp thông tin của một trong những loại tài liệu đó, ta liền đưa cho các hạ một khối Phi Vân Hỏa Tinh.” Hàn Lập thấy vẻ mặt của Thục Thiên Thánh như vậy, bèn nói.

“Không phải...Tại hạ biết rõ ngươi có thông tin về các loại tài liệu, nhưng lại không phải trong chín loại tài liệu kia, mà là Huyết Tinh Ngẫu.” Thục Thiên Thánh liếc nhìn Hàn Lập nói.

“Huyết Tinh Ngẫu?... Không tệ, vật ấy cũng là một trong những thứ ta cần. Ngươi muốn dùng tin tức này đổi lấy cái gì? Nói thẳng đi.” Hàn Lập khẽ giật mình, liếc nhìn thật sâu Thục Thiên Thánh nói ra.

“Nếu như Lệ huynh đã nói chuyện thẳng thắn thì ta cũng sẽ không che giấu, tại hạ hi vọng có thể dùng tin tức này đổi lấy một viên Phi Vân Hỏa Tinh.” Thục Thiên Thánh cười nói.

Hàn Lập nhìn đối phương, không nói gì.

“Tại hạ biết rõ Huyết Tinh Ngẫu không nằm trong danh sách chín loại tại liệu, hơn nữa so với giá trị chín loại tài liệu kia còn kém một chút. Như vậy đi, tại hạ có một khoản Tiên Nguyên Thạch, dùng để đổi lấy Phi Vân Hỏa Tinh, như thế nào?” Thục Thiên Thánh hít sâu một hơi, nói ra.

“Cái này cũng không cần, Huyết Tinh Ngẫu cũng là vật mà ta muốn, chỉ cần ngươi nói cho ta tin tức là được rồi, Tiên Nguyên Thạch thì không cần.” Hàn Lập lắc đầu, sắc mặt bình thản nói.

Thần sắc trên mặt hắn không thay đổi, nhưng trong lòng thì vui vẻ, kì thật so với chín loại tài liệu kia, hắn lại càng muốn có Huyết Tinh Ngẫu hơn, chỉ cần có vật ấy, hắn có thể lập tức luyện chế Vạn Luân Đan rồi.

“Đa tạ Lệ đạo hữu. Kỳ thật lúc này ở Bạch Ngọc Thành tụ tập rất đông tu sĩ, trong đó không thiếu Chân Tiên cảnh, giống như trao đổi hội bí mật vừa nãy, đấu giá hội có rất nhiều. Thực không dám giấu diếm, tại hạ vừa có tin tức đúng ba ngày sau sẽ có một buổi đấu giá hội cực kì bí mật, yêu cầu rất cao với người tham gia, nhất định tu vi phải là từ Chân Tiên Cảnh Trung Kỳ trở lên, ta cũng là ngẫu nhiên thăm dò được, nghe nói lần này đấu giá hội có xuất hiện Huyết Tinh Ngẫu.” Thục Thiên Thánh môi khẽ mấp máy truyền âm.

“Đấu giá hội bí mật!” Hàn Lập trong lòng khẽ động, hai mắt không khỏi híp lại.

Lại còn cần Chân Tiên Cảnh Trung Kỳ mới có thể tham gia, vậy là Trưởng lão Chân Tiên Cảnh Chúc Long Đạo hơn phân nửa sẽ không có cách nào tham dự, đấu giá hội này xem ra không phải chuyện đùa.

“Lệ đạo hữu có thể đơn giản hóa giải huyễn thuật của tại hạ, nghĩ đến phương diện tu vi tuyệt đối không thành vấn đề rồi.” Thục Thiên Thánh lúc này đã khôi phục lại bộ dạng, tùy ý cười hì hì nói.

Hàn Lập không thèm để ý sự thăm dò của đối phương, suy nghĩ một chút, gật đầu nói:“Tốt, cái đấu giá hội này, Lệ mỗ tất nhiên sẽ tham gia, đến lúc đó nếu thật sự có Huyết Tinh Ngẫu xuất hiện, ta sẽ giữ lời hứa, cho ngươi một khối Phi Vân Hỏa Tinh.”

“Vậy được, giữa trưa ba ngày sau, chúng ta gặp mặt tại nơi này.” Thục Thiên Thánh trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, nhanh chóng cáo từ rồi ly khai.

Hàn Lập đưa mắt nhìn người này ly khai, quay người tiếp tục đi về phía trước.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, màn đêm rất nhanh xuất hiện.

Các nơi trong Bạch Ngọc Thành hiện ra từng khối lớn bảo thạch hình lưỡi liềm, phát ra bạch quang sáng ngời, làm toàn bộ thành trì chiếu sáng như ban ngày.

Các cửa hàng kiến trúc trong nội thành cũng phát ra hào quang sáng ngời, màn đêm bị đánh tan, thoạt nhìn Bạch Ngọc Thành còn đẹp hơn cả ban ngày.

Một cửa hàng ở nội thành, Hàn Lập từ bên trong đi ra.

Hắn ôm tâm tư cầu may, toàn bộ cửa hàng bên trong nội thành đều vào một lần, đáng tiếc vẫn không thể tìm thấy loại tài liệu cần thiết.

Đối với việc này, hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng trong lòng khó tránh khỏi việc cảm thấy buồn bực. Như vậy, chỉ có thể trông đợi vào giao dịch hội và đấu giá hội kia rồi.

Bất quá, mất nửa ngày đi dạo cũng không phải là không có thu hoạch gì.

Hàn Lập thăm dò từ miệng chủ tiệm cửa hàng vừa nãy, có một cái trao đổi hội diễn ra vào ngày mai.

Tuy rằng quy mô của trao đổi hội này rất bình thường, chỉ sợ so với cái của Thiên Hạt Các còn nhỏ hơn, bất quá hắn cũng không muốn bỏ qua.

Hàn Lập ra khỏi cửa hàng, vòng qua mấy cái quảng trường, đi vào một con đường có chút yên tĩnh.

Hai bên đường nơi đây kiến trúc toàn là phòng trọ, người đi đường không nhiều lắm.

Hàn Lập đi dạo một ngày, tuy rằng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng cũng nên đi nghỉ ngơi một chút.

Hắn nhìn hai bên, sau cùng chọn trúng một cái phòng trọ nhỏ, đi tới, thuê một gian tĩnh phòng.

Dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị nơi đây, hắn rất nhanh đi vào một cái phòng ở lầu ba.

“Khách quan, người hãy nghỉ ngơi thật tốt, nếu cần gì cứ phân phó ta một tiếng là được.” Tiểu nhị lanh lợi nói.

Hàn Lập nhìn xung quanh phòng một cái, xem như không tệ.

Hắn tiện tay thưởng cho tiểu nhị một viên linh thạch, sau đó khoát tay áo, ý bảo tên kia lui xuống.

Tiểu nhị quá đỗi vui mừng, thi lễ một cái, ngay lập tức lui xuống.

Hàn Lập quay người, đang muốn đóng cửa, ngay lúc này, một hồi tiếng bước chân vang lên.

Một nữ tu sĩ áo đỏ đi qua trước cửa, trên mặt được che bởi một cái khăn, dung mạo không thấy rõ, nhưng thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, dáng người yểu điệu.

Bạch Ngọc Thành quy mô tuy không nhỏ, nhưng số lượng tu sĩ trong thành lúc này lại rất nhiều, dẫn đến cảnh nhà ở chen chúc, phòng trọ, khách sạn cũng đều thiết kế giống như thế giới phàm tục.

Hồng y nữ tử liếc mắt nhìn Hàn Lập, cũng không hề dừng lại, bước nhanh qua, rất nhanh biến mất ở cuối hành lang.

Hàn Lập nhìn theo bóng lưng, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

Nàng tuy rằng đã thu liễm khí tức, nhưng thần thức Hàn Lập cường đại cỡ nào, ngay lập tức đã nhận ra nàng này tuyệt đối là tu sĩ Chân Tiên Cảnh.

Hắn bây giờ ở trong Bạch Ngọc Thành, tu sĩ Chân Tiên cảnh cũng không coi vào đâu.

Chẳng qua là bóng lưng nàng này làm Hàn Lập mơ hồ có vài phần cảm giác quen thuộc, trước kia tựa hồ đã gặp ở nơi nào rồi.

Hắn suy nghĩ một chút, không tìm thấy đầu mối, liền lắc đầu không nghĩ tới nữa.

Hàn Lập đóng cửa phòng, bày ra một tầng cấm chế, khoanh chân ngồi ở trên giường.

...

Thời gian ba ngày thoáng cái trôi qua.

Vào giữa trưa, Hàn Lập đi tới nơi đã hẹn cùng Thục Thiên Thánh.

“Lệ đạo hữu, ngươi đã tới.” Thục Thiên Thánh sớm đã đợi ở nơi này, vẻ mặt tươi cười nghênh đón.

Hàn Lập nhẹ gật đầu, không nói gì.

“Địa phương tổ chức đấu giá hội đã bị che giấu ở một địa phương bí mật, Lệ đạo hữu xin mời theo ta.” Thục Thiên Thánh truyền âm nói một câu, đi tới phía trước.

Hai người suốt đường đi không nói gì, lại đi xuyên qua một con đường dài hẹp, đi được gần nửa canh giờ, liền tới một cái cửa hàng hẻo lánh.

Nơi đây người thưa thớt, cửa hàng cũng không có sinh ý, chỉ có một lão chưởng quầy gầy còm nằm trên cái ghế phía sau quầy, bộ dáng đang buồn ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.