Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 222: Q.4 - Chương 222: Luyện khí cao thủ




Ở phường thị này số người không tính là nhiều. Ở bên ngoài Hàn Lập chỉ thấy có khoảng ba mươi người tu tiên, thật sự có chút tiêu điều!

“Mọi người dường như đều đi đến Tinh Trần Các ở giữa thì phải?” Hàn Lập trong lòng khẽ nói thầm.

Tuy nhiên hắn cũng không vội đi tới cái Tinh Trần Các kia.

Bởi vì gian hàng luyện khí kia thật sự khẩu khí quá lớn! “Cửa hàng nếu luyện khí thất bại sẽ trả lại bằng linh thạch” làm cho hắn có chút hiếu kỳ, cho nên Hàn Lập sau khi đi một vòng, không tự kìm hãm được bước vào bên trong.

Gian hàng này không lớn, chỉ có ba gian phòng và một gian hậu viện mà thôi.

Hàn Lập tiến vào bên trong thính đường thì thấy đã có một trung niên mặc nho phục ở bên trong, đang cùng với một vị đầu tóc bạc trắng nhưng mặt đầy hồng quang thảo luận vấn đề gì đó, bên cạnh còn một tráng hán da ngăm đen đầy vẻ cung kính đứng chờ.

Hai vị kia thảo luận rất sôi nổi, mặc dù nhìn thấy Hàn Lập tiến vào, nhưng vẫn không để ý vẫn tiếp tục đàm đạo. Còn vị tráng hán kia thì rất nhanh tiến lên vài bước khách khí hỏi:

“Vị khách nhân này hẳn là muốn mua pháp khí hay là muốn luyện chế một kiện?”

“Đầu tiên là muốn xem qua các loại pháp khí trong cửa tiệm của các vị, sau đó mới quyết định!” Hàn Lập bĩnh tĩnh lên tiếng.

“Được, vậy quý khách muốn xem pháp khí bậc trung hay là pháp khí bậc cao?” Tráng hán thấy sinh ý đã đến nhà cho nên sắc mặt có chút vui mừng hỏi.

“Đỉnh cấp pháp khí, hơn nữa phải là tinh phẩm của đỉnh c pháp khí”

Hàn Lập thanh âm không lớn, nhưng câu nói này đủ làm cho tráng hán trước mắt sửng sốt! Ngay cả hai vị đang bàn luận sôi nổi kia cũng im lặng không nói chuyện nữa, dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá Hàn Lập!

“Khách quan muốn xem đính cấp pháp khí, hơn nữa là tinh phẩm?” Tráng hán phục hồi tinh thần không khỏi nhắc lại lần nữa xem mình có nghe lầm không.

Đính cấp pháp khí không phải người thường có thể mua đươc, động đến cũng phải vài trăm linh thạch bậc thấp, một người tu tiên bình thường cho dù gom toàn bộ linh thạch cả đời cũng chưa chắc đã có thể mua được một kiện đỉnh cấp pháp khí. Mà Hàn Lập đây vừa vào đã muốn xem loại tinh phẩm, khó trách tráng hán này thất thố.

“Tiểu Hắc, trở lại! Không được vô lễ với vị tiền bối này” Lão giả tóc bạc kia rốt cuộc cũng nhìn ra được Hàn lập là thân phận Trúc Cơ kỳ, sắc mặt không khỏi biến đổi, cuống quýt quát tráng hán lui vào.

“Tiểu lão nhi chính là chủ nhân của điếm này. Tiền bối có gì cứ phân phó là được”.

Vị lão giả này và nho sinh kia cũng chỉ mới là người tu tiên Luyện khí kì, đột nhiên nhìn thấy vị “cao nhân” như Hàn Lập giá lâm, không khỏi có chút bất an.

“Không có gì, ngươi xem có thượng phẩm pháp khí nào tốt không? Nếu là thích hợp thì ta muốn mua một, hai món!” Lão giả nghe xong lời của Hàn Lập, nhất thời có thở ra một hơi dài, nhưng trên mặt có chút xấu hổ nói:

“Chỉ sợ làm tiền bối thất vọng, bổn điếm mặc dù có hai ba kiệm đỉnh cấp pháp khí, nhưng chỉ là loại bình thường, không đáng gọi là tinh phẩm!” Lão già này đối mặt với cao thủ Trúc Cơ kỳ như Hàn Lập không dám dấu diếm chỉ có thể nói thật lòng.

Hàn Lập nghe nói thế không khỏi lấy làm thất vọng, bất quá hắn cũng thầm trách mình hồ đồ! Cái khẩu khí ở chiêu bài phía ngoài kia có lớn hơn nữa cũng chỉ là thủ đoạn quảng cáo cho sinh ý nhà người ta mà thôi, chính mình thế nào lại tin như thế chứ.

Hàn Lập lắc đầu, xoay người muốn rời đi, nhưng khi chưa đến cửa phòng thì không khỏi quay đầu nói một câu bất mãn.

“Nói như vậy, bên ngoài ghi là luyện chế đỉnh cấp pháp khí chỉ là hư ngôn thôi sao!”

“Không! Tiền bối hiểu lầm rồi. Bổn điếm buôn bán lấy chữ tín làm đầu, chiêu bài bên ngoài đều là thật, tuyệt không giả dối! Chỉ cần có tài liệu thích hợp, lão hủ đích xác có thể luyện chế đỉnh cấp pháp khí!” Lão già tóc bạc thấy danh tiếng cửa hàng có nguy cơ hạ thấp vội vàng nói.

“Ngươi có thể luyện chế đỉnh cấp pháp khí?” Hàn Lập cảm thấy hơi ngoài ý muốn, trong mắt lóe lên điểm nghi vấn.

Hắn còn tưởng rằng người luyện chế pháp khí là người khác, không nghĩ tới là lão giả này.

Khó trách Hàn Lập không tin, luyện chế đỉnh cấp pháp khí không giống như luyện trung cấp hay thượng cấp pháp khí. Lửa bình thường của thế gian không có khả luyện chế, mà là dùng tiên thiên chân hỏa hay là địa hỏa mà tôi luyện giống như luyện chế Trúc cơ đan vậy mới có thể thành công.

Còn lão giả này đây chỉ là cao thủ luyện khí kỳ, tiên thiên chân hỏa tuyệt đối không có, nơi đây cũng chẳng có chút nào có vẻ là có địa hỏa vậy người này dựa vào cái gì để luyện chế đính cấp pháp khí?

“Tiền bối, đúng là lần đầu tiên đến cửa hàng của Từ lão ca, đương nhiên là không hiểu rồi! Từ lão ca đối với đạo luyện khí thật sự là sở học sâu xa, tuyệt đối không dưới các danh gia luyện khí của danh môn đại phái. Từ gia mấy trăm năm qua chỉ cần nhị cấp sơ giai là có thể phun ra yêu hỏa so với tiên thiên chân hỏa còn lợi hại hơn vài phần. Cho nên luyện chế đính cấp pháp khí không cần phải lo lắng” Nho sinh nãy giờ một mực yên lặng đứng một bên đột nhiên mở miệng trả lời thay lão giả kia, làm cho Hàn Lập thấy nghi hoặc.

“Yêu hỏa? Ta trước kia chưa từng nghe qua”.

Địa hỏa có thể luyện khí luyện đan, chưa bao giờ nghe người ta nói đến yêu hỏa cả!” Hàn Lập có chút khó tin nói.

“À ! Tiền bối có điều không biết! Dụng yêu hỏa luyện khí, thậm chí luyện đan đúng ra cần một chút kỹ sảo đặc biệt. Thật ra là không được các đại phái thừa nhận. Nó có thể gọi là tiểu thuật bàng môn tả đạo, truyền bá rất nghiêm ngặt. Gia tộc chúng ta nếu không phải ngẫu nhiên mà được một con hỏa nha, thì cũng không đặc biệt nghiên cứu về vấn đề này” Lão giả tiếp lời nho sinh nói, giải thích rõ cho Hàn Lập.

“Như vậy sao!” Hàn Lập mặc dù nghe xong lời giải thích của đối phương, nhưng rốt cuộc chính mình chưa thấy qua cho nên vẫn nửa tin nửa ngờ.

“Chẳng lẽ tiền bối chính thật muốn luyện chế đỉnh cấp pháp khí?” Lão giả nhìn thấy đối phương cúi đầu trầm ngâm, không nhịn được tò mò hỏi.

“Nếu như ngươi có đủ tài liệu để luyện chế đỉnh cấp pháp khí, thì có bao nhiêu phần nắm chắc?” Hàn Lập ngẩng đầu hơi nghi ngờ hỏi.

“Cái này còn phải xem phẩm chất của tài liệu, cùng với yêu cầu của tiền bối đối với pháp khí, nếu tài liệu bình thường, yêu cầu với pháp khí cũng bình thường thì ta có một phần ba nắm chắc. Bất quá nếu luyện chế pháp khí thất bại thì cửa hàng sẽ không bồi thường tài liệu, bởi vì khả năng thất bại rất cao! Bồi thường thực ra chỉ là dành cho trung cấp và thượng cấp pháp khí thôi. Nếu không tiểu lão nhi sớm đã chết vì bồi thường rồi!” Lão già thấy Hàn Lập hỏi vậy, tậm trạng có chút vui mừng vội vàng nghiêm nghị trả lời.

Phải biết rằng luyện khí cao thủ cũng giống như hắn, muốn nâng cao tay nghề thì cần đến nhiều loại nguyên liệu cao cấp. Càng luyện chế nhiều đỉnh cấp pháp khí thì càng dễ nâng cao được tay nghề của mình lên.

Mà vị cao nhân trước mặt này mặc dù thanh âm có vẻ chưa phải lớn tuổi, nhưng vị này đúng là tu sĩ Trúc cơ kỳ! Vật đưa ra hẳn không tầm thường, điều này làm lão già kia rất chờ mong.

“Ta đúng là có một chút tài liệu để ngươi luyện chế. Nhưng khi ngươi luyện chế ta phải ở bên cạnh theo dõi mới được. Bất quá ta cũng sẽ đứng yên tuyệt không quấy nhiễu ngươi. Hơn nữa chỉ cần luyện chế thành công, ta sẽ để lại một phần nguyên liệu coi như tiền thù lao cho ngươi, không để ngươi phải thiệt thòi!” Hàn Lập trầm mặc một chút rồi hạ quyết tâm nói.

Với Hàn Lập mà nói so với việc đem mấy tài liệu này đổi lấy linh thạch, chi bằng trực tiếp luyện thành pháp khí thích hợp.

Phải biết rằng hắn đỉnh cấp pháp khí của hắn hiện giờ, mặc dù trong hàng đệ tử Luyện khí kỳ xem như là nhiều, nhưng so với các tu sĩ Trúc cơ kỳ khác, thì cũng không là gì! Nhưng phỏng chừng cũng không phải là quá ít.

“Đương nhiên có thể! Tiền bối hẳn sẽ luyện chế luôn bây giờ chứ! Tiểu lão bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng! Lão già thấy Hàn Lập thật sự có thể để hắn luyện chế đỉnh cấp pháp khí, nhất thời cảm thấy kích động, ngay lập tức đồng ý với điều kiện của Hàn Lập, thái độ rất chờ mong.

“Ta còn một ít đồ vật muốn mua, đợi công việc xong xuôi sẽ quay lại đây rồi mới bắt đầu” Hàn Lập nghe xong lắc đầu nói.

“Tốt lắm! Vãn bối cung kính bồi tiếp tiền bối!” Lão già thấy Hàn Lập chưa muốn làm ngay bây giờ không khỏi có chút thất vọng, nhưng lập tức khôi phục thần thái cung kính nói.

Hàn Lập cảm thấy mọi việc tạm ổn cũng không muốn ở đây nữa, cáo từ đi ra khỏi cửa hàng.

Chỉ mới cất bước được vài bước đột nhiên nghe thấy tiếng nói từ sau vọng lại.

“Tiền bối xin tạm dừng bước!”

Hàn Lập dừng lại, hơi do dự một chút sau đó quay người lại đã thấy vị nho sinh vừa rồi đang tươi cười nhìn hắn.

“Có việc gì không?” Hàn Lập chau mày, thanh âm lạnh lùng hỏi.

Hắn không thích cái chuyện vô cớ bị người khác quấy rầy.

“Vãn bối muốn hỏi tiền bối cần mua vật gì ở phường thị này? Tại hạ Vương Tử Lăng thường qua lại nơi đây, có lẽ có thể giúp tiền bối tiết kiệm không ít thời gian”

Nghe xong lời này, Hàn Lập có ngoài ý muốn, thầm đánh giá nho sinh ,đột nhiên khinh khỉnh cười nói:

“Ngươi là kẻ môi giới sao?”

Mặc dù Hàn Lập đầu đội mũ, nho sinh kia không thể nhìn thấy mặt rõ vẻ mặt, nhưng trong lời nói của Hàn Lập có chút vui vẻ, trong lòng không khỏi bồi hồi vội trả lời:

“Tiền bối đoán được rồi, mặc dù vãn bối chỉ là di lại ngẫu nhiên, cũng không có cửa hàng cố định một chỗ, nhưng tiền bối cứ yên tâm!”

Hàn Lập hơi gật đầu, nhưng lại thản nhiên nói:

“Mặc dù ta cũng không ngại, ngươi có hay không có cửa hàng hay không cũng không quan trọng, nhưng lần này ta muốn rất nhiều loại trận kỳ, trận bàn, dường như cũng chỉ có ở Tinh Trần Các mới có loại tốt nhất, tựa hồ cũng không cần ngươi giúp gì!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.