Tộc Mẫu Tu La Thù thấy vậy giận quá hóa cười, nói một tiếng “được” xong bỗng nhiên hai tay chà xát vào nhau rồi cùng giơ lên.
Chỉ thấy từng điểm tinh quang hiện ra cùng với tiếng “oanh minh” nổi
lên, những điểm sáng chằng chịt nhau này hiển hiện trước người nàng ta
lập tức như có linh tính mà bắn về phía đối diện cứ như muốn nhanh chóng hạ gục cả hai người bọn Huyết Nhiên ngay vậy.
Nhất thời cả ba người đều thi triển thần thông rồi quấn lấy nhau.
Bên trên Thạch Thành bốn gã Tu La Thù trưởng thành đứng thấy tình hình
này thì liếc mắt nhìn nhau. Sau đó chúng truyền âm nói chuyện vài câu
rồi đồng thời gầm nhẹ một tiếng khoanh chân ngồi lên trên đầu thành, hai mắt nhắm nghiền còn miệng thì liên tục lẩm bẩm.
Trong tiếng chú ngữ phát ra, đỉnh đầu của bốn người đồng thời khai mở.
Những đoàn ánh sáng xanh lớn cỡ cái chậu rửa mặt từ đó bắn ra rồi quay
tròn trên không trung ngưng tụ lại với nhau biến ảo thành hình dáng một
con Nhện cực lớn.
Con Nhện này kích thước to lớn còn hơn cả con Nhện do phụ nhân kia biến
ảo ra, chỉ là thân hình nó hơi mơ hồ trông gần giống như một cái Pháp
Tướng.
Hư ảnh con Nhện to lớn vừa hiện ra, lập tức hóa thành một tia sáng màu xanh lao thằng về phía chiến trường.
Bốn gã Tu La Thù trưởng thành này cuối cùng đã hết kiên nhẫn, chúng chuẩn bị xông lên trợ giúp chủ mẫu của mình một tay.
Mạc Giản Ly ở đối diện. Lão vừa thấy cảnh này, sắc mặt tức thì trầm
xuống nhưng không thấy có cử động gì, thân hình bỗng mơ hồ một cái rồi
không chút dấu hiệu nào mà biến mất tại chỗ .
Sau một khắc, phía trước hư ảnh con Nhện kia bỗng chấn động, một luồng kiếm khí lạnh lẽo đón đầu phá không chém tới.
Hư ảnh con Nhện thấy thế há to miệng bắn ra một cái lưới óng ánh cuốn về phía trước muốn ngăn cản kiếm quang lại.
Mặc dù vậy sau khi ánh sáng xanh thu về, hư ảnh con Nhện không thể không dừng lại trên không trung.
Lúc này trước người hư ảnh con Nhện chấn động, Mạc Giản Ly tay cầm một
thanh đoản kiếm chợt hiện ra, vừa nhìn vừa đánh giá hư ảnh con Nhện này. Lão không nói hai lời mà đem vật cầm trong tay ném lên không trung làm
vang lên một tiếng xé gió !
Bóng kiếm tầng tầng lớp lớp hiện ra hóa thành một tòa Kiếm Sơn lao thẳng tới đối diện.
Bốn tên nam nữ do Tu La Thù trưởng thành biến thành đứng trên đầu thành
thấy vậy tức thì biến đổi pháp quyết. Hư ảnh con Nhện bổ nhào về phía
trước, không thèm nhìn tới hư ảnh Kiếm Sơn mà xuyên qua nó lao thẳng về
phía Mạc Giản Ly.
Mạc Giản Ly thấy thế thì trong lòng rùng mình, một bảo vật có hình dáng một khối gạch sáng óng ánh bắn về phía trước.
Cánh tay lão nhấc lên, một ngón tay ngưng trọng chỉ về phía đối diện.
Khối gạch óng ánh quay tít một vòng, bỗng nhiên ánh sáng màu lam bừng
lên. Nó lại hóa thành một hình Thái Cực Đồ đập đến phía trước mặt.
Mà ở chỗ ngón tay vừa chỉ ra, đầu ngón tay lóe lên ánh sáng màu đen nhàn nhạt, hư không phía trước bỗng chốc trở nên ảm đạm, thoáng một cái đổ
sụp xuống giống như có một cỗ lực lượng vô hình vừa sinh ra vậy.
"Oanh" một tiếng. !
Hư ảnh con Nhện to lớn vung hai chân trước lên, từng đạo trảo ảnh hiện
ra trên không chạm vào Thái Cực Đồ phát ra những tia sáng sắc lạnh. Thái Cực Đồ bị chém ra thành vô số mảnh nhỏ.
Nhưng chỉ sau một khắc, thân hình khổng lồ của nó bỗng chạm vào cỗ lực
lượng vô hình mà phải dừng lại, thân thể nó bỗng trở nên ngưng trệ không tự chủ được.
Trên mặt Mạc Giản Ly lóe lên nụ cười lạnh lẽo, bỗng nhiên từ trong miệng thốt ra một chữ “bạo”.
Lập tức từng mảnh vỡ từ Thái Cực Đồ sáng lên phát ra ánh sáng màu xanh lam rồi nổ ẩm ầm.
Một cỗ lực lượng kỳ hàn không gì sánh được từ đó tỏa ra.
Hư ảnh con Nhện khẽ run lên, bên ngoài thân bị tầng tầng băng lạnh bao
phủ, chỉ trong nháy mắt nó đã bị đóng băng trong một khối băng lớn màu
xanh da trời .
Mạc Giản Ly lúc này tỏ ra vui vẻ, ngón tay vừa điểm ra chợt thu lại, một cánh tay khác phất ra một đạo Phù Lục đen kịt vào trong hư không, ném
thẳng về hư ảnh con Nhện bị đóng băng.
Một tiếng “oanh” trầm thấp vang lên.
Phù Lục màu đen sau khi bay lên không trung lập tức biến hóa ra một hư
ảnh quái thú đầu rồng thân phượng, toàn thân màu đen, hư ảnh quái thú há cái miệng lớn vô cùng dữ tợn ra lao xuống phía dưới.
Hư ảnh này chưa đập xuống mà một cỗ khí tức khủng bố khiến cho người ta
hồn phi phách tán đã ập đến, một tên Đại Thừa kỳ bình thường cơ bản
không thể nào ngăn cản được.
Bốn tên Tu La Thù trưởng thành thông qua thần niệm cảm ứng, sắc mặt đồng thời biến đổi. Cả bọn không hẹn mà cùng mở trợn hai mắt.
Cùng thời gian hư ảnh quái thú đầu rồng thân phượng lóe lên lập tức nhảy vào bên trong khối băng.
Nhưng chỉ trong thời gian tích tắc hư ảnh con Nhện bên trong đã “ phanh “ một tiếng hóa thành từng điểm sáng xanh lục tản ra xung quanh, lại lóe
lên một cái toàn bộ chúng đã xuất hiện bên ngoài khối băng.
Hư ảnh quái thú màu đen hiện ra trong băng liền chụp vào khoảng không, sau một tiếng rít thân hình nó bỗng nhạt đi rồi biến mất.
Lúc này những điểm sáng xanh lục bên ngoài khối băng quay tròn rồi một
lần nữa ngưng tụ thành bốn đốm lửa sáng không chút chần chừ bay trở về
phía đầu tường. Chúng lắc lư mấy cái sau đó nhao nhao chui vào trong
thân thể của bốn gã Tu La Thù trưởng thành, biến mất không thấy đâu nữa.
Thân hình bốn gã Tu La Thù trưởng thành chấn động, trong mắt đều lóe lên tinh quang. Sau một khắc bốn đạo cầu vồng từ trên đầu thành bay lên
trời, quay một vòng liền lao thẳng tới bên người Mạc Giản Ly.
Mạc Giản Ly thấy một kích chuẩn bị kĩ lưỡng ban nãy không thành công
trong lòng hơi thất vọng, nhưng thấy bản thể của bốn tên Tu La Thù
trưởng thành đánh tới thì nội tâm không khỏi trầm xuống. Từ trong miệng
Mạc Giản Ly ngân lên một tiếng thét dài rồi tung người nhảy xuống biến
thành một vầng sáng trắng hồng ngênh đón.
Phía sau Mạc Giản Ly chấn động, một con Bạch Hổ và một con Hỏa Phượng
màu đỏ hồng cùng lúc hiện thân theo sát đạo bạch hồng hướng tới bốn gã
Tu La Thù trưởng thành bắt đầu tranh đấu.
Thanh âm “ ầm ầm “ thoáng cái vang lên liên tục không ngớt.
Tuy Mạc Giản Ly có hai con Linh Sủng tương trợ, nhưng so về thực lực vẫn không bằng bốn gã Tu La Thù trưởng thành.
Thế nhưng mỗi khi thấy không thể ngăn cản được, Mạc Giản Ly tức thì
nhanh tay nhanh mắt ném ra ngoài một cái phù lục thần bí hoặc đánh ra
công kích nào đó vô cùng uy lực hoặc là biến ảo ra một hai cái ảo ảnh
quái thú có khí tức vô cùng quỷ dị.
Nhờ đó mới miễn cưỡng ngăn cản được bốn con Tu La Thù trưởng thành đang điên cuồng tấn công.
Lão già họ Dịch sắc mặt hơi động, một bàn tay bên trong tay áo lóe lên
linh quang nhàn nhạt, từ đó xuất hiện một đồng tiền màu vàng kim óng
ánh. Lão đang định âm thầm tế xuất ra.
Nhưng đúng lúc này một thanh âm nhàn nhạt bỗng vang lên bên tai:
“ Đối thủ của đạo hữu là ta, tốt nhất ngươi chớ nên quan tâm tới chuyện khác thì hơn.”
Vừa dứt lời, một cỗ linh áp cực kỳ kinh khủng từ bên trên ép xuống, với
tu vi của lão già họ Dịch mà trong lòng cũng phát lạnh, không cần nghĩ
ngợi, đầu vai lão nhoáng lên một cái đột nhiên biến mất trên đầu thành
không thấy bóng dáng.
Sau một khắc, hư không phía trên đầu thành hơn vạn trượng bỗng chấn
động, lão già họ Dịch yên lặng hiện ra, lão nhìn chằm chằm về phía đối
diện không chớp mắt như gặp phải đại địch.
Tại cách xa hơn trăm trượng, Hàn Lập đứng chắp tay sau lưng ở đó cũng
đang đồng dạng đánh giá lão già họ Dịch nhưng sắc mặt thì vô cùng bình
tĩnh.
“Xem ra chư vị đạo hữu đã tính toán rất chu toàn, sớm đã chọn xong đối
thủ, có điều các hạ lựa chọn tại hạ, chẳng lẽ tự thấy có khả năng thắng
được lão phu hay sao.”Hung quang trong mắt lão già họ Dịch lóe lên, chậm rãi nói.
“Đạo hữu nói vậy là sai rồi. Không phải ta lựa chọn đạo hữu, mà là những người khác đã chọn hết chỉ còn lại các hạ mà thôi. Về phần ta có thắng
được hay không thì đương nhiên chỉ có thử qua mới biết được rồi.”Hàn Lập mỉm cười, không chút hoang mang nói.
“Hừ, được lắm. Xem ra đạo hữu vô cùng tự tin. Đã như vậy thì cứ lấy thực lực ra phân cao thấp đi.” Lão già họ Dịch sắc mặt trầm xuống,thanh âm
trở nên cực kỳ dữ tợn.
Nói xong lời này, một tay hắn lật lên, trong tay có thêm một chiếc đèn
cổ màu xanh, ngón tay bắn ra ngọn lửa, bấc trong ngọn đèn lóe lên, lập
tức ngọn đèn phát ra ánh sáng màu tím như ẩn như hiện.
Một tay lão già vung lên, miệng quát một tiếng “khởi”.
Lập tức một khí tức hoang dã khó nói nên lời từ trong ngọn lửa của đèn phát ra.
Đèn lửa đột nhiên rung lên, xuất hiện thêm nhiều cái ảo ảnh, chín cái
đèn nhỏ bằng đồng lớn bằng cái chén giống nhau như đúc hiện ra.
Sau khi xoay một hồi chúng xếp lại thành hình tam giác rồi chậm rãi chuyển động trong không trung.
Cánh tay Lão già họ Dịch xếp thành các loại thủ ấn, chín đạo pháp quyết khác nhau lập tức bắn lên trên chín cái đèn bằng đồng.
Ánh sáng màu tím tỏa ra mãnh liệt !
Chín cái đèn lửa đồng thời bay ra không trung, xoay tít một vòng trong hư không rồi hóa thành một ngọn lửa màu tím.
Trong chốc lát, tiếng thanh minh phát ra, một con chim màu tím dài hơn một xích hiện lên từ trong ngọn lửa.
Con chim này dáng vẻ uyển chuyển, lông cánh dài màu tím, hai con mắt tỏa ra ánh sáng màu lửa hồng óng ánh như pha lê, đúng là một con Khổng Tước màu tím ( Tử Sắc Khổng Tước) cực kỳ xinh đẹp.
Linh Cầm vừa hiện ra bỗng ngửa đầu phát ra một tiếng kêu thanh minh
thẳng lên trời, lập tức ánh sáng màu tím bên ngoài thân sáng rực lên,
sau đó thân hình nó điên cuồng lớn lên thành một con quái vật khổng lồ
cao ba bốn mươi trượng.
“Phốc phốc” một tiếng, lông cánh trên người Khổng Tước thoáng cái đón
gió mà thiêu đốt lên, biến thành một ngọn lửa tím cuồn cuộn, sau khi hai cánh rung lên lập tức hóa thành một đám mây màu tím rộng hơn một mẫu
bay lên trời.
Hàn Lập nhìn thấy cái đèn màu xanh thì trên mặt liền hiện ra vẻ khác
thường, cho tới khi Tử Sắc Khổng Tước bị triệu hoán ra thì lập tức tỏ ra hơi giật mình.
“Mộ Lan Thánh Cầm”
Thần sắc Hàn Lập trở nên cực kỳ quái dị. Hắn dùng một thanh âm thấp tới không thể nghe thấy thì thào một tiếng.
Con Tử Sắc Khổng Tước này bất kể là phương thức triệu hoán hay hình thái khí tức trên người, thình lình đều giống hệt như Mộ Lan Thánh Cầm được
triệu hoán ra từ cổ đăng mà hắn gặp năm đó ở Nhân giới.
Tất nhiên là thực lực của hai bên khác nhau một trời một vực.
Mộ Lan Thánh Cầm năm đó chỉ có thực lực xấp xỉ Hóa Thần kỳ mà thôi, còn
con Tử Sắc Khổng Tước này có linh áp khủng bố gần như tiếp cận tu vi Đại Thừa. Dù là Hàn Lập cũng không thể nào quá xem thường nó được.
Tâm niệm Hàn Lập xoay chuyển không thôi, tuy nhiên không chờ hắn suy
tưởng điều gì, lão già họ Dịch phía xa đã há miệng ra, linh quang nổi
lên, lão gìa lại tiếp tục phun ra một cái gương cổ màu vàng, tiếp đó một bàn tay lật lên, trong tay bỗng có thêm một quyển trục màu bạc.
Lão già họ Dịch không hề do dự đồng thời thúc dục cả hai kiện bảo vật.
Cái gương cổ kia xoay tròn trên đỉnh đầu lão già, hư không sau lưng lão
lúc này vô số ánh sáng màu vàng chớp động, khoảng hơn một ngàn mặt gương màu vàng độc nhất vô nhị hiện ra chằng chịt.
Mà cái quyển trục màu bạc kia sau khi từ trong tay bay ra, lập tức “phốc phốc” một tiếng tự động mở ra, từ trên mặt nó tuôn ra vô số Linh văn
màu bạc nhao nhao ngưng tụ biến ảo thành mười tám tên giáp sĩ áo bạc
khuôn mặt đờ đẫn. Những tên giáp sĩ này hoặc là cầm đao hay cầm thương
dài hoặc là đeo bộ cung tên màu bạc sau lưng. Cả đám phát ra khí tức
lạnh lẽo như là từ huyền băng đúc thành.
“Đi, giết chết tên đối diện kia!” Lão già họ Dịch hai mắt đỏ hồng, dùng
một tay chỉ về phía Hàn Lập đối diện, quát lên một tiếng gầm nhẹ.
Tử Sắc Khổng Tước nghe vậy lập tức thúc dục đám mây màu tím hùng hổ cuốn về phía đối diện.
Hơn một ngàn mặt gương chợt lóe lên, vang lên tiếng sấm nổ, từng đám lửa màu vàng từ đó vọt ra, ùn ùn kéo về phía trước.
Mười tám tên giáp sĩ màu bạc tức thì thân hình khẽ động, cũng thi nhau bay về phía Hàn Lập bên kia.