Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 90: Q.4 - Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân






- Anh làm vậy là có ý gì?

Phạm Ngọc lạnh giọng nói. Hành vi của Ngô Chính Nhân khiến hắn tức giận.

Bản thân Phạm Ngọc của trái đất là một kẻ cuồng chiến không bao giờ nhún nhường. Cả trường học chiến sĩ Thăng Long đều biết đến thành tích đánh đấm bên ngoài của tên này.

Xã hội loài người tiến tới thời điểm hiện tại, bạo lực hành hung đường phố, gây rối trật tự đều hiếm thấy. Đây là do pháp luật trật tự được phát triển tới trình độ quy tắc. Nó có sức chế ước ngay cả với những nhân vật quyền thế. Tất nhiên đây chỉ là bề nổi. Xung đột giữa giai vị và tầng lớp trong xã hội vẫn luôn mang trong nó bản chất bạo lực dù thể hiện dưới hình thức nào đi nữa. Trên toàn Liên minh Địa cầu vẫn tồn tại rất nhiều khu vực hỗn loạn chấp nhận bạo lực công khai. Phần lớn những khu vực này nằm tại những điểm nhạy cảm hay khó kiểm soát giữa các thành trì và căn cứ lớn. Phạm Ngọc chính là thường xuyên lăn lộn ở những nơi như vậy. Cũng chính ở những chỗ như vậy hắn mới có được sự tôi luyện và cả những dược chất cấm lưu hành giúp tăng lên tu vi. Điều mà các học sinh chính quy không có được hoặc không cần tới.

Thái tử của Phạm giới bây giờ cũng không phải kẻ nhát gan. Tuy chưa quen thuộc với ứng xử kiểu này nhưng những kẻ kiêu ngạo thì hắn đã gặp rất nhiều và cũng đã từng đánh bại rất nhiều. Giờ tuy chiếm cứ thân thể này nhưng Phạm Ngọc biết hồn tâm của tên kia vẫn tồn tại rất cứng rắn. Kẻ này chính là một khúc xương cứng. Không những thế sự ương ngạnh này còn có xu hướng mạnh lên và dần ảnh hưởng tới tính cách của hắn.

Phạm Ngọc biết một ngày nào đó hắn phải trả lại lại hồn tâm của tên kia trong một thân xác mới. Vì nếu không sẽ ảnh hưởng đến tu luyện về sau. Do hiện tại cấp độ của hắn tại vùng thời không này còn thấp nên chưa thấy di chứng gì nhưng chắc chắn sau này nó sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề.

- À, cậu đừng tức giận. Tôi cũng chỉ muốn thử xem Thăng Long song hùng thế nào thôi. Cũng không tệ lắm nhỉ. Tiếc rằng với tu vi như vậy thì khó mà đạt thành tích cao được. Thật không hiểu hội đồng sao lại cho bọn cậu vào đây nữa.

Ngô Chính Nhân khinh khỉnh đáp lại. Hắn lộ rõ vẻ không để Phạm Ngọc vào mắt. Thái độ mang theo ý khuyên dạy cùng châm chọc. Huy hoàng của quá khứ cũng không thể phủ nhận sự xuống dốc của hiện tại. Trường học chiến sĩ Thăng Long lừng lẫy một thời giờ cũng chỉ thuộc hạng trung bình thôi. Bản thân Ngô Chính Nhân vẫn cảm thấy việc trường Thăng Long được vào đợt thí luyện này là một sự ưu ái quá mức. Phải biết đây là một kế hoạch trọng yếu quyết định tương lai của cả phân khu. Trong khi đó có một số trường học chiến sĩ tư lập cũng nằm trong top mười của cả Nam Thuỷ bao gồm cả một trường mà gia đình hắn đầu tư thì lại không được vào. Cha hắn, Ngô Chính Long, nghị viên cấp cao khi đó đã rất tức giận và bất bình với quyết định này của hội đồng. Thậm chí ông ta đã kiến nghị lên hội đồng nhưng không được đáp ứng.

Tập đoàn Họ Ngô xếp thứ tư trong cả Nam Thuỷ và xếp thứ hai mươi mốt trên toàn Liên Minh Địa Cầu. Một ông lớn thực sự, có số vốn lên tới mấy chục tỷ vũ trụ tinh. Họ nắm giữ rất nhiều hạng mục kinh doanh. Trong đó hạng mục đầu tư vào lực lượng chiến sĩ tinh anh cũng mới khởi xướng mười năm trở lại. Thời đại này lực lượng quân sự chính là một hạng mục đầu tư không thể thiếu. Đây là hướng đi của hầu hết các tập đoàn lớn.

Nhà Họ Ngô mười năm nay cũng đổ vào đó rất nhiều tâm huyết.

Vì vậy thiệt hại của việc này không đáng là bao nhưng nó làm ảnh hưởng tới uy tín của gia đình Ngô Chính Nhân. Hạng mục này cha hắn nắm toàn quyền điều hành.

Đây chính là lí do tại sao Ngô Chính Nhân vừa nhìn thấy chiến đội của trường Thăng Long đã không ưa. Nhất là với mấy người có xuất thân kém này luôn có vẻ ta đây chính trực ngẩng cao đầu. Xã hội này sao mà tiến lên được với tác phong như thế.

Nếu tên này mà biết Quyền Vương huyền thoại hai m mươi năm trước chính là hiệu trưởng của trường này không biết sẽ phản ứng thế nào.

- Hừ, cảm ơn anh đã khuyên. Tôi nghĩ hội đồng xét tư chất sau đó mới xét thực lực.

Phạm Ngọc không chịu thua kém phản kích.

Câu này khiến Hùng Thanh ở bên trợn mắt lên tức giận. Hùng Sơn thấy thế cũng nhíu mày. Ngô Chính Nhân tu luyện theo một hệ thống có tên là Âm Hoả Kinh. Theo thượng cổ Lục Thập Hoa Giáp, biểu tượng của Âm Hoả chính là Địa Xà, Tỵ. Hệ thống tu luyện này lấy âm lãnh làm chủ nên có ít nhiều ảnh hưởng tới tính cách. Cộng thêm Xà Tinh quyền vốn hung liệt. Rắn tinh vốn bản tính kiêng kị, không chịu được khiêu khích hay phạm phải. Phạm Ngọc nói như vậy sẽ khiến Ngô Chính Nhân tức giận vô cùng.

Quả nhiên ngay lập tức Hùng Sơn đã phải ngẩng đầu nhìn qua.

- Vù!

Tiếng xé gió vang lên, Ngô Chính Nhân thân hình lao tới cực nhanh, cánh tay trảo ra phía trước.

Hắn ra tay không hề báo trước, thần lực bùng phát vô song như âm hoả chập chờn. Đôi mắt Ngô Chính Nhân tràn đầy giận dữ.

- Thực Nguyệt.

Xung quanh trảo của hắn một linh ảnh mãng xà to lớn xuất hiện há cái miệng lớn như Xà Tinh nuốt trăng, khí thế vô cùng áp bức. Đây là một chiêu diễn biến ra từ nguyên bản Xà Tinh quyền. Võ học cổ được vận dụng thời nay thường chú trọng linh hoạt cùng phù hợp thực tiễn. Do vậy thường dung hợp nhiều chiêu thức mới. Cái tên Xà Tinh quyền cũng chỉ mang ý tưởng niệm huyền thoại chứ không phải tất cả các đòn đánh ra đều sử dụng nắm đấm. Cái còn lại chính là ý cảnh cùng tinh tuý. Học ý trước học hình sau. Đa phần các môn võ phương Nam đều như vậy. Tất nhiên Hệ thống Võ Ta thì vẫn còn vài loại giữ được phần lớn nguyên gốc.

Phạm Ngọc thấy thế tới cũng không hề nao núng, chân phải đạp ra phía trước, cả người hơi nghiêng nhẹ, eo lưng vững vàng mà uyển chuyển, khí thế như long như hổ.

- Bình!

Mắt thấy trảo của Ngô Chính Nhân chụp xuống tới thì ầm một tiếng một nắm đấm mang theo tiếng rồng ngâm vang vọng chặn lại. Ngô Chính Nhân thấy thế con mắt xẹt qua tia bất ngờ nhưng nhanh chóng hồi phục. Đồng thời tay trảo của hắn thuận thế gạt ra, tay còn lại của hắn tiếp nối một quyền mang theo lực lượng mạnh mẽ nhằm thẳng phần ngực của đối thủ. Thần lực cấp Tinh Vân chiến tướng bậc bảy bộc phát đè ép tới.

Thần lực cả hai cùng bộc phát. Thân hình Phạm Ngọc lảo đảo lui lại phía sau. Trong lúc lui lại hắn không ngừng hoá giải dư lực của đòn đánh vừa rồi.

Ngô Chính Nhân thì vẫn đứng vững nhưng một trảo vừa rồi của hắn cũng không đạt được hiệu quả như mong muốn. Đồng thời hắn còn cảm thấy một lực lượng kì lạ áp tới khi trảo của hắn tiếp xúc với nắm đấm của tên kia. Một cỗ ý cảnh như rồng thiêng tức giận đè xuống Xà Tinh quyền của hắn. Thật giống như uy thế của cự long vậy.

Một chiêu không đắc thủ Ngô Chính Nhân cũng không có dừng lại mà lập tức lao tới ép sát Phạm Ngọc. Hai tay hắn như mãng xà quật qua mềm dẻo khó nắm bắt nhưng lực lượng vô cùng lớn. Âm hoả quanh thân chập chờn rất quỷ dị. Lên tới cấp Tinh Vân chiến tướng bậc bảy khi thi triển chiến kĩ, thần lực bản thân dẫn động ảnh hưởng cả năng lượng xung quanh tạo ra tràng cảnh kì dị. Uy lực vì thế cũng mạnh hơn nhiều.

Phạm Ngọc thấy vậy cắn chặt răng, chân cấp tốc lui về phía sau. Đồng thời trong cơ thể hắn Tinh Vân xoay chuyển kịch liệt. Thần lực như suối tràn ra. Lục Long cảnh của Cửu Long quyết bộc phát ngăn lại.

- Uỳnh.

Năng lượng va chạm mạnh mẽ khiến cả hai bị đánh bật ra. Ngô Chính Nhân ngay trên không trung thân thể uyển chuyển hoá giải dư lực. Sau đó hắn vững vàng đáp xuống con mắt nhìn qua Phạm Ngọc.

Đòn thế này rất mạnh. Phạm Ngọc cảm thấy trong người nhộn nhạo, tinh vân rung động kịch liệt, thần lực náo loạn.

Đòn vừa rồi của tên kia lợi hại vô cùng. Ý cảnh âm lãnh nhưng hung liệt Phạm Ngọc có thể cảm nhận rõ ràng. Giống như ẩn chứa một ngọn lửa quỷ dị không bùng cháy mà len lỏi xâm thực. Thần lực của Lục Long cảnh bị mài mòn rất nhanh.

Lục Long cảnh bộc phát toàn diện cũng thừa nhận áp lực thật lớn. Rất may cơ thể hắn vốn là Sinh Linh Ngọc thể thần kỳ nên hoá giải phần lớn lực đạo. Đây cũng là lí do chính hắn dám đối chiến với tên kia vốn có cấp bậc hơn hắn.

- Xem ra cũng khônh thể coi thường, lúc về cần tìm hiểu kĩ các hệ thống tu luyện sau Đại Khảo Cổ.

Phạm Ngọc cảm thán nghĩ. Hắn có chút bàng quan với tri thức tu luyện tại trái đất. Đại Khảo Cổ là một bước ngoặt của nhân loại. Cha hắn cũng từng bảo cần tìm hiểu kĩ về thời kì này nhưng hắn chỉ xem các loại Võ Ta mà bỏ qua mấy thứ khác. Xem ra hắn cần để tâm hơn.

- Cậu ta ngăn được.

Hùng Sơn kinh ngạc lên tiếng, có chút ngoài dự đoán.

Một kẻ mới bước vào cấp Tinh Vân chiến tướng bậc ba, bậc bốn mà có thể ngạnh kháng một chiêu này. Tuy vừa rồi Ngô Chính Nhân cũng không dùng toàn lực nhưng cũng không phải dễ ăn. Nguyên vốn Hùng Sơn định cho Ngô Chính Nhân phát tiết một chút rồi sẽ ra tay ngăn cản. Phạm Ngọc nói năng cũng có chút không tốt và chuyện ganh đua hắn vốn ít can thiệp. Nhưng phản ứng của Phạm Ngọc quả thật rất tốt khiến Hùng Sơn cũng thầm khen. Học sinh chiến sĩ Thăng Long quả có điểm xứng danh với hào khí lưu truyền lại.

Điều này làm cho Ngô Chính Nhân vốn kiêu ngạo thêm tức giận.

- Hừ, miệng lưỡi sắc bén lắm. Nhưng nói chuyện cũng cần có thực lực, nhiều lúc cái miệng hại cái thân.

Ngô Chính Nhân hừ lạnh. Trong lòng hắn thật muốn xông lên đè bẹp Phạm Ngọc. Nhưng hắn cũng biết thí luyện đang được quan sát bởi các nhân vật cao cấp nên vẫn cân nhắc kĩ không làm ra hành động quá đáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.