Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 77: Q.3 - Chương 77: Lực Lượng Kì Dị






Nguy cơ.

Đám chiến đội Thăng Long bừng tỉnh. Đây là một mối họa rất lớn. Trước tình hình này, Liên bang nào chiếm ưu thế trong cuộc thi đấu toàn trái đất giành vé đi đến Liên Minh Tinh Ngư sẽ có lực ảnh hưởng lớn với quyền lực thống trị trên trái đất.

Nam Thuỷ rất có thể bị cuốn vào vòng xoáy này. Khi mà ba Liên bang kia đã thống nhất chỉnh hợp thì Liên bang Xích Hoàng khó thoát khỏi xu thế đó. Nhưng nếu điều này xảy ra tại Liên bang Xích Hoàng thì nó không đơn giản chỉ là một sự cạnh tranh mà nó sẽ là một cuộc chiến thật sự.

Mối mâu thuẫn như nước lửa tồn tại qua vạn năm không phải bất cứ thế lực nào có thể dễ dàng giải quyết.

- Minh Châu, Còn tin tức thứ hai thì sao?

Mặc dù sơ sơ đã hiểu được ẩn ý của hội đồng khi bố trí Kế hoạch huấn luyện này nhưng thấy Minh Châu vẫn chưa nói hết thì Trần Uy lên tiếng hỏi. Đồng thời khi nhìn thấy về trầm tư của Minh Châu, một dự cảm không hay cũng dâng lên.

- Tin tức thứ hai, Long gia đã thống nhất toàn bộ Bắc Liên.

- Cái gì???

Minh Châu nhàn nhạt nói ra nhưng khiến cả đám sửng sốt la lên.

- Cậu nói Long gia đã thống nhất Bắc Liên??

- Không nhầm chứ??

Cả đám nhao nhao gấp gáp hỏi.

Nếu tin tức trước chỉ khiến bọn họ cảm thấy kinh ngạc thì tin tức này khiến họ vô cùng sợ hãi. Nó thật sự là một cơn sóng thần siêu cấp.

Từ thời đại Kim Khí tới nay đã hơn một vạn năm. Trong một vạn năm đó, giữa Bắc Liên và Nam Thuỷ đã diễn ra cả ngàn trận chiến trong bóng tối lẫn ngoài ánh sáng. Người của hai bên đã chết đi có thể tính bằng số lượng hàng chục triệu.

Trong đó, Bắc Liên luôn áp đảo về số lượng chiến sĩ hùng hậu, tài nguyên chiến tranh lớn mạnh nhưng Nam Thuỷ bé nhỏ lại như một cái gai nhọn ương ngạnh không thể bẻ đi. Cứ sau mỗi một cuộc chiến ác liệt hai bên lại tổn thất trầm trọng, rồi lại xây dựng, rồi tiếp tục đánh cho tới tình trạng ngày nay. Ngay cả khi Liên Bang Xích Hoàng được thành lập thì cái tên Xích Hoàng cũng mở ra một cuộc chiến.

Nhưng cuối cùng tất cả các cuộc chiến công khai đã lui đi. Hai thế lực chuyển sang một dạng đấu tranh mới. Đấu tranh tài nguyên, đấu tranh nhân tài và đấu tranh tương lai.

Nguyên nhân khiến cho Nam Thuỷ không thất bại thì ngoài tinh thần bất khuất, sẵn sàng hi sinh quyết tử của lớp lớp anh hùng vô danh thì còn có một nguyên nhân quan trọng, đó là nội bộ Bắc Liên chưa bao giờ thống nhất.

Bắc Liên vốn là một mảnh đất quá rộng lớn, con người bá khí đầy dã tâm. Thế lực mọc lên như nấm nhưng không có chim đầu đàn. Khi họ liên hợp lại thì sự cạnh tranh ngầm vì lợi ích càng khốc liệt. Rất nhiều gia tộc, thế lực thậm Chí đã bị chính đồng minh của mình tiêu diệt trong trận chiến.

Ban đầu từ hàng trăm gia tộc, thế lực qua mỗi cuộc chiến số lượng lại rút đi cho đến khi chỉ còn ba nhà độc đại nắm quyền. Tuy nhiên ba nhà này cũng đấu đến sứt đầu mẻ trán. Chỉ Cần một nhà mạnh lên thì hai nhà kia sẽ bắt tay cùng đánh. Thêm vào đó các gia tộc nhỏ vẫn luôn ẩn nhẫn chờ cơ hội lật đổ, giành quyền thống trị Bắc Liên. Dù qua mỗi cuộc chiến các thế lực lại ít đi nhưng cũng làm cho mâu thuẫn thêm gia tăng, tạo ra lằn ranh khó có thể phá vỡ trong nội bộ Bắc Liên.

Do vậy tin tức Long gia thống nhất cả Bắc Liên gây chấn động rất lớn. Với Nam Thuỷ nó sẽ là một nguy cơ khổng lồ như con dao phía sau lưng luôn rình rập đâm tới.

- Minh Châu, cậu có biết tại sao không?

Cả đám trầm mặc suy tư thì Trần Uy hỏi.

- Vì một người.

Minh Châu khó khăn trả lời. Nghĩ tới cái tên được nhắc đến ngay cả cô cũng thấy sợ hãi. Đám đội viên còn lại thì nghi hoặc không tin được. Người nào mà một mình hắn có thể khiến Bắc Liên thống nhất. Chuyện mà biết bao bậc kiêu hùng cái thế đã không làm được.

- Hắn tên gọi Long Vũ Thiên, mười tám tuổi, tu vi nghe đồn đạt cấp Nguyên Tinh, cấp độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ, thiên tài yêu nghiệt, vượt qua tầng ba của Tháp Nguyệt Quế. Một thân một mình đánh lên đỉnh Vọng Thiên Các và Triêu Dương Lâu, bản doanh tổng bộ của Thiết gia và Đông thị sau đó nhẹ nhàng đi ra. Từ đó Thiết gia và Đông Thị sau mấy ngàn năm đã chính thức cúi đầu trước Long gia. Ngay cả những thiên tài kiệt xuất nhất của hai nhà này cũng chịu sự lãnh đạo của hắn.

Nghẹt thở.

Từng chữ Minh Châu nói gây ra chấn động rất lớn cho toàn bộ năm người còn lại. Một cơn siêu sóng thần thật sự đánh vào lòng họ. Mười tám tuổi tu vi cấp Nguyên Tinh không phải chưa từng có trong lịch sử. Nhưng Mười Tám tuổi mà có tu vi cấp Nguyên Tinh bậc ba thì vô cùng rúng động, bảy ngàn năm nay cũng chưa thấy.

Còn Mười Tám tuổi vượt qua tầng ba Tháp Nguyệt Quế đã khủng bố đến mức yêu nghiệt rồi.

Tháp Nguyệt Quế là một toà tháp thí luyện siêu cấp của toàn Liên minh địa cầu, nắm giữ bởi hội đồng tối cao. Hàng kỳ khi diễn ra cuộc thi đấu toàn Liên minh đều dùng toà tháp này để thí luyện. Tuy nhiên bình thường nếu muốn thì có thể bỏ ra một số điểm cống hiến lớn để có cơ hội vào tháp này. Nó là một bảo vật nhân loại vô tình chiếm được.

Tháp Nguyệt Quế có bảy tầng, mỗi tầng lại khó hơn rất nhiều. Cả nhân loại bảy ngàn năm nay cũng chỉ khám phá được tầng sáu. Tầng thứ bảy là một bí ẩn chưa có lời giải.

Điều kiện để vào tầng một của Tháp Nguyệt Quế chính là có tu vi cấp chiến tướng bậc bảy trở lên.

Tầng hai cần có tu vi cấp Nguyên Tinh bậc một.

Tầng ba cần có tu vi cấp Nguyên Tinh bậc ba.

Tầng bốn trở nên cách họ cả một cấp.

Không khí trở nên trầm mặc. Tất cả đều cảm thấy nguy cơ đang chực chờ Nam Thuỷ. Trước dã tâm lớn như vậy thì một trận chiến sẽ khó tránh khỏi. Vấn đề là bao giờ thôi.

- Thảo nào hội đồng lại gấp gáp như vậy. Chuyện hào khí Thăng Long, chuyện kẻ thách đấu trong cuộc thi Liên bang,rồi chuyện thí luyện lần này...nguy cơ thật lớn. Đứng trước nguy cơ như thế chúng ta không thể làm ngơ được. Ngay cả khi vó thương vong đi nữa. Các bạn thấy đúng không?

Trần Uy trầm Tư lên tiếng. Bọn họ đều là những chiến sĩ ưu tú, tư duy vô cùng nhạy bén nên rất nhanh hiểu ra vấn đề. Đồng thời cả đám cũng dấy lên sự quyết tâm mãnh liệt. Trong ánh mắt của đám chiến sĩ trẻ loé lên tia nhiệt huyết khó tả.

- Anh Hai nói đúng. Vì Hào khí Thăng Long, vì Nam Thuỷ, có chết cũng không sờn.

- Tôi cũng thấy vậy. Có gì phải sợ chứ, Nam Thuỷ ta đã quen binh đao cả vạn năm nay rồi. Người phương Bắc ư, cũng không ghê gớm gì cả.

Nguyễn Đức Khoa cùng Phạm Thiên Bảo mạnh mẽ đáp lời. Giọng điệu của hai tên này tràn ngập tự tin Lan ra mấy đồng bạn. Khí thế cả đám lại dâng cao.

Người Nam Thuỷ thường bình dị thậm chí là tầm thường. Nhưng khi xứ sở có nguy cơ bị xâm phạm thì những Anh hùng, những chiến thần bất khuất sẽ đua nhau xuất hiện chưa bao giờ thiếu.

- Trước hãy Giết mấy con quái này đã.

Trần Uy nghiêm nghị lên tiếng. Sau đó hắn không hề do dự, thân hình nhanh như cắt lao về phía trước.

- Đúng, giết bọn nhím này đi.

- Xông lên nào!

Mấy người còn lại cũng nhao lên chạy theo Trần Uy. Khí thế như cầu vồng ập tới. Những con Mác Thú đang xúm quanh bên cạnh cái xác một đồng loại của nó nghe vậy cũng quay ra rít gào rất phẫn nộ. Con Mác Thú kia bị Hoàng Văn Bỉnh Hi sinh bản thân để chém một đao cũng bị thương nặng rồi tử vong. Dù sức sống của chúng rất mạnh mẽ nhưng bọn chúng lại không hề có thuốc hồi phục nên sau một lúc cũng mất đi sinh mạng.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Một loạt âm thanh chấn động vang lên, mặt đất rung chuyển, cát bụi bắn phá xung quanh. Phạm Ngọc Lâm vào khổ chiến với con Vua Mác Thú. Cả hai chiến đấu điên cuồng theo lối bạo lực dã man không kiêng nể gì.

Trên thân thể Phạm Ngọc cũng đã xuất hiện những vết thương lớn nhỏ. Phía đối diện con Vua Mác Thú kia thì đã bị chặt đứt một cánh tay. Nó cũng không còn năng lượng để phục hồi và cũng không có thời gian để phục hồi.

- Ngũ Long phá Thiên!

Phạm Ngọc hét lớn một tiếng. Nắm đấm tung về phía trước. Xung quanh nắm đấm của hắn năm con rồng nhìn rất chân thật gào thét ập tới con Vua Mác Thú.

Càng đánh Phạm Ngọc càng quen thuộc và thuần thục Ngũ Long cảnh. Hiện giờ khi hắn tung quyền đã không còn phân biệt được đâu là Sơn Thuỷ quyền, đâu là Lão Mai quyền hay ba loạ quyền khác nữa. Ý cảnh dung hợp liên miên không dứt, trong nét uyển chuyển có cả sự giận dữ bộc phát. Tuy vậy Phạm Ngọc vẫn cảm thấy đầy chưa phải sự dung hợp hoàn mỹ.

Nhờ vào lực lượng Linh hồn cường đại, sự kiểm soát tinh thần hoàn hảo hắn có thể cảm giác rõ ràng còn thiếu một thứ gì đó khiến Ngũ Long cảnh chưa viên mãn. Năm hư ảnh con rồng kia nhìn rất dữ dội nhưng hoàn toàn khuyết thiếu linh tính dẫn tới không mang tính công kích nhiều.

Do vậy Cửu Long quyết vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi phạm trù Võ học cổ đại.

- Linh!

Đúng rồi.

Phạm Ngọc linh quang chợt loé, trong lòng hiện lên một ý nghĩ kì lạ. Ngay lập tức hắn thay đổi phương pháp vận lực của Cửu Long quyết.

Trong Tinh không Linh hồn, lúc này cái kén đã thu nhỏ lại. Nhìn từ bên ngoài thì linh hồn của Phạm Ngọc bị ép lại như một quả tinh cầu màu xanh nhạt chậm rãi lay động. Từ trên đó những tia lực lượng nhỏ bé thẩm thấu ra toàn thân.

Phạm Nhọc sử dụng lực lượng tinh thần dẫn dắt tia linh lực kì dị này kết hợp với thần lực trong Tinh Vân tiết ra. Một tia năng lượng cường đại ngay lập tức được hình thành. Một cảm giác kì dị nổi lên trong lòng Phạm Ngọc. Hắn như có thể cảm thấy từng chấn động nhỏ, phân tích ra những vi tuyến, sợi tơ nhỏ bé trong thần lực của mình.

Dường như thần lực của hắn khi hoà quyện với linh lực tạo ra một loại lực lượng mới có cấu trúc vật chất rất phức tạp.

Hắn lập tức vận dụng tia lực lượng mới này dung nhập vào trong quyền thế, hai tay đấm ra.

- Graoooooooooooo!

Năm con rồng hiện ra, đôi mắt màu đỏ mang theo một cỗ khí thế dữ dội. Hình ảnh của chúng ngưng kết chân thật trong không gian có thể nhìn rõ từng cái vảy rất sống động. Chúng rít lên một tiếng kinh thiên động địa sau đó theo ánh quyền đấm tới con Vua Mác Thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.