Mắt thấy cảnh này, Trần Khuynh Địch cuối cùng cũng từ bỏ nói chuyện, hai mắt khẽ híp lại.
Một giây sau, hắn giơ nắm đấm lên.
“Ầm!!!!”
Tất cả mọi người đều không nhìn thấy chuyện gì xảy ra, nhưng ở trong sát na đó, Long Tượng màu máu khổng lồ ầm ầm nổ tung. Long Ngạo Thiên càng là bay ngược ra ngoài, trực tiếp nện vào vách tường của di tích, đụng sụp một mảng lớn, đồng thời còn dấy lên một vùng khí lãng mà mắt thường có thể nhìn thấy.
“Chuyện này không có khả năng!” Ba vị đệ tử chân truyền của Thuần Dương Cung —— Âu Dương Phong, Diệp Lương Thần, Triệu Hạo đang một mực giữ yên lặng, gần như đồng thời hét to lên.
“Làm sao có thể!” Triệu Hạo là người hét lên đầu tiên, bởi vì Long Ngạo Thiên nhìn qua cực kỳ có khí thế, vậy mà ở dưới một chiêu đã bị Trần Khuynh Địch trực tiếp đánh bay, nhìn như là không có sức hoàn thủ!
Nhưng trên thực tế, mặc dù giữa Long Ngạo Thiên và Trần Khuynh Địch là có chênh lệch, nhưng tuyệt đối không lớn đến mức có thể bị một chiêu đánh bại!
“Ầm!” Bức tường đã sụp đổ bị huyết khí ngập trời làm nổ tung, Long Ngạo Thiên đứng dậy, trên người vẫn có quang văn Long Tượng. Mặc dù trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, nhưng không ngờ là không thụ thương, làn da tràn ngập ánh sáng màu đồng cổ rất cường hãn, mang theo ý cảnh vạn kiếp không phai mờ.
“Tốt! Tốt! Xem ra sau khi bế quan ngươi đã thật sự mạnh lên, nhưng còn chưa đủ! Bây giờ ta cũng không còn như xưa!”
Trần Khuynh Địch khẽ nhíu mày, lúc này hắn đã tìm được tin tức liên quan đến Long Ngạo Thiên trong trí nhớ, đều là đệ tử Thuần Dương Cung, hắn không hi vọng làm hỏng quan hệ. Nhưng đúng vào lúc này, Dương Xuân ở sau lưng đột nhiên đi lên phía trước, không biết vì sao lại thoáng một cái ôm lấy cánh tay của Trần Khuynh Địch.
“Đại ca ca! Tên kia! Còn có hắn! Vừa rồi bọn hắn đã xuất thủ với chúng ta!”
Sau khi nói xong, Dương Xuân còn khó hiểu liếc nhìn Trần Tiêm Tiêm ở sau lưng, biểu cảm của Trần Tiêm Tiêm bỗng dưng trở nên cứng đờ.
“Hả? Muội nói cái gì? Ra tay với các muội? Bọn hắn?” Trần Khuynh Địch sững sờ, sau đó nhìn về phía Long Ngạo Thiên và thái tử Hoành Xương mà Dương Xuân đang chỉ vào. Hắn biết thái tử Hoành Xương, tám chín phần mười là nhằm vào Dương Xuân. Nhưng Long Ngạo Thiên hẳn là không oán không cừu với Dương Xuân, nói như vậy, Long Ngạo Thiên chính là người nhằm vào Trần Tiêm Tiêm? Hơn nữa còn ra tay với nàng?
Cái kịch bản quen thuộc này, lập tức khiến cho Trần Khuynh Địch nghĩ đến chuyện gì đó.
Tên Long Ngạo Thiên này...chẳng lẽ giống như hắn, là “nhân vật phản diện” sao?
Nói đến, cái tên Long Ngạo Thiên này cũng có khí chất đặc biệt của nhân vật phản diện, nói như vậy...
Nhân vật phản diện, trong phần lớn tình huống đều cung cấp động lực và áp lực cho sự trưởng thành của nhân vật chính. Trong tình huống bình thường, sở dĩ nhân vật chính có thể nhanh chóng trưởng thành, cống hiến của nhân vật phản diện tuyệt đối là rất nhiều. Mà tên Long Ngạo Thiên này, rõ ràng chính là nhân vật phản diện của Trần Tiêm Tiêm, xem ra hắn cũng đã bắt đầu gây áp lực cho Trần Tiêm Tiêm...
Chờ đã, nói như vậy, chẳng phải Long Ngạo Thiên đang giúp Trần Tiêm Tiêm nhanh chóng mạnh lên?!
Thần sắc của Trần Khuynh Địch nhìn Long Ngạo Thiên lập tức trở nên khó coi, khuôn mặt đã đen hơn phân nửa.
Mà ở bên kia, Long Ngạo Thiên lại cảm thấy sảng khoái với ánh mắt khó chịu của Trần Khuynh Địch: “Trần Khuynh Địch?! Ha ha, cuối cùng ngươi cũng chịu nhìn thẳng ta sao? Chẳng lẽ ngươi sợ? Sợ cũng đã chậm! Lúc đầu ta định trở về mới đi khiêu chiến ngươi, xem ra bây giờ đã không cần, để ta đánh bại ngươi ở đây đi!”
“...”
Trần Khuynh Địch nhìn Long Ngạo Thiên đang phách lối, không khỏi suy nghĩ trong lòng: “Đây chính là hình tượng tiêu chuẩn của nhân vật phản diện a, tài liệu giảng dạy mặt trái a! Sau này cho dù mình có đắc ý hơn nữa, cũng nhất định phải không lộ hỉ nộ, tuyệt không thể lộ ra biểu cảm phách lối như vậy, thật sự là quá kéo cừu hận.”
Sau đó, Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, làm ra quyết định.
(*) Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyệnyy
“Xin lỗi, trách thì phải trách ngươi làm nhân vật phản diện lại còn phách lối như thế đi.”
Thân là nhân vật phản diện của Trần Tiêm Tiêm, sự tồn tại của Long Ngạo Thiên sẽ chỉ làm cho Trần Tiêm Tiêm mạnh lên. Như vậy chỉ cần hắn có thể trọng thương Long Ngạo Thiên, khiến cho hắn không rảnh đi gây phiền toái cho Trần Tiêm Tiêm, như vậy thì áp lực của Trần Tiêm Tiêm cũng sẽ giảm đi, cứ như vậy thì tốc độ phát triển của Trần Tiêm Tiêm sẽ không bị kích thích tăng tốc.
Đây chính là một biện pháp trá hình làm suy yếu nhân vật chính! Còn không gây ra cừu hận!
“Trần Khuynh Địch! Lấy Thuần Dương Công của ngươi ra! Ta sẽ dùng sự thật nói cho ngươi biết, ta mạnh hơn!” Long Ngạo Thiên hoàn toàn không hiểu sự giãy dụa ở trong lòng của Trần Khuynh Địch. Sau khi thấy hắn lại coi thường mình, lập tức lửa giận công tâm, đạp chân thật mạnh, xông về Trần Khuynh Địch như tên lửa!
“Đại Thuần Dương Công a...” Trần Khuynh Địch cảm nhận cương khí trong cơ thể, không lựa chọn thúc giục Đại Thuần Dương Công. Trên thực tế, chỉ riêng về mặt sức mạnh, Long Ngạo Thiên lúc này đã không kém Trần Khuynh Địch sử dụng Đại Thuần Dương Công trong mộ táng của Võ An Hầu. Nếu chỉ sử dụng Đại Thuần Dương Công mà nói, còn chưa đủ để định đoạt thắng bại.
Đương nhiên, thân là đệ tử Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch cũng biết rất nhiều võ học cao thâm, chẳng qua hắn cũng không định dùng.
Những võ học kia, nói cho cùng đều không phải là do bản thân Trần Khuynh Địch lĩnh ngộ ra, mà là do chủ nhân cũ của cỗ thân thể này tu luyện. Bất kể là ý cảnh, hay là đặc tính của võ công, đều không giống như Trần Khuynh Địch bây giờ. Nếu thật sự vận dụng, uy lực của của những loại võ học đó sẽ không bằng trước kia.
Càng huống chi, bây giờ Trần Khuynh Địch cũng không cần những loại võ học đó.
“Bây giờ ta, cũng có lực lượng chân chính thuộc về bản thân...” Trần Khuynh Địch thấp giọng lẩm bẩm, công kích của Long Ngạo Thiên cực kì nhanh chóng, lúc này đã tới trước mặt hắn. Vào thời khắc này, thời gian giống như dừng lại, Trần Khuynh Địch chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ. Không đến một giây sau, khi khí tức của Long Ngạo Thiên cách hắn không quá một gang tay, hắn mới bắt đầu chuyển động.
Đấm ra một quyền! Tinh, khí, thần hợp nhất, lực quyền không ngừng tăng lên, muốn vượt qua tất cả trở ngại, trấn áp tất cả!
“!!!”
Đấm ra một quyền, Trần Khuynh Địch trực tiếp đón nhận lực lượng Long Tượng của Long Ngạo Thiên. Hai người va chạm, lập tức dấy lên từng đợt khí lãng, thậm chí còn khiến cho di tích rung động. Nhưng sau khi hai người va chạm, người cuối cùng rơi vào hạ phong lại là Long Ngạo Thiên tu luyện Long Tượng Thiên Pháp, nắm giữ nhục thân cường hãn!
“Làm sao có thể! Đó là vật gì!”
“Thiêu đốt nguyên thần?! Không, không đúng, là quyền ý, hắn vậy mà đã ngưng tụ ra quyền ý?!” Thái tử Hoành Xương híp hai mắt lại, lần đầu lộ ra vẻ rung động. Hiển nhiên là quyền ý mà Trần Khuynh Địch lộ ra vào thời khắc này khiến cho hắn cảm thấy bất ngờ, trong mắt cũng nảy sinh một chút chiến ý.