Chẳng bao lâu sau, tin tức liên quan đến việc ba cường giả của Lục Linh Tộc bị một vị Đại Thừa của Nhân tộc diệt sát lập tức lan truyền ra.
Các loại dị tộc giống như Lục Linh Tộc khi mới biết được tin này đều cực kỳ kinh hãi, lập tức nhao nhao phái ra nhân thủ điều tra mọi nơi xem chân tướng thực hư của việc này như thế nào.
Qua một đoạn thời gian sau, toàn bộ Tiểu Linh Thiên bị việc này triệt để khuấy động.
Mà lúc này, Mặc Linh Thánh Thuyền đã sớm bay ra khỏi khu vực khống chế của Lục Linh Tộc, bay thẳng đến một khu vực khác của Tiểu Linh Thiên là nơi cư trú của Nhân tộc.
Mấy ngày sau tại phạm vi Nhân tộc, trong một tòa thạch điện cổ kính trên một đỉnh núi cao vạn trượng, có vài cường giả Nhân tộc đang ở xung quanh một cái bàn đá đang trò chuyện điều gì đó.
Mấy người này gồm có ba nam một nữ, tất cả đều có tu vi trên Hợp Thể, trong khi nói chuyện thần sắc ai nấy cũng đều cực kỳ nghiêm trọng.
"Tin tức đã xác định được quả thật là không sai sao, thật là một vị Đại Thừa Nhân tộc chúng ta, cùng lúc giết chết ba gã Lục Linh Tộc kể cả Cổ Thụ Tổ Linh." một gã trung niên đại hán có làn da đen thui trong đó lớn tiếng hỏi.
"Mặc dù thám tử của chúng ta không có cách nào tiến được vào trong Lục Hải, nhưng nhìn vào phản ứng của các tộc khác thì chắc chắn là không thể sai được. Bằng không Lục Linh Tộc hiện giờ chỉ trong có mấy ngày ngắn ngủi đã vội vàng rút tất cả nhân thủ về bên trong Lục Hải, xem chừng bộ dáng chuẩn bị triệt để phong bế khu rừng." Một lão giả tóc trắng xoá khác, tay vê râu trả lời.
"Thế nhưng cả ta và ngươi đều hiểu rõ, tại Tiểu Linh Thiên này, Nhân tộc chúng ta căn bản không thể sinh ra tồn tại Đại Thừa, trước kia không có ,phòng chừng sau này cũng không có khả năng.” Mỹ phụ áo lam ở đối diện, lông mày nhíu lại một cái nói.
"Lời này trước kia còn có thể nói, hiện tại thì sao, chẳng lẽ các ngươi quên Nguyệt tiên tử rồi à. Nguyệt Tiên tử tư chất kinh người, chỉ dùng có một thời gian ngắn mà đã tu luyện từ Luyện Hư đến tận Hợp Thể đại thành, nói không chừng thật sự có hy vọng phá vỡ truyền thuyết Tiểu Linh Thiên không có Đại Thừa." Một gã nam tử khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng dị thường nói.
"Tư chất của Nguyệt đạo hữu tự nhiên không cần phải nói, ngắn ngủi chỉ trong 2000 năm đã trở thành đệ nhất cường giả trong Nhân tộc chúng ta, thậm chí có thể chống chọi với Lục Linh Tổ Cổ Thụ Tổ Linh mà không hề rơi xuống hạ phong. Nhưng nếu nói Nguyệt đạo hữu có thể tiến giai Đại Thừa dưới tình hình linh khí thiếu thốn ở Tiểu Linh Thiên này thì thật sự là khó có khả năng." mỹ phụ áo xanh nghe được ba chữ "Nguyệt tiên tử", thần sắc hơi động một chút, nhưng vẫn lắc đầu trả lời.
"Chỉ là khả năng không lớn mà thôi, nhưng với tư chất yêu nghiệt của Nguyệt tiên tử thì vẫn còn một chút cơ hội." Nam tử nghiêm nghị lạnh lùng không khách khí phản bác.
"Nếu như Nguyệt tiên tử có thể tiến giai Đại Thừa thì quả là một sự tình may mắn đối với Nhân tộc ở Tiểu Linh Thiên chúng ta. Nhưng với tình hình của Nguyệt đạo hữu hiện giờ, ít nhất còn phải tích lũy thêm mấy trăm năm thời gian nữa thì mới có thể thử xung kích bình cảnh này. Đúng rồi, hiện tại Nguyệt tiên tử đang tu luyện một loại bí thuật rất trọng yếu, không biết có thể tham gia lần tụ hội này được không." Lão giả tóc trắng bình tĩnh nói.
"Thiết đạo hữu yên tâm, mặc dù Nguyệt tiên tử hiện tại không thể xuất quan, nhưng ta đã đem tin tức liên quan truyền đến chỗ nàng ấy bế quan, tin tưởng rằng rất nhanh thôi sẽ có tin tức của nàng ấy truyền lại cho chúng ta." Một gã nam tử khô gầy không mở miệng từ nãy giờ, đột nhiên nhàn nhạt nói một câu.
"Rất tốt, đại sự bậc này mà không có Nguyệt Tiên tử tham gia thương thảo thì quả thật là ta có chút không an tâm. Giờ thì mọi người nói thử xem, vị Đại Thừa Nhân tộc này rốt cục là xuất hiện từ đâu tới?" Lão giả tóc trắng vừa lòng gật gật đầu, lại hỏi tiếp.
"Còn có thể từ chỗ nào nữa, tám chín phần mười là tu sĩ Đại Thừa từ ngoại giới xông vào." mỹ phụ áo lam lông mày khẽ nhíu lại nói.
"Quả thực khả năng này là lớn nhất. Nhưng người này đã là Đại Thừa Nhân tộc, khẳng định là đến từ Linh giới, hơn nữa lại có biện pháp đi tới Tiểu Linh Thiên, chắc chắn là cũng có thể ly khai nơi này bằng thông đạo khi tới đây. Chuyện này đối với chúng ta quả thực là cơ hội đi tới Linh giới ngàn năm có một." Đại hán có làn da đen thui đồng ý nói.
"Chỉ có tại Linh giới chúng ta mới có thể có ít khả năng tiến giai lên Đại thừa. Mặc dù lúc trước các tộc cũng phát hiện lối ra để ly khai giới này, nhưng đáng tiếc là không ai có thể chống lại giới diện chi lực khủng bố ở thông đạo kia, chỉ có thể đành bó tay mà thôi. Nếu quả thật là vị Đại Thừa Nhân tộc này đến từ ngoại giới thì đây đúng là một đại cơ duyên cho Nhân tộc ở Tiểu Linh Thiên chúng ta." Sau khi nam tử nghiêm nghị lạnh lùng nghĩ một chút, trong mắt cũng hiện lên một tia cháy bỏng nói.
"Chẳng qua là đối với sự tình của Linh giới chúng ta cũng không biết được nhiều lắm, vị Đại Thừa này có đúng là tu sĩ đến từ Linh giới, có thật sự là tu sĩ Nhân tộc hay không cũng chưa thể khẳng định được. Nhưng có thể khẳng định một điều là chắc chắn người này sẽ ghé lại xem qua chỗ cư ngụ của Nhân tộc chúng ta, cho nên là không thể không chuẩn bị một ít phòng bị. Vạn nhất người này không hề niệm chút tình nghĩa đồng tộc mà lại xuất hiện lời gì ác ý, chúng ta cũng không thể không có một chút dự phòng." Lời nói của lão già tóc trắng lại cực kỳ lão luyện từng trải.
"Lời của Bạch Ông rất có lý, chẳng qua người kia có thể cùng lúc diệt sát cả tam đại Cổ Thụ Tổ Linh phụ thể trên Lục Linh Tộc, thần thông to lớn như thế nào hoàn toàn có thể đoán được. Đến lúc đó Nguyệt tiên tử cũng phải ra mặt mới có khả năng đối kháng. Dù sao Nguyệt đạo hữu là người duy nhất trong chúng ta thực lực chân chính tiếp cận tồn tại Đại Thừa." Hai mắt nam tử nghiêm nghị lạnh lùng chớp lên một tia hàn quang nói.
"Việc Nguyệt Tiên tử lập tức xuất quan chỉ sợ là không dễ. Dù sao Nguyệt đạo hữu cũng ở. . ." nam tử khô gầy nhướng mày đang muốn nói gì.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài đại điện vang lên một tiếng, một đạo ánh sáng bạc bắn tới, sau vài cái chớp động đã đến phía trên mọi người, lượn vòng vài cái hóa thành một thanh tiểu kiếm bay thẳng đến bàn đá chỗ mọi người.
Trên tiểu kiếm màu bạc bất ngờ có thêm một cái ngọc giản màu trắng.
Mọi người thấy tình hình như vậy thì mỗi người một vẻ.
Lão giả tóc trắng sau khi suy nghĩ một chút, lập tức khoát tay lấy ngọc giản từ trên tiểu kiếm màu bạc xuống.
Tiểu kiếm run lên, lại hóa thành một đạo ánh sáng màu bạc phá không bay đi, sau một cái chớp động, lập tức biến mất vô tung vô ảnh ngoài cửa điện.
Thoáng cái, ánh mắt của những người khác tất cả đều tập trung vào vật màu trắng đang ở trên tay lão giả.
Lão giả đem ngọc giản đặt lên trên trán, khép hờ hai mắt, dùng thần niệm của mình để kiểm tra thông tin trong đó.
Chỉ một lát sau, thần sắc lão giả khẽ động, hai mắt mở ra, mặt lộ vẻ vui mừng:
"Quả nhiên là phi kiếm truyền thư của Nguyệt tiên tử. Nguyệt đạo hữu đã hứa đợi đến khi gã Đại Thừa kia tiến vào khu vực cư trú của Nhân tộc thì sẽ cùng chúng ta đi gặp người này một lần."
"Vậy là rất tốt, có Nguyệt đạo hữu cùng đi, chúng ta cũng an tâm hơn nhiều." Nam tử khô gầy nghe vậy, lộ ra vẻ mừng rỡ nói.
Những người cũng vì vậy mà thần sắc trở nên thả lỏng hơn.
Tiếp theo sau đó mọi người lại thương nghị thêm một chút, rồi cùng rời khỏi thạch điện, bắt đầu làm một chút chuẩn bị.
….
Ở một chỗ bí ẩn khác trong sơn cốc, một tòa mật thất bị một tầng hàn băng phong bế lối ra vào, trên một vòng Ngân Luân sáng như trăng, một thiếu nữ áo trắng vóc người thon thả đang ngồi xếp bằng lẳng lặng tìm hiểu cái gì đó.
Thân hình thiếu nữ giống như một pho tượng không hề nhúc nhích chút nào, nhưng mơ hồ để lộ ra một loại phong tư tuyệt thế không nói nên lời, gương mặt tuyệt mỹ như phấn ngọc đang được ngân quang nhè nhẹ chiếu sáng hơi cúi xuống, làm cho không ai có thể thấy rõ được hoàn toàn dung nhan thật sự.
…
Hơn nửa tháng sau, trên bầu trời một dãy núi liên miên thuộc biên giới nơi cư trú của Nhân tộc, âm thanh ầm ầm vang lên, một Cự Thuyền màu đen trông như tòa núi nhỏ từ không trung bay tới, sau vài cái chớp động, lập tức bắn thẳng tới sâu bên trong khu vực cư trú của Nhân tộc.
Một ít tu sĩ đê giai ở dưới dãy núi trông thấy tình hình này không thể kìm được mà trợn mắt há mồm.
Bình thường những Nhân tộc ở tại chỗ sâu xa trong Tiểu Linh Tiên chưa bao giờ được thấy qua phi hành pháp khí lớn đến vậy.
Chẳng qua một ít người hữu ý trong nháy mắt khi vừa phát hiện ra Cự Thuyền màu đen, lập tức thông qua một ít pháp khí đặc thù đem tin tức này trực tiếp truyền về hậu phương.
Cho nên mặc dù Mặc Linh Thánh Thuyền cực kỳ đáng chú ý, nhưng một đường phi hành trên bầu trời khu vực Nhân tộc, không có bất kỳ người nào tiến lên ngăn cản hoặc vặn hỏi cái gì.
Hai ngày sau, sau khi Cự Thuyền màu đen bay qua một hồ nước rất rộng lớn, đột nhiên dừng lại ở một dãy núi nhỏ rất bình thường.
"Hàn tiền bối, nơi đó chính là động phủ của gia mẫu. Ở đây ngoại trừ ta cùng mẫu thân ra, còn có mấy vị thúc bá tỷ muội ở bên trong các đỉnh núi khác." Một thanh âm của thiếu nữ tràn đầy vui mừng truyền từ bên trong Cự Thuyền ra.
Tiếp theo ánh sáng bạc chớp lên, Chu Quả Nhi cực kỳ hưng phấn bay xuống khỏi Cự Thuyền, lập tức lao thẳng vảo trong một tòa núi nhỏ
"Xem ra này nha đầu này thật sự rất nhớ nhà, bằng không cũng sẽ không cấp bách đến mức quên cả chào hỏi một tiếng mà đã đi ra ngoài rồi." một âm thanh của nam tử cười khẽ từ trong Cự Thuyền vang lên.
"Hàn sư, trước kia Quả Nhi chưa bao giờ rời xa nhà lâu như vậy, cuối cùng lần này cũng có thể trở về thăm gia đình tất nhiên là tình cảm cực kỳ chân thành rồi." Thêm một thanh âm cực kỳ cũng kính cũng truyền ra.
Vừa dứt lời, trên không trung lóe lên tia ánh sáng xanh nhàn nhạt, Hàn Lập mang theo Hoa Thạch lão tổ xuất hiện ở phía trước Cự Thuyền, từ trên cao nhìn xuống đánh giá mấy ngọn núi này.
Lúc này, Chu Quả Nhi sau khi chớp động một cái, trực tiếp chui vào trong một mặt thạch bích bên trên sườn núi không thấy bóng dáng nữa.
Hàn Lập mỉm cười, lẳng lặng đứng chờ trên không trung.
Lúc này, hắn tất nhiên là có thể cảm thấy được có người trên vài ngọn núi khác đang dùng một ít pháp khí nào đó lặng lẽ quan sát mình cũng với Cự Thuyền, trong lòng cực kỳ sợ hãi không dám hiện thân ra ngoài.
Chỉ sau thời gian một bữa cơm, từ chỗ vách đá mà Chu Quả Nhi biến mất kia ánh sáng chớp lên, một thiếu phụ ăn mặc thanh lịch đi ra từ đó.
Nhìn dung nhan thiếu phụ này cùng Chu Quả Nhi có bộ dáng tương tự đến sáu bảy phần, mà thiếu nữ hai mắt đỏ ửng đang bám chặt theo bên cạnh, chính là Chu Quả Nhi đi vào lúc trước.
"Vãn bối Thạch Tiêm Vân bái kiến tiền bối! Nghe Quả Nhi nói, lần này nhờ có tiền bối cứu giúp, mới có thể giữ được tánh mạng ở bên ngoài, vãn bối thật sự vô cùng cảm kích." Thiếu phụ ngẩng đầu lên đến không trung nhìn qua thân hình Hàn Lập cùng với Thạch lão tổ, lập tức cùng với Chu Quả Nhi từ xa cúi đầu xuống.
"Ngươi chính là mẫu thân của Chu Quả Nhi, tu vi quả nhiên không kém. Đứng lên đi, ta đến đây lúc này ngoại trừ việc đưa Chu Quả Nhi về nhà, ngoài ra còn có một chút chuyện muốn hỏi." Hàn Lập ở trên không sau khi quét qua tu vi Luyện hư của thiếu phụ, thần sắc khẽ động, thong dong mở miệng nói.
"Vâng, trước hết mời tiền bối đến động phủ một lần, tệ xá mặc dù không có linh trà linh tửu gì, nhưng còn có vài loại linh quả mà ngoại giới không thường thấy, hy vọng tiền bối có thể nhấm nháp một ít." Thiếu phụ đứng dậy, cung kính nói.
"Tốt lắm, ngươi đã có tâm thì Hàn mỗ cũng không khách khí. Hoa Thạch, ngươi trước tiên cứ lưu lại ở bên ngoài đi." Hàn Lập gật đầu, quay sang Hoa Thạch lão tổ ở bên cạnh phân phó một tiếng.