Phân Cửu Tất Hợp

Chương 155: Chương 155: Tìm hiểu




Khác với Ngư Hi, việc Liễu Ngọc Dao quay Truyện Tiêu Lệ Thủy vẫn luôn được giữ kín, đây cũng là lí do vì sao quản lý đồng ý cho cô tham gia nhưng không được để lỡ bất cứ thông cáo nào, ai cũng biết nếu tin tức này bị phát tán sẽ mang lại hậu quả thế nào, vậy nên người của đoàn phim đều cẩn thận đối với bên ngoài, ngay cả việc đang quay phim cũng sẽ không nói.

Nhưng không ngờ, giờ đây lại có thể bị tung tin, còn là ở thời điểm quan trọng này.

Ngày kia chính là lễ trao giải Ngọc Lan, ý đồ của người này, hết sức rõ ràng.

Ngư Hi nghe trợ lý của Liễu Ngọc Dao nói liền lấy điện thoại ra nhìn, weibo về tin cô ấy tham gia Truyện Tiêu Lệ Thủy đã bị treo trên top 10 hot search, tiêu đề rất chĩa mũi nhọn: Liễu Ngọc Dao lần đầu tiên đóng phim đề tài đồng tính, Truyện Tiêu Lệ Thủy.

Liễu Ngọc Dao tham gia phim điện ảnh đồng tính.

Ấn vào, lọt vào tầm mắt chính là cuộc cãi vã giữa người hâm mộ và cư dân mạng.

--- Sao có thể? Dao Dao của chúng tôi quay Truyện Tiêu Lệ Thủy bao giờ? Căn bản không có tin tức nào ok?

--- Ồ, tôi chỉ muốn biết tin này có phải thật không? Đang quay Truyện Tiêu Lệ Thủy? Liễu Ngọc Dao vào vai Tiêu Lệ Thủy? Không hợp lắm nhỉ?

--- Xin đi, Dao Dao của chúng tôi không ké fame chị Tiêu được không? Mời mọi người phát biểu phải có lí trí.

--- Hừ! Còn có cả ảnh trong phim rồi, còn nói không quay, fans đều não tàn mù quáng thế hả?

--- Đừng quay chứ đm, chị Tiêu là ánh trăng sáng* của đời tôi, xin đừng quay! Liễu Ngọc Dao tôi quỳ xuống xin cô được không?

*Ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang), xuất phát từ tác phẩm “Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng” của Trương Ái Linh, ánh trăng sáng chỉ người mình luôn nhớ thương trong lòng nhưng không thể ở bên.

Mặc dù fans của Liễu Ngọc Dao vẫn luôn khống chế bình luận, nhưng fans của Tiêu Lệ Thủy không hề nhượng bộ chút nào, họ ở trong tranh cãi muốn một lời giải thích rốt cuộc có quay phim thật hay không.

Đã nhiều năm trôi qua, nhưng tên của Tiêu Lệ Thủy vẫn giống như một biểu tượng của thời đại, hoặc nói đúng hơn, là một huyền thoại. Cô ấy ra đi ở độ tuổi đẹp nhất của đời người, cũng trở thành nỗi đau vĩnh viễn cùng niềm tiếc nuối khôn nguôi đối với người hâm mộ. Cô ấy vốn là ánh trăng sáng trong lòng vô số cư dân mạng, mấy năm đầu sau khi cô ấy qua đời, cũng có tin đồn rằng Truyện Tiêu Lệ Thủy sắp được quay, nhưng không giải quyết được gì, sau này điều đó nghiễm nhiên trở thành rào cản khó vượt qua trong tâm trí người hâm mộ, vừa nghe nói muốn làm phim, họ lập tức nổi điên.

“Đang rút hot search, Dao Dao, đây là có người muốn dìm em.” Quản lý vừa gõ bàn phím vừa nói chuyện, Liễu Ngọc Dao nén giận nói: “Trước cứ đè xuống rồi nói sau, không được để ảnh hưởng đến lễ trao giải ngày kia.”

“Anh biết rồi.”

Liễu Ngọc Dao cúp điện thoại, ngoài cửa liền có người gọi hai cô đến quay. Người trong đoàn phim vẫn chưa kịp hít drama mới này, ai cũng đang bận rộn. Ngư Hi cùng Liễu Ngọc Dao song song đi ra ngoài, hỏi: “Cần hỗ trợ không?”

Mặc dù hiện giờ cô cũng không có gì để hỗ trợ, không tài nguyên không chỗ đứng, nhưng nếu Liễu Ngọc Dao mở miệng, cô sẽ hỏi Giang Tĩnh Bạch xem có thể làm gì không.

“Không cần.” Liễu Ngọc Dao quay đầu nhìn sang, tình cảnh của Ngư Hi, không người nào hiểu rõ hơn cô.

Ngư Hi rất muốn vỗ vai cô ấy, nói với cô ấy không sao, mọi việc sẽ chìm xuống, chỉ là cô không nói nên lời, người qua đường cũng biết mục đích của kẻ kia, có thể đè xuống hay không quả thật là một ẩn số.

Trạng thái của Liễu Ngọc Dao không được tốt lắm, liên tục NG, Ngư Hi phất tay, Liễu Kiện hô: “Nghỉ nửa tiếng.”

Sau khi đặt loa xuống, cậu ta liền chạy đến bên cạnh Ngư Hi và Liễu Ngọc Dao, nghe được cô đang nói chuyện điện thoại: “Em mặc kệ, đè xuống cho em.”

“Không đè được? Tìm ra được là ai chưa?”

“Nói lại lần nữa, đè xuống cho em!”

Liễu Ngọc Dao tắt máy, hung dữ đập điện thoại xuống bàn, một tiếng rầm vang lên, Liễu Kiện vừa mới vào lều liền bị giật mình, lập tức nhìn sang Ngư Hi, nhỏ giọng hỏi: “Chị Hi, sao thế ạ?”

Ngư Hi nghiêng đầu: “Xem Weibo chưa?”

Liễu Kiện cau mày: “Để em xem thử.”

Cậu ta không quá để ý đến những tin đồn trên Weibo, thỉnh thoảng buổi tối được rảnh rỗi mới lướt, hiện giờ đã khởi quay, không có khả năng ôm điện thoại trong tay, vì thế bỏ lỡ một loạt tin tức.

Đợi đến lúc vào Weibo nhìn thấy hai, ba tin có tên Liễu Ngọc Dao được treo trên hot search, còn có cả Truyện Tiêu Lệ Thủy, cậu ta ngây ra: “Chuyện này...”

“Thế này là sao?”

Không ai có thể trả lời, hai mắt Liễu Ngọc Dao đã bùng lửa, nghiến răng nghiến lợi, Liễu Kiện nuốt nước bọt: “Chị, chắc chắn không phải người trong đoàn phim.”

“Chị biết.” Liễu Ngọc Dao buồn bực muốn bắt người đến đánh: “Người trong đoàn phim không giỏi như vậy.”

Đối với giá trị hiện tại của cô, các tạp chí giải trí thường sẽ liên hệ với quản lý của cô đầu tiên sau khi nhận được tin tức, lần này lại không hỏi mà trực tiếp đăng tin, còn không quên thêm mắm thêm muối, sau lưng mà không có ai, cô không tin.

Liễu Kiện lẩm bẩm: “Vậy là ai?”

Là ai.

Liễu Ngọc Dao rơi vào im lặng, mặc dù những năm gần đây cô nổi lên cao, nhưng tính cách cũng khôn khéo hơn rất nhiều, trước kia huênh hoang làm mất lòng nhiều người, chỉ là từ khi hòa giải cùng Ngư Hi, cô cũng bắt đầu dần dần phát hiện ra những mặt khác của mọi người, cho dù không ưa thích, cũng sẽ không chỉ trích thẳng mặt, vậy nên năm nay cô mới có thể phát triển thuận lợi như vậy, giá trị lên cao như diều gặp gió.

Vậy nên bảo cô lập tức tìm được kẻ giở trò sau lưng, đúng là hơi khó.

Thấy cô im lặng, Ngư Hi rũ mắt nhìn Weibo, lướt qua đầy màn hình tin đồn Liễu Ngọc Dao vào vai Tiêu Lệ Thủy mới tìm được chủ đề đứng đầu, lễ trao giải Ngọc Lan. Cô ấn vào xem danh sách, đúng như dự đoán, nhìn thấy người cạnh tranh giải nữ chính xuất sắc nhất với Liễu Ngọc Dao là --- Thư Ẩm.

Cô lạnh lùng lên tiếng: “Tôi nghĩ, có lẽ tôi biết là ai rồi.”

Liễu Ngọc Dao nghiêng đầu nhìn cô: “Cô biết?”

“Là ai?”

Liễu Kiện cũng nhìn sang, Ngư Hi phóng to màn hình, để Liễu Ngọc Dao nhìn danh sách đề cử nữ chính xuất sắc nhất, đều là những cái tên quen thuộc, Ngư Hi hé môi: “Thư Ẩm.”

“Ai?” Liễu Ngọc Dao nhìn chằm chằm vào cái tên cô nói rất lâu: “Thư Ẩm?”

Tiếng nói ngạc nhiên đến giọng điệu cũng thay đổi: “Tôi thậm chí còn không biết.”

Liễu Kiện nghe được cái tên này lại thoáng đổi sắc mặt: “Thư Ẩm sao?”

Liễu Ngọc Dao quay đầu: “Mày cũng biết?”

Liễu Kiện thở dài: “Chính là cái cô trước kia đồng ý nhận vai diễn của chị, sau đó được Tinh Diệu trả tiền bồi thường để đào đi.”

Được nhắc nhở như vậy, Liễu Ngọc Dao lập tức nhớ lại, lúc trước cô đã bị Liễu Kiện năn nỉ, cũng thật sự cân nhắc có nên nhận vai diễn này hay không, đợi đến khi cô quyết định đồng ý liền nhận được tin từ Liễu Kiện, nói đã tìm được một cô gái, cực kì sát với nhân vật, lúc đó cô không để ý, sau đó cô gái kia bỏ đi, cô còn cười nhạo Liễu Kiện một hồi.

Không ngờ cô gái bỏ đi ấy, chính là Thư Ẩm.

Thế giới này, mẹ nó nhỏ thật đấy.

Thấy sắc mặt cô vẫn như trước, Ngư Hi trấn an: “Đây chỉ là suy đoán của tôi thôi, cô có thể tìm theo hướng này.”

Đã có một mục tiêu, việc tìm hiểu sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, Liễu Ngọc Dao lập tức liên lạc với quản lý, không nhắc đến Ngư Hi, mà tùy tiện bịa một lí do làm mình và Thư Ẩm bất hòa, nhờ anh ta hỗ trợ kiểm tra, trước khi chưa tìm hiểu rõ ràng, không được để lộ bất cứ tin gì.

Quản lý vốn đã tốn rất nhiều công sức để tìm người, lúc này được tin lập tức nói: “Anh làm ngay đây.”

“Cơ mà Dao Dao, tạm thời em đừng lên Weibo giải thích.”

Liễu Ngọc Dao đáp ứng: “Em biết rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Liễu Ngọc Dao vào hot search nhìn, tên cô vốn đang ở vị trí thứ mười đã leo lên vị trí thứ ba, cư dân mạng bình luận như phát điên, không biết có phải một nhóm thủy quân đông đúc trà trộn vào, luận điệu nghiêm túc nhất quán quỳ xin cô đừng hủy hoại Tiêu Lệ Thủy, ngược lại, người hâm mộ của Tiêu Lệ Thủy ngầm muốn một lời giải thích có phải thật sự đã khởi quay hay không.

Liễu Ngọc Dao thoát khỏi Weibo, trong lòng rối bời, phần diễn hôm nay nhất định không còn cách nào để quay, Liễu Kiện cũng biết, liền thông báo để đoàn phim nghỉ. Nhân viên nhìn hết vào trong mắt, muốn nói lại thôi, sau khi giải tán không lâu, nhóm Wechat bắt đầu sôi nổi.

Mỗi người một câu y chang nhau.

--- Chị Liễu cố lên!

--- Chị Liễu cố lên!

......

Không có từ ngữ dư thừa, chỉ có bốn chữ đơn giản, Liễu Ngọc Dao nhìn nhóm Wechat liên tục có tin mới, lẩm bẩm: “Trẻ con.”

Nhưng khóe miệng đã nâng lên thành một đường cong.

Càng ở lâu trong cái giới này, cô càng dễ quên đi những niềm vui giản đơn nhất.

Liễu Kiện thấy sắc mặt cô dịu đi lập tức nói: “Đi ăn đi.”

“Em khao.” Liễu Kiện quay đầu: “Đúng rồi chị Hi, Giang tổng có rảnh không? Em có việc muốn hỏi cô ấy.”

Ngư Hi cầm điện thoại trong tay: “Để tôi gọi điện hỏi cậu ấy.”

Liễu Kiện đặt phòng riêng rồi bảo Liễu Ngọc Dao lên xe trước cùng trợ lý. Ngư Hi gọi cho Giang Tĩnh Bạch hỏi về bữa trưa.

“Mấy giờ?”

Ngư Hi mím môi: “Mười một rưỡi, đến không?”

Giang Tĩnh Bạch khẽ cười: “Nhớ mình rồi?”

Tâm trạng Ngư Hi bị ảnh hưởng bởi chuyện của Liễu Ngọc Dao, giọng nói trầm xuống: “Không, có chuyện tìm cậu.”

Nghe được giọng điệu của cô khác với mọi khi, Giang Tĩnh Bạch hỏi: “Có chuyện gì?”

“Mình không sao.” Ngư Hi sợ người kia lo lắng, lập tức trấn an: “Đoàn phim có chút việc.”

“Ừa, đợi mình đến.”

Giang Tĩnh Bạch cúp điện thoại liền gọi Tiếu Tri Thu vào, còn chưa kịp hỏi đoàn phim có chuyện gì liền nhìn thấy hot search. Liễu Ngọc Dao, Truyện Tiêu Lệ Thủy. Cô trầm tư một lát, dặn dò: “Trước tiên loại bỏ toàn bộ tin tức có liên quan đến đoàn phim, trưa nay tôi ra ngoài một chuyến, không ăn ở công ty.”

Tiếu Tri Thu gật đầu: “Vâng, Giang tổng.”

Giang Tĩnh Bạch nói xong nhìn chằm chằm điện thoại trong tay, ngón trỏ khẽ vân vê bờ môi.

Cúp điện thoại, Ngư Hi nói với Liễu Kiện: “Đi thôi, lát nữa cậu ấy sẽ đến khách sạn.”

Liễu Kiện cúi đầu: “Lên xe thôi.”

Sau khi đến khách sạn không lâu, Giang Tĩnh Bạch cũng có mặt, đẩy cửa ra, cô liền nhìn thấy Ngư Hi đưa lưng về phía mình, trong phòng chỉ có ba người, hẳn là trợ lý đã có sắp xếp riêng. Ngư Hi nghe thấy tiếng liền quay đầu, cười: “Cậu đến rồi.”

Giang Tĩnh Bạch cùng Ngư Hi nhìn nhau, khí thế lạnh lùng dần dần giảm bớt, gương mặt xinh đẹp nghiêm nghị cũng thoáng dịu đi, cô đi đến, ngồi xuống bên cạnh Ngư Hi.

Ngư Hi rót một chén trà cho cô, ngước mắt: “Đạo diễn Liễu, cậu tìm Tĩnh Bạch có chuyện gì?”

Liễu Kiện nhìn mọi người, rồi lại nhìn Giang Tĩnh Bạch, suy nghĩ một lát mới lên tiếng: “Giang tổng, tôi nghĩ, có thể nhân chuyện này công khai việc quay phim không.”

Lời vừa cất lên, mỗi người đều có vẻ mặt khác nhau.

Kế hoạch ban đầu của Liễu Kiện là quay xong trực tiếp mang ra nước ngoài dự thi, chỉ là đến hiện tại, kế hoạch đã thay đổi.

Vì Liễu Ngọc Dao đột nhiên bị lên hot search, bộ phim này được công chúng biết đến sớm hơn, nếu hiện giờ không lên tiếng, tất nhiên cũng không sao, chỉ là sau này nếu đoạt được giải thưởng, sợ rằng sẽ lại có một cuộc gió tanh mưa máu.

Người hâm mộ của Tiêu Lệ Thủy, mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng sức chiến đấu vẫn như trước, không hề bị giảm sút, vì vậy cậu ta nghĩ có nên làm công tác dự phòng với cộng đồng mạng cùng những người hâm mộ này, chỉ tiết lộ một ít thông tin về diễn viên, mặt khác, tất cả nội dung kịch bản vẫn giữ bí mật như cũ.

Nghe được đề nghị này, Giang Tĩnh Bạch im lặng, nhìn sang Ngư Hi và Liễu Ngọc Dao.

Đối với Ngư Hi, đương nhiên công khai không có vấn đề, thậm chí sau khi công khai còn có thể kéo được lưu lượng, nhưng Liễu Ngọc Dao thì khác, nếu cô ấy công khai vào lúc này, chỉ sợ là sẽ chịu ảnh hưởng không nhỏ, vì thế Giang Tĩnh Bạch do dự nói: “Trước tiên phải hỏi ý kiến của cô Liễu.”

Mọi người đều nhìn về phía Liễu Ngọc Dao. Bị mấy ánh mắt cùng nhìn, Liễu Ngọc Dao buồn bực, lấy bao thuốc lá từ trong túi, bật lửa tách một tiếng, đốm lửa đỏ rực lóe lên, mùi khói nhàn nhạt lan tràn trong phòng.

“Tôi...”

Tiếng nói vừa cất lên liền bị tiếng chuông cắt ngang, Liễu Ngọc Dao cúi đầu nhìn điện thoại, thấy là quản lý gọi đến.

Sau khi được kết nối, đầu bên kia nhanh chóng nói mấy câu, sắc mặt Liễu Ngọc Dao càng lúc càng đen, sau khi cúp máy, cô hung hăng hút hết hai điếu thuốc, đáy mắt có ánh lửa lượn lờ, cô cắn răng nói: “Tìm được rồi.”

Ngư Hi nhìn Liễu Ngọc Dao, cô cúi đầu phủi tàn thuốc, nhìn ba người còn lại, khuôn mặt xinh đẹp nói: “Là Thư Ẩm”

“Có điều bây giờ tôi không động được vào cô ta.”

“Cô ta được Sở Hoài bao nuôi rồi.”

- -------

Ngư Hi: Vợ! Bồ mới của bồ cũ của bồ mình bắt nạt bồ mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.