Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 128: Q.5 - Chương 128: Lực lương kỳ lạ




Vạn Ảnh Phân Hồn, pháp thuật đỉnh cấp của Đại Thiên Giới. Môn pháp thuật này chính là lợi dụng lực lượng linh hồn phân ra làm vạn phân hồn.

Vạn Ảnh Phân Hồn chia ra làm ba tầng : U hồn, Phân Hồn, Chân Hồn. Mỗi tầng lại chia thành các bậc thang nhỏ hơn.

Sở dĩ môn pháp thuật này nổi tiếng bởi nó đến từ một cái tên bất thế kinh thiên, Vạn Ảnh Thần Tôn. Người này dựa vào nó một đường tu luyện lên cấp Thần Tôn. Theo truyền thuyết Vạn Ảnh Thần Tôn đã tu luyện đến tầng mạnh nhất của Vạn Ảnh Phân Hồn, có được chín ngàn chín trăm chín mươi chín Chân Hồn.

Linh hồn chính là căn nguyên của Tiên Nhân nên có thể thấy Vạn Ảnh Thần Tôn mạnh mẽ cỡ nào.

Chân Hồn của hắn còn có thể huyễn hoá thực thể, công kích trực tiếp Tiên Nguyên Linh Hồn của kẻ địch, rất khó phòng bị. Nó cũng mang lại khả năng gần như bất tử của hắn nên hắn còn được gọi là Bất Tử Tôn.

Trong hàng ngũ Thần Tôn, Vạn Ảnh cũng được coi là đỉnh phong, gần với Hư Vô.

Tuy nhiên công pháp này rất khó tu luyện. Nhập môn phải nếm nỗi đau phân tách linh hồn. Từ một thành hai, hai thành bốn...Cứ duy trì như vậy liên tục cho đến khi Phân Hồn tăng lên đến một vạn. Mỗi tầng lại có các bậc thang nhỏ cần vượt qua. Có thể nói là gian nan đày đọa. Nỗi thống khổ đó ngay cả những kẻ nghịch tu Tà Ma Quỷ tâm linh vốn cực đoan cũng không chịu nổi.

Trong ghi chép khắp các học viện trên Đại Thiên Giới, ngoài Vạn Ảnh Thần Tôn ra chưa có ai tu luyện đến tầng thứ ba cả. Tầng thứ hai Vạn Ảnh Phân Hồn, người tu luyện thành cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Hai tầng đầu U Hồn và Phân Hồn lại không có tính công kích chỉ có tính phụ trợ. Do vậy theo năm tháng, vô số kẻ thất bại đúc kết đến nay, người tu luyện nó cũng không nhiều.

Phạm Ngọc cũng do linh hồn vốn cường đại, tâm trí bướng bỉnh nên mới tu luyện đó. Tuy vậy hắn cũng mới dừng lại ở tầng thứ nhất, Vạn Ảnh U Hồn. U hồn của hắn phản ra cũng mới được chín ngàn chưa tính là đại thành tầng này. Cũng phải mất gần mười ngàn năm hắn mới tu luyện được đến thế. Có thể thấy công pháp này khó nhai như thế nào.

Đây cũng là công pháp tiên nhân duy nhất hiện tại hắn có thể thi triển.

Vạn Ảnh U Hồn, phân linh hồn ra làm u hồn. Trong nháy mắt có được vạn con mắt, vạn tâm linh để cảm nhận thiên địa xung quanh. U hồn không có thực thể và tính công kích nhưng tính xuyên thấu mạnh mẽ.

- Vù vù.

U hồn của Phạm Ngọc xâm nhập tất cả các lối đi trong Mê Cung Bóng Tối. Sau đó rất nhanh chúng tụ lại. Những luồng tin tức tràn vào tâm thần của Phạm Ngọc. Hắn nhanh chóng tính toán.

- Tìm ra rồi.

Phạm Ngọc thở phào nói ra. Một lộ tuyến hình thành trong đầu. Cũng may Vạn Ảnh U Hồn hắn có thể sử dụng được vì thật ra Phạm Ngọc không chắc chắn lắm.

Trong các cách phá giải tìm lối ra trong một mê cung thì có một phương pháp vô cùng đơn giản. Đó là chọn đường ngẫu nhiên. Theo cách này cứ ngẫu nhiên đi thử hết các lối đi. Nếu Mê Cung có lối ra thì nó chắc chắn phải tìm được theo cách này. Tuy nhiên để làm việc này là rất tốn thời gian và hầu như nó là một giải pháp ngu ngốc nhất trong các trò chơi Mê Cung.

Cũng chỉ có Phạm Đại Tôn nhờ có Vạn Ảnh U Hồn mới làm được.

- Phụt !

Trần Uy giữa không trung phun ra một ngụm máu. Hắn tiếp đất rất khổ sở. Quanh thân Trần Uy đã có vài chỗ bị thương.

Tu vi của hắn vốn yếu hơn nay lại phải đánh với cả Ngô Chính Nhân và Hùng Thanh nên hiển nhiên chịu thiệt.

- Hừ, hóa ra là bọn chợ đen, để xem mày chống được bao lâu.

Ngô Chính Nhân gạt tia máu sở miệng hừ lạnh. Ánh mắt hắn đảo qua chiếc vòng tay của Trần Uy lên tiếng mỉa mai.

- Hả, Bọn dã man đó à.

Hùng Thanh bên cạnh nghe vậy cũng như hiểu ra. Hắn cũng nhìn sang. Chiếc vòng tay của Trần Uy được làm từ những viên tinh thể đủ loại màu sắc. Nhìn qua không có gì đặc biệt nhưng bọn họ lại biết đó là thứ gì.

Ma tuý tinh thể chính là một chất cấm loại A ngày nay. Nó có tác dụng tăng lên tinh thần trong chốc lát. Tuy nhiên tác dụng phụ rất lớn. Thậm chí có thể tử vong do dùng quá liều. Nhưng nhiều người vẫn không tiếc mạng sử dụng nó.

Mà nơi còn lưu hành buôn bán thứ này chỉ có một, đó là thế lực tại các khu chợ đen giữa các đại thành lớn.

Xã hội hiện tại tuy mặt ngoài không có sự phân biệt quá lớn nhưng bên trong đó vẫn chia làm hai nhiều thái cực. Điều này là chân lý thời đại nào cũng có. Dù sao không phải ai cũng có xuất phát điểm, uy tín và năng lực giống nhau. Tài nguyên phân phối luôn có hạn. Thời nay, sức mạnh lên ngôi, tuy các hội đồng điều hành đã mất nhiều công sức dàn xếp nhưng phân hoá vẫn luôn tồn tại.

Vẫn có những nơi được coi là thấp kém về giai vị. Các khu chợ đen chính là những nơi như vậy. Nơi đó hoàn cảnh vô cùng khốc liệt, môi trường sống bị ô nhiễm do hậu quả của các cuộc khai phá công nghiệp quá đà trong quá khứ. Các khu Chợ đen là nơi liều mạng, người ăn thịt người.

Người sống ở đây đều quen sử dụng Ma tuý tinh thể. Dân chợ đen cũng tập hợp thành các thế lực lớn. Tổ chức lớn nhất của họ chính là Ám Minh Tập Đoàn của Ricardo Avira. Một tập đoàn dựa vào sát phạt quật khởi đứng lên vị trí hàng đầu Liên Minh Địa Cầu.

- Hừ, được lắm.

Phát hiện ra vẻ khinh thường của đối thủ, Trần Uy nổi giận. Thế giới này luôn tồn tại những kẻ kiêu ngạo vì có xuất thân ưu biệt hơn người khác. Trần Uy ghét nhất là những kẻ như vậy. Hắn quả thực muốn xông lên đập bọn chúng một trận.

Chiếc vòng ma tuý tinh thể này chính là tài sản duy nhất cha mẹ hắn để lại. Một món quà thực tế nhất của họ.

- Anh Uy, tôi tìm lối ra được rồi.

Phạm Ngọc đến bên nói khẽ. Hắn phát ra sóng âm rất nhỏ để chỉ mình Trần Uy nghe được. Một phương pháp truyền âm phổ biến.

Trần Uy thấy vậy đôi mắt sáng lên. Nhiệm vụ ưu tiên trước mắt là vượt qua cái Mê Cung chết tiệt này. Còn hai thằng kia, đập sau cũng được.

- Như vậy được không?

Thấy Phạm Ngọc truyền mật âm, Trần Uy tỏ vẻ lo lắng. Hắn vẫn còn có thể bảo trì trạng thái khoảng hai phút nữa. Nếu uống thêm một viên ma tuý tinh thể hắn có thể duy trì lâu hơn nhưng hậu quả nghiêm trọng vô cùng sẽ khó mà đi tiếp.

Còn Phạm Ngọc tu vi lại thua kém. Bọn họ hai chọi hai sẽ gặp bất lợi lớn. Dù sao còn bọn Đom Đóm Ma rình rập bên ngoài nữa.

Tình thế nghiêm trọng vô cùng.

Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra rất nhanh. Vừa lúc Phạm Ngọc và Trần Uy bàn bạc thì Ngô Chính Nhân và Hùng Thanh cùng đánh tới. Bọn Đom Đóm Ma cũng được hai tên này vứt cho một bịch máu dự trữ để làm mồi.

- Xà Tinh Nuốt Trăng !

Ngô Chính Nhân hét lớn. Thân thể hắn phát ra khí thế hùng hậu. Hư ảnh Xà Tinh khổng lồ âm u hiện lên đánh úp về phía Trần Uy. Xà Tinh quyền được hắn vận dụng tinh tế. Điều này khiến Trần Uy phía đôi diện khuôn mặt ngưng trọng lên.

- Sơn Đảo !

Hùng Thanh cũng lập tức xuất chiêu về phía Phạm Ngọc. Chiêu thức của hắn hết sức trầm trọng. Hiển nhiên hắn toàn lực xuất thủ chứ không có ý khinh thường.

Phạm Ngọc cắn răng vận chuyển thần lực. Vừa rồi sử dụng một tia Tiên Nguyên thi triển Vạn Ảnh U Hồn hắn bị thương không nhẹ. Đó là do phản phệ của vùng thời không này bài xích lực lượng bên ngoài mang lại.

- Uỳnh !

Chín con rồng hội tụ đối kháng với toà núi lớn đè xuống. Thần lực toàn thân Phạm Ngọc điên cuồng thoát ra. Tu vi chiến lực của đối phương cao hơn hắn. Chín con rồng nhanh chóng bị đánh tan dù Phạm Ngọc đã hết sức chống đỡ.

Hùng Thanh thấy thế cười lạnh. Quyền chiêu biến đổi tăng mạnh lực lượng đánh xuống. Một chiêu này xuất ra toàn lực.

- Lão Mai Quyền.

Giây phút quyền của Hùng Thanh đánh xuống. Phạm Ngọc nhanh chóng biến chiêu. Cửu Long quyết thu lại. Lão Mai quyền xuất ra. Nó cũng là một trong ba môn Võ Ta mà Phạm Ngọc học được trước khi có Cửu Long Quyết.

Lực lượng trầm trọng của Sơn Tinh Quyền đánh xuống. Phạm Ngọc thân thể lảo đảo rút lui. Đầu óc hắn ong ong. Lục phủ ngũ tạng cũng cảm giác chấn động mạnh. Phạm Ngọc nén để không phun ra máu của mình.

Dù Lão Mai Quyền của hắn thiên về phòng thủ, lấy mềm mại hoá giải cứng rắn nhưng thực lực của đối phương cao hơn khiến hắn chịu thiệt.

Hùng Thanh đối diện cũng kinh ngạc không kém. Một chiêu vừa rồi của hắng cực mạnh. Đồng cấp độ cũng khó mà ngăn cản chứ đừng nói kẻ tu vi yếu hơn. Vậy mà tên kia không bị thương nặng như hắn nghĩ.

Hắn nào đâu biết Phạm Ngọc có thân thể Sinh Linh Ngọc, không dễ bị tổn thương. Tất nhiên nếu cấp độ chênh lệch lớn hơn thì lại khác.

- Tiếp chiêu !

Bị một kẻ tu vi yếu hơn ngăn cản, Hùng Thanh trước giờ vốn kiêu ngạo nổi giận. Một chiêu trầm trọng không kém được xuất ra. So thần lực bền bỉ thì khó ai ngoài anh trai Hùng Sơn bằng được hắn.

Hình ảnh một cường giả như thiên thần vác trên vai một ngọn núi xuất hiện. Sơn Tinh lấy núi chặn sông. Đây chính là một chiêu cực mạnh và cũng rất khó trong Sơn Tinh quyền. Không ngờ Hùng Thanh cũng thi triển được.

- Hừ.

Khí thế của đối phương mãnh liệt ép tới khiến Phạm Ngọc nổi giận. Bản thân hắn vốn cuồng ngạo chưa hề chịu kém bao giờ. Phạm Ngọc đột nhiên thu về khí thế. Hắn quyết định thử dùng nó.

- Hả???

Phạm Ngọc thu lại khí thế khiến Hùng Thanh kinh ngạc. Ở bên cạnh đang chiến đấu ác liệt Trần Uy thấy vậy cũng biến sắc. Tên này điên rồi sao.

Ngõ Chính Nhân thấy vậy khoé miệng nổi lên tia coi thường. Một đòn này của Hùng Thanh ngay cả hắn cũng cần dùng toàn lực đón đỡ. Đúng là ngu ngốc.

Hùng Thanh tuy kinh ngạc nhưng không hề chậm trễ. Chứng kiến thái độ bất cần của đối thủ hắn càng thêm tức giận. Chiêu thức vì thế tăng mạnh thêm. Hắn muốn đè bẹp tên kiêu ngạo này.

- Tĩnh lặng, quỷ mị, bất tận.

Trong lòng Phạm Ngọc bỗng dâng lên cảm giác như vậy. Hắn thu lại thần lực toàn thân là có chủ ý. Lực lượng kỳ dị mà hắn có được lúc làm thử thách linh hồn thất bại đang tràn ngập bản thân. Dù Phạm Ngọc cố sức dung hợp nó với lực lượng của mình nhưng tốc độ vô cùng chậm.

Tuy nhiên Phạm Ngọc chắc chắn lực lượng này vô cung mạnh mẽ. Nó thậm chí bất chấp Trận Khoá hút lấy tiên nguyên linh hồn của hắn. Lực lượng như thế không mạnh bất khả tư nghị.

Hắn quyết định sử dụng nó.

- Chết đi.

Ý nghĩ xẹt qua rất nhanh, chiêu thức của Hùng Thanh đã tới trước mặt. Thấy Phạm Ngọc còn ngây ra Hùng Thanh tâm niệm khẽ chuyển, ánh mắt trở nên hung ác.

Hư ảnh Sơn Tinh đem quả núi quật xuống.

Phạm Ngọc chỉ bình thản ngẩng đầu lên. Cánh tay hắn đưa lên, năm ngón tay xoè ra.

- Bộp.

Cảnh tượng bùng nổ tan xương nát thịt không xuất hiện. Thay vào đó là Hùng Thanh như bị đóng trên không. Nắm đấm của hắn chạm vào lòng bàn tay của Phạm Ngọc như bị hút vào đó.

- A.....

Tích tắc sau Hùng Thanh run rẩy, đôi mắt đầy hoảng sợ la lên. Hắn chật vật lui lại phía sau, cánh tay ra đòn rủ xuống, sắc mặt như người chết.

- Thật mạnh...

Phạm Ngọc vừa ra chiêu xong cung không kìm được thốt lên. Cánh tay của hắn run lên không ngừng. Phạm Đại Tôn vừa cảm nhận được thứ khiến hắn chấn động vô cùng. Ngay cả tia máu màu xanh ngọc kì dị ở khéo miệng hắn cũng không kịp lau đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.