Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 254: Q.4 - Chương 254: Yến gia Lão tổ




Có phải là Quỷ linh môn hành động một mình hay liên thủ với năm ma đạo tông còn lại? thất đại tông phái cũng không cần phải sợ hãi gì, thậm chí Yến gia cũng vậy, có khả năng ứng phó người của Quỷ linh môn đến, dù sao Yến gia cũng có cao thủ Kết đan kì tọa trấn!

Hàn Lập nghĩ như vậy cuối cùng an tâm một ít.

Cho dù có sụp đổ thì cũng có người đứng ra gánh vác. Quỷ linh môn tới đây vì cái gì, cũng không phải là một tu sĩ Trúc cơ kì như hắn có khả năng quan tâm, tất cả đều đã có Yến gia đối phó bọn họ. Nhưng cũng phải cẩn thận đôi chút, cho dù là cổng thành có cháy, thì cũng không đến phiên hắn.

Chẳng biết mấy người khác có nghĩ như vậy hay không, một một lúc sau, thần sắc bọn họ cũng dần dần khôi phục bình thường, thế nhưng không có người nào nhắc lại chuyện này nữa, ngược lại tán ngẫu một ít vấn đề tu luyện. Vấn đề này cũng hấp dẫn Hàn Lập, hắn không suy tư nữa mà lập tức gia nhập vào.

Thời gian trôi qua khá nhanh, sắc trời dần dần tối đi, nói một chút làm cho lưỡi mọi người cũng khô đi, mặc khác, cũng đã tới thời điễm các tu sĩ phải chia tay cáo từ nhau rồi.

Mà tràng trao đổi này làm mọi người thu được không ít lợi ích, đặc biệt là mấy thủ đoạn cùng với cơ duyên của mấy người đột phá bình cảnh Trúc cơ trung kì, làm Hàn Lập không uổng công kết giao.

Vì thế, theo ý kiến của trung niên họ Vũ đề xuất, ngày mai mọi người cùng tới Xử thiên tích, cùng vài đồng đạo tiếp tục đàm luận một phen, đồng thời giao dịch luôn một vài vật phẩm nhỏ, chẳng phải càng tốt sao!

Đề nghị này được mọi người đồng ý, đương nhiên Hàn Lập cũng không có ngoại lệ.

Cứ như vậy, sau khi thương lượng mọi người liền rời đi.

Hàn Lập theo bản đồ mà đi đến một khách điếm, khách điếm này chuyên môn phụ trách tiếp đãi các tu sĩ bên ngoài.

Khách điếm này ở đông nam Yến linh bảo, nơi đây cũng không lớn lắm, so sánh với vài nơi khác thì kém xa. Do đó, nơi đây tu sĩ không nhiều lắm mới đúng.

Hàn Lập chọn nơi đây chính là nó vô cùng thanh tịnh, bởi vì càng ít người thì phiền tóai xuất hiện cũng càng ít. Hơn nữa, nơi đây giáp với tường thành, vạn nhất có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn thì Hàn Lập cũng đã chuẩn bị để tiện việc đào thoát.

Dù sao tu sĩ của Quỷ linh môn xuất hiện làm Hàn Lập có cảm giác không được an tâm. Trước tiên chuẩn bị một ít phòng ngừa sự cố phát sinh. Điều này cũng là do thói quen cẩn thận của hắn.

“Phong nguyệt khách điếm” này quả nhiên cũng không có nhiều khách, có thể những tu sĩ ở nơi này không hề náo nhiệt, hoặc là trời sanh tính lập dị đôi chút nên chọn nơi này. Bọn họ đều ở trong phòng mình, mà không hề quấy rầy người của khách điếm. Điều này làm cho Hàn Lập cảm thấy vừa lòng, lựa một căn phòng sạch sẽ cho mình.

Cho nên, Đổng Huyên Nhi kia ở tại nơi nào, Hàn Lập cũng không thích tìm hiểu, dù sao thì khi đại hội đoạt bảo bắt đầu khẳng định sẽ gặp thôi. Đến lúc đó, cùng nữ tử này về Hoàng Phong cốc là được. Hàn Lập nghĩ như vậy liền ngủ thiếp đi.

Ban đêm, khi các tu sĩ bắt đầu tiến vào giấc ngủ hoặc bắt đầu tu luyện thì tại kiến trúc cao nhất của Yến linh bảo, thì trong một căn phòng được đề phòng nghiêm ngặt tại “Phi vân các”, có một hồng phát lão giả chắp tay sau lưng, đi qua đi lại, khuôn mặt không hề có biểu tình gì.

Mà trước người hắn không xa, có ba lão giả áo xám đứng , thần sắc rất cung kính.

“Tử Quân, tiểu tử Quỷ linh môn kia nói là đêm nay đến gặp ta sao?” Hồng phát lão giả rốt cuộc cũng dừng lại, thản nhiên nhìn một lão già trong đó.

“Đúng vậy, lão tổ tông, Thiếu chủ của Quỷ linh môn sau khi chấm dứt luận võ đã truyền âm như vậy!” Người này cung kính trả lời.

“Ừm!” Hồng phát lão giả vô biểu tình gật gật đầu, nhưng trong mắt đột nhiên lóe lên linh quang.

Vào lúc này, bên ngoài đột nhiên đi vào một gã hắc y nhân, người này thi lễ nói:

“Lão tổ tông, ba vị trưởng lão, khánh đã đến. Đươc an bày trong đại sảnh, nhưng hắn lại có hai tên hộ vệ, nói như thế nào cũng không chịu ở bên ngoài. Có vài tên thiết vệ động thủ mang họ ra ngoài nhưng ngược lại bị chế trụ. Tựa hồ là tu sĩ Kết đan kì, phải ứng phó như thế nào, xin lão tổ tông chỉ điểm”.

“Tu sĩ Kết đan kì? Cũng không có gì kỳ quái, đường đường một vị Thiếu chủ nếu ngay cả bên người cũng không có hộ vệ thì như thế nào Môn chủ Quỷ linh môn sao an tâm cho hắn đến đây? Chúng ta đi gặp họ thôi, ta thật tò mò bên dưới mặt nạ của vị thiếu chủ này có bộ dáng như thế nào” Hồng phát lão giả ghe xong hắc y nhân bẩm báo, trên mặt đã xuất hiện một tia giận dữ, có chút không thiện ý nói.

Sau đó hắn là người trước tiên rời phòng, những người khác tự nhiên cũng theo sau.

Tiến vào đại sảnh, hồng phát lão giả thấy một vị thanh niên có dáng người thon dài, mang mặt nạ ác quỷ, đang bất động ngồi ở vị trí thượng khách.

Phí sau có hai gã lục bào, một vị trên mặt có tầng tầng nếp nhăn, tóc bạc, bộ dáng già đến không thể già hơn, một người còn lại có đôi đồng tử nhỏ

Đầu bạc, không thể xác định tuổi tác qua bộ dáng bên ngoài, người còn lại là một đồng tử tóc ngắn răng trắng bóng.

Mà ở giữa đại sảnh, có bảy tám vị hắc y tu sĩ, mỗi người trên khuôn mặt đều có xuất hiện hắc khí, hôn mê bất tỉnh đi.

“Ta còn tưởng là ai đại giá quan lâm, thì ra là đại danh đỉnh đỉnh Lý thị huynh đệ, khó trách không hề đem Yến gia chúng ta để trong mắt. Hồng phát lão giả vừa nhìn thấy hai vị lục bào, đồng tử có chút co lại nhưng vẻ mặt không thay đổi nói.

Tiếp theo liền hướng đến vị trí chủ tọa, vén áo ngồi xuống. “Bộp bộp” vỗ nhẹ hai chưởng, liền có vài vị hắc y nhân tiến đến đem những người hôn mê ra ngoài.

“Hắc hắc. Không thể tưởng được thanh danh của hai huynh đệ ta lớn đến như vậy, ngay cả Yến gia lão tổ cũng biết đến. Hắc hắc, thật đúng là vinh hạnh cho hai huynh đệ chúng ta. Chẳng qua lần này huynh đệ chúng ta phụ trách bảo hộ sự an nguy của Thiếu chủ! Có chuyện gì, Yến huynh cùng thiếu chủ luận đàm là được” Người có bộ dáng đồng tử cười nói, nhưng lại truyền ra giọng nói trầm trầm. Làm cho cho người của Yến gia ở bốn phía đề phòng cảm thấy hoảng sợ ngoài ý muốn.

Hồng phát lão giả nghe hai người nói như thế trong lòng không khỏi cảm thấy rùng mình. Có thể làm cho hai lão ma đầu hung danh này nói như thế, thì vị Thiếu chủ này quả thật không phải là nhân vật đơn giản gì. Ánh mắt liền rơi xuống trên người thanh niên đeo ngân mặt nạ.

Hắn dò xét trong chốc lát rồi thản nhiên hỏi:

“Ngươi chính là Thiếu chủ của Quỷ linh môn? Vì sao lại mang theo mặt nạ, chẳng lẽ có chổ không tiện để người khác thấy sao?”

“Đã hiễu lầm vãn bối, vãn bối mang theo mặt nạ kì thật do có nỗi khổ riêng, cũng không có chỗ nào không tiện để người khác nhìn thấy, nếu tiền bối thật sự muốn xem, vãn bối là kẻ dưới, đương nhiên có thể bỏ mặt nạ ra” Thiếu chủ Quỷ linh môn khẽ cười một tiếng, bình thản nói.

“Hừ, bộ mặt của nam nhân thì có cái gì để xem, lão phu không có tâm tư, nhưng thật ra Quỷ linh môn các người đột nhiên từ nơi xa đến Yến gia chúng ta để làm chi? Hơn nữa, ta cũng thấy rằng, các ngươi cũng đã đến đây, cũng không phải để nói điều vô nghĩa, có gì các ngươi cứ nói thẳng ra, lão phu không có kiên nhẫn để nói chuyện xàm” Yến gia lão tổ lạnh lùng nhìn Thiếu chủ Quỷ linh môn, không lưu tình nói, khí thế một lời không thuận liền ra tay.

“Ha ha, tiền bối một khi đã nói như vậy, vãn bối cũng không quanh co lòng vòng nữa. Gia phụ có một phong thư muốn vãn bối trình lên cho tiền bối, ngoài ra còn đưa lên hai chữ bảo vãn bối nói cho tiền bối nghe” Thiếu chủ Quỷ linh môn thấy Yến gia lão tổ đối với hắn như thế, vẫn không nóng không lạnh, mang bộ dáng thong dong không áp lực. Quả là một người có hàm dưỡng cực tốt, không giống người thường.

“Thư gì? Lão phu cùng cha ngươi chưa bao giờ gặp qua, Yến gia cùng Quỷ linh quan cũng không hề có giao tình, có tín thư gì muốn đưa cho lão phu chứ? Lại thần thần bí bí gởi theo hai chữ, có phải là muốn đùa giỡn vói ta chăng?” Yến gia lão tổ nói xong lại như vô ý liếc mắt nhìn Lý thị huynh đệ, xem có dị động gì hay không?

Yến gia lão tổ rất khó tin tưởng rằng người chủ sự thật sự là Thiếu chủ Quỷ linh môn này.

Lý thị huynh đệ đương nhiên là nhìn ra sự hoài nghi của Yến gia lão tổ, nhưng vẫn nhìn nhau cười, vẫn chưa có hành động gì khác.

Lúc này, Thiếu chủ Quỷ linh môn lấy ra một cái ngọc giản, đứng lên tiến vài bước nhưng Yến gia lão tổ vẫn bất động, không có một chút ý tứ muốn nhận lấy, ngược lại lạnh lùng nói:

“Thư có thể một lát lại xem, hay là trước tiên nói ra hai chữ kia xem sao. Lão phu nghe xong sẽ quyết định có xem thư hay không”.

Thiếu chủ Quỷ linh môn nghe vậy, thực là không có tức giận. Trong mặt nạ khẽ thở dài một tiếng, sau đó môi nhấp nháy nói ra hai chữ, đưa vào trong tai hồng phát lão giả.

Những người khác của Yến gia tuy không nghe thấy hai chữ này là gì, nhưng lão tổ vừa nghe xong đột nhiên thân mình chợt động, đột ngột đứng lên, sắc mặt cực kì khó coi.

“Đem thư cho ta, sau đó theo ta đến mật thất” Hồng phát lão giả, thần sắc biến đổi trong chốc lát, mới hạ quyết tâm nói.

Vì thế, trước nhiều đệ tử của Yến gia trong phòng, Yến gia lão tổ mang theo Thiếu chủ Quỷ linh môn tiến bào một gian mật thất có cấm chế rất mạnh.

Những người khác ngay cả hai vị tu sĩ Kết đan kỳ Lý huynh đệ cũng phải ở bên ngoài. Mà hai vị này một chút lo lắng cũng không có, tựa hồ đối với sự an toàn của Thiếu chủ kia rất tự tin.

Nhưng lần này bọn họ đi vào cũng hết một đêm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.